Vì sao con gái thích đọc đam mỹ

tôi tốt nghiệp đại học,mỗi người đều tìm cho mình một khoảng lương khá ổn. Năm tôi 25,đây là thời điểm tôi thấy mình có thể nghĩ đến chuyện lấy chồng. Tôi có người mình yêu,chúng tôi yêu nhau gần 9 năm trời. Một tình cảm mà những tưởng chỉ có trong câu chuyện ngôn tình. Và một ngày,đùng một cái,anh ấy nhắn tin bảo "Chúng ta chia tay đi." ... Nếu là bạn,bạn cảm thấy thế nào ? Tôi cho rằng anh ấy đùa,tình cảm bao năm đâu thể nói chia tay là chia tay. Tôi nhắn lại anh " đừng đùa,không vui đâu". Anh nhắn lại "không đùa". Tôi vừa định hỏi tại sao,liền thấy đt có thông báo. Tin mới đăng nhất trên fb là anh . Anh đăng hình anh và cậu bạn kia ôm nhau,kèm cap "Mặc dù có nhiều khó khăn,nhưng anh sẽ luôn yêu em." Và tag cậu ấy. Lúc ấy tôi có cảm giác gì nhỉ ? Đau lòng ? Tuyệt vọng ? Phẫn nộ ? Không rõ nữa,chỉ biết lúc ấy đầu óc tôi trống rỗng,chỉ biết nhìn chằm chằm tấm hình ấy. Không lâu sau,cậu bạn kia cũng tag anh một tấm ảnh,là cap màn hình phần mềm been together. Số ngày trên đó là 400 ngày - hơn 1 năm. Lúc này tôi thật sự bùng nổ. Con người dù hiền đến mấy cũng có giới hạn của mình . Mà tôi chưa từng cho rằng mình hiền. Tôi lúc ấy chỉ muốn vào bài viết họ mà mắng chửi. Thế nhưng tôi vẫn kiềm nén được. Soạn rồi xoá,xoá lại soạn,cuối cùng chỉ cmt hỏi "Tại sao ?" . Cậu rep lại "Xin lỗi,nhưng X [tên cậu ấy] thật sự yêu anh ấy,và anh ấy cũng vậy. Y [tên tