Bài văn kể về ngày đầu tiên đi học lớp 1

“Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm hoang mang của buổi tựu trường... Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: Hôm nay tôi đi học.” Trích đoạn trên hẳn đã quen thuộc với nhiều người. Một trong những ấn tượng để lại nhiều cảm xúc nhất đối với mỗi chúng ta chính là ngày đầu tiên đi học. Ngày đầu tiên đi học giống như chim non tung cánh tập bay, rời khỏi vòng tay bố mẹ để tiếp xúc với trường lớp, thầy cô, bạn bè và một môi trường hoàn toàn khác mà ai cũng phải trải qua để trưởng thành. Để kể lại được ngày đầu tiên đi học, các em cần phải hồi tưởng lại những cảm xúc và quang cảnh của ngày hôm đó. Các em nên kể theo trình tự thời gian từ tối hôm trước đến khi ngủ dậy, chuẩn bị đồ đạc và đến trường ra sao? Gặp gỡ những ai, những hoạt động và cảm nhận của bản thân về ngày đầu tiên đi học ấy. Dưới đây là hai bài văn ngắn chúng tôi gửi đến các em để tham khảo, mong là sẽ giúp cho các em nắm được cách làm dạng bài này.

BÀI VĂN KỂ NGÀY ĐẦU TIÊN ĐI HỌC LỚP 1 NGẮN GỌN

“Ngày đầu tiên đi học, em mắt ướt nhạt nhòa, cô vừa đi vừa dỗ, mẹ vỗ về yêu thương...” Lời bài hát thiếu nhi em đã thuộc làu từ lâu đột nhiên được phát trên ti vi làm em nhớ đến kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của mình biết bao. Đó là một ngày mùa thu đẹp trời vào 2 năm trước, khi em bước vào lớp 1. Bầu trời cao vời vợi, trong vắt không một gợn mây. Những cơn gió nhè nhẹ thổi làm lá khô xào xạc trên mặt đường. Em được mẹ gọi dậy vào buổi sáng để chuẩn bị đi học lớp 1. Mặc dù tối qua đã được ba mẹ dặn dò kĩ lưỡng, em vẫn cảm thấy sờ sợ và không muốn lên xe. Cuối cùng, sau những lời trấn an dịu dàng của mẹ, em đã lên xe để mẹ chở đến trường tiểu học Ngô Quyền. Có rất nhiều bạn cũng tầm tuổi em đứng ở cổng, thấy nhiều bạn níu áo mẹ khóc lóc làm em cũng sụt sịt theo. Thế rồi trống trường “tùng tùng tùng” vang lên, mẹ dắt tay em đến lớp theo danh sách dán ở cổng trường để xếp hàng. Xung quanh toàn người không quen biết làm em ngại ngùng lúng túng chỉ muốn nép vào mẹ. Nhưng tất cả phụ huynh đều phải ra về, sau đó là tiếng thầy hiệu trưởng trầm ấm đọc các nội quy và dặn dò. Cuối cùng, em và các bạn được cô giáo dẫn vào lớp, sắp xếp chỗ ngồi để bắt đầu buổi học đầu tiên. Bàn ghế còn thơm tho mùi gỗ mới làm em như được trấn an tâm lý hơn, trong buổi học đó em đã mạnh dạn phát biểu mấy lần và được cô khen nữa. Ngày đầu tiên đi học của em như thế đó. Bây giờ đã quen thuộc với trường lớp, thầy cô và bạn bè nên em không còn bỡ ngỡ nữa. Đó là ngày đặc biệt mà em luôn nhớ mãi.

BÀI VĂN KỂ NGÀY ĐẦU TIÊN ĐI HỌC MẪU GIÁO

Từ bé đến lớn có rất nhiều sự kiện đặc biệt xảy ra đối với em, như ngày em tập nói, biết bước đi, tập đọc chữ, đi xe đạp,... Thế nhưng để lại dấu ấn sâu sắc nhất trong lòng em vẫn là ngày đầu tiên đi học. Ngày đầu tiên đi học của em không phải ngày vào lớp 1 mà là ngày vào mẫu giáo Hoa Sen. Khi đó em vừa tròn 4 tuổi và được vào thẳng lớp chồi 1. Em vẫn còn nhớ, ngày hôm đó em xúng xính trong bộ đồng phục áo thun trắng viền đỏ và chiếc quần đùi đỏ xinh xắn của trường mẫu giáo. Tối hôm trước em đã cùng mẹ chuẩn bị đầy đủ vật dụng cần thiết, từ sữa, khăn mặt, dây chun buộc tóc, quần áo dự phòng, mũ, đến bút chì và tập vở. Sáng hôm sau, ba chở em đến trường và có cô giáo đợi ở cổng dẫn vào. Ngày đầu thật bỡ ngỡ làm sao! Trong lớp học nhỏ được trang trí đầy nhân vật hoạt hình ngộ nghĩnh, có hơn 20 bạn đang ngồi trên những chiếc ghế nhỏ xếp thành hình vòng tròn. Cô dắt em ngồi vào một chiếc ghế và giới thiệu với các bạn. Chỉ một thoáng, em đã có thể cùng chơi đùa với cả lớp mà không có chút e dè nào. Đến giữa buổi, nhà ăn chuẩn bị cho mỗi bạn một chén đông sương nhỏ, cô lại đẩy bàn thành một vòng hình vuông để các bạn tự xúc phần ăn của mình. Buổi trưa, cả lớp ăn xong sẽ trải nệm gối để đi ngủ.

Lần đầu tiên em được gặp nhiều bạn như thế. Mặc dù lâu rồi nhưng em vẫn nhớ từng người bạn đã học cùng năm đó. Ngày đầu tiên đi học để lại cho em nhiều kỉ niệm đẹp và sẽ là dấu mốc đặc biệt trong đời em.

  • Chủ đề kể lại ngày đầu tiên đi học
  • Hướng dẫn làm bài văn kể về ngày đầu tiên đi học, vào học lớp 1, ngày đầu tiên đến trường, bài văn mẫu kể chuyện chủ đề ngày đầu tiên đi học ngắn hay lớp 6

    Các bài viết về chủ đề kể về ngày đầu tiên đi học được quan tâm :

    • Kể về ngày đầu tiên đi học bằng tiếng Anh
    • Dàn ý kể về ngày đầu tiên đi học lớp 6

    “Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt tay đến trường. Em vừa đi vừa khóc,mẹ dỗ dành yêu thương. Ngày đầu tiên đi học, em nước mắt nhạt nhoà. Cô vỗ về an ủi, chao ôi! Sao thiết tha”. Lời bài hát “Ngày đầu tiên đi học” cứ vang vọng mãi trong những ngày mùa thu khai trường. Cuộc đời mỗi người đều đã trải qua những kỉ niệm đáng nhớ. Nhưng có lẽ kỉ niệm về ngày đầu tiên cắp sách đến trường sẽ là một mảnh kí ức không thể phai, để rồi mỗi khi nhớ lại lại phải bật cười vì đã khóc ngây ngô đòi mẹ cha, vì đã lo lắng, hồi hộp sợ hãi khi lần đầu tiếp xúc môi trường mới. Những kỉ niệm ấy bất chợt ùa về khi chúng ta làm bài văn kể lại ngày đầu tiên đi học lớp 6. Khi làm bài văn này, chúng ta có thể kể lại tâm trạng buổi tối trước hôm đi học, rồi tâm trạng buổi sáng hôm sau. Có thể miêu tả ngoại cảnh như thiên nhiên, khung cảnh sân trường. Đan xen kể lại kỉ niệm nhận lớp, gặp thầy cô, bạn bè mới như thế nào. Dưới đây là hai bài văn mẫu kể lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học. Nhưng các bạn hãy nhớ chỉ tham khảo thôi nhé. Vì bài văn do chính tay mình viết chắc chắn sẽ chân thực và cuốn hút người đọc hơn. Chúc các bạn thành công.

    BÀI VĂN MẪU SỐ 1 KỂ VỀ NGÀY ĐẦU TIÊN ĐI HỌC LỚP 6 HAY NHẤT

    Đã mấy năm trôi qua, một khoảng thời gian không quá dài nhưng đủ để lưu giữ những khoảnh khắc, những phút giây, những kỉ niệm đẹp của tuổi học trò. Giờ đây đã khôn lớn trưởng thành nhưng cái ngày đầu tiên đi học vào lớp 6 vẫn để lại trong em nhiều ấn tượng khó phai mờ.

    Bài văn kể về ngày đầu tiên đi học lớp 1

    Ngày đầu tiên đi học để lại rất nhiều cảm xúc cho các bạn học sinh

    Đã trải qua nhiều mùa tựu trường những ngày đầu tiên đi học hồi lớp 6 em vẫn nhớ như in. Có lẽ bởi đó là thời điểm em được đến với một môi trường mới, dù bỡ ngỡ nhưng lại có thầy cô, bạn bè thân thiện.

    Hôm ấy, trước ngày khai trường, em chuẩn bị đầy đủ các thứ cho ngày mai. Nào là bộ quần áo đồng phục mới trắng tinh, chiếc khăn quàng đỏ thắm, cặp và sách vở… Một cảm giác chộn rộn, hồi hộp đến lạ thường. Em lên giường ngủ từ rất sớm nhưng trằn trọc mãi mà không ngủ được, trong tâm trí giờ đây là hình ảnh ngôi trường mới khang trang, sạch đẹp; rồi lo nghĩ rằng ngày mai ra sao?

    Sáng hôm sau, mẹ gọi em dậy sớm hơn mọi ngày. Em mặc quần áo, buộc tóc gọn gàng và cùng mẹ đến trường. Trước khi đến trường, cả nhà em cùng ngồi chụp tấm hình kỉ niệm “ngày đầu tiên đi học”.  Mẹ dắt tay em đến trường với tất cả niềm vui và ngập tràn háo hức. Con đường quen thuộc hôm nay bỗng trở nên lạ lẫm. Con đường làng dường như dài và rộng hơn, cây cối hai bên đường xanh ngát và chim chóc như đang cất lên bản hòa ca nắng sớm.

    Chẳng mấy chốc, tôi và các bạn cùng trang lứa đã đứng trước cổng trường rất to, màu vàng, gồm một cổng chính và hai cổng phụ. Mẹ dắt em vào trường, trong lòng xiết bao hồi hộp, lo lắng. Đặt chân vào sân, em thấy sân trường thật rộng, từng dãy nhà khang trang. Trên sân có rất nhiều cây bóng mát, cây cổ thụ. Đâu đây còn vương vấn lại một vài bông phượng đỏ. Trên cành cây, chim chóc cất cao giọng như đang chào đón chúng em đến trường.

    Tiếng trống trường vang lên, mẹ buông tay tôi ra. Ban đầu tôi cảm thấy lo sợ, mắt rơm rớm nước mắt, cố víu lấy áo mẹ thì mẹ cất giọng dịu dàng:

     Con gái mẹ mạnh mẽ lắm cơ mà, không có mẹ thì con vẫn có các cô giáo hiền, các bạn tốt bụng mà.

    Em bắt đầu những bước đi không có mẹ. Đang đứng ngơ ngác giữa sân thì một cô giáo trẻ, tươi cười nói:

     Con có phải Vân Anh không?

     Dạ vâng ạ.

     Vậy thì cô trò mình cùng vào lớp nhé?

    Bàn tay búp măng của cô nắm lấy tay em, như có một nguồn sức mạnh bên trong, em tự tin bước vào lớp.

    Bước lên phòng học, tôi và các bạn rất ngạc nhiên vì phòng học quá đẹp. Phòng sơn màu vàng nhạt để tạo cảm giác thư thái, thoải mái; từng bộ bàn ghế được sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp. Em bắt đầu làm quen với các bạn xung quanh. Tuy đến từ các trường khác nhau nhưng mọi người đều nhanh chóng hòa đồng, trò chuyện vui vẻ.

    Chúng em bước vào bài học đầu tiên. Cô giảng bài rất hay, giọng cô lúc trầm, lúc bổng, trong trẻo và ngọt ngào đã đưa chúng em vào từng bài học thú vị, đến với chân trời tri thức.

    Đang say sưa nghe giảng thì tiếng trống hết giờ vang lên, cả lớp đứng dậy chào cô giáo. Em chạy nhanh ra cổng, ôm lấy mẹ. Trên đường về, em kể cho mẹ biết bao chuyện về ngày đầu tiên đi học. Mẹ chỉ cười và bảo:

     Con gái mẹ đã khôn lớn thật rồi.

    Suốt mấy năm qua, kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học luôn ghi dấu trong tim tôi. Nhớ lắm kỉ niệm tuổi học trò!

    Vân Anh – wikihoc.com

    BÀI VĂN MẪU SỐ 2 KỂ LẠI NGÀY ĐẦU TIÊN ĐI HỌC LỚP 6 HAY NHẤT

    Năm nay em đã lên lớp Sáu, đã sáu lần bước qua cái ngày đầu nhập học. Tuy vậy, ngày đầu tiên vào lớp Một vẫn để lại trong kí ức em ấn tượng sâu đậm nhất. Mỗi khi nhắc tới, những hình ảnh đẹp đẽ ấy dường như lại hiện lên nguyên vẹn trước mắt em.

    Buổi tối trước ngày lễ trọng đại ấy, em và mẹ đã cùng nhau sửa soạn đồ đạc. Nào là cặp sách, hộp bút, quần áo đồng phục. Em cứ lo lắng, bồn chồn không yên đến nỗi lúc đi ngủ mà đầu óc em cứ nghĩ vẩn vơ, không tài nào nhắm mắt ngủ được. Mẹ đành phải sang an ủi em và kể cho em nghe về ngày đầu tiên đi học của mẹ. Mẹ bảo rằng hồi đó mẹ cũng lo lắng như em vậy. Trong đầu mẹ hiện lên hàng tá các câu hỏi “Các bạn có thân thiện không?”, “Cô giáo có hiền không?”, “Liệu mình có làm tốt ở trường không?”. Đến bây giờ nghĩ lại mẹ vẫn thấy buồn cười vì những câu hỏi ngây ngô của mình. Mẹ còn kể, ngày xưa đời sống khó khăn, các trường học không có đồng phục như bây giờ. Đi nhập học mà có chiếc áo trắng, quần dài với đôi dép đã là sang lắm rồi. Đồ dùng học tập cũng toàn dùng lại từ những người đi trước. Ấy vậy mà ai cũng phấn đấu học hành thật tốt để không phụ công ơn dưỡng dục của cha mẹ, thầy cô. Nghe mẹ kể, em thiếp đi lúc nào không hay. Trong giấc mơ, em thấy mình đang lạc vào cõi thần tiên, có ông Tiên, ông Bụt, cô Tấm, nàng Lọ Lem trong những câu chuyện mẹ thường hay kể.

    Sáng hôm sau, em dậy sớm hơn thường lệ. Sau khi đánh răng, rửa mặt, ăn sáng, mẹ chở em tới trường. Em vẫn còn nhớ rõ hôm đó là một ngày mùa thu đẹp trời. Khung cảnh ấy giống hệt như khung cảnh mà nhà văn Thanh Tịnh đã miêu tả “Cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không còn những đám mây bàng bạc… “. Nắng tinh khôi, nhảy nhót trên những vòm lá xanh còn ướt đẫm sương đêm. Gió heo mây hây hẩy thổi làm tâm hồn cũng bớt xáo động. Vài chú chim chuyền cành, hót líu lo như muốn nói “Các bạn học sinh đã nhập học rồi đấy”. Hai bên đường, các anh chị lớn đang đi bộ đến trường. Tiếng cười nói vui vẻ phá vỡ bầu không gian yên tĩnh trước đó. Con đường này tuy đã đi lại nhiều lần, nhưng lần này em lại thấy lạ. Cảnh vật xung quanh có sự đổi thay bởi em cũng đã thay đổi, đã là cậu học trò sắp bước vào lớp Một, sắp được đến cánh cổng của vô vàn tri thức mà trước giờ em chưa từng được tiếp xúc qua.

    Ngôi trường Tiểu học Nguyễn Trãi chỉ cách nhà em hai cây số, nên chỉ mất tầm 15 phút đi xe là em đã đến trường. Sân trường đông vui nhộn nhịp. Các bạn nam tỏ ra mạnh dạn. Các bạn nữ ngại ngùng quẩn bên chân mẹ, chẳng nỡ rời. Họ như con chim nhìn quãng trời rộng muốn bay nhưng còn ngập ngừng, e sợ. Họ ao ước được như các anh chị lớn, đã biết lớp, biết trường, biết thầy cô bè bạn để khỏi ngập ngừng lo sợ trong cảnh lạ. Em cũng thế. Nhìn ngôi trường đồ sộ, em cảm thấy mình mới nhỏ bé làm sao. Mẹ khuyên em hãy bình tĩnh, vui vẻ và tập làm quen với chỗ đông người.

    Buổi chào cờ đầu tiên trong đời thật long trọng và trang nghiêm. Tiếng trống trường giòn giã thôi thúc, náo nức lòng người. Lá cờ Tổ Quốc tung bay trong gió. Một nỗi xúc động khó tả dâng lên trong lòng. Sau buổi chào cờ, em cùng các bạn xếp hàng vào lớp. Buổi học đầu tiên không học chương trình mới mà cô giáo để dành thời gian giao lưu và làm quen. Cô giáo của em rất hiền và xinh đẹp, các bạn cũng rất thân thiện. Em cũng nhanh chóng làm quen được với các bạn. Điều đó làm em cảm thấy rất vui mừng và thoải mái. Khi về nhà, em kể chuyện ở lớp cho mẹ em. Mẹ ôm em vào lòng, xoa đầu rồi nói “Con mẹ đã lớn thật rồi”.

    Con người ai rồi cũng sẽ trưởng thành, cũng sẽ trải qua những ngày tháng đáng nhớ. Nhưng có lẽ, dù thời gian có trôi đi như thế nào thì kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học vẫn là một mảnh kí ức không thể phai trong tim mỗi người.

    Thanh Thuỷ – wikivui.com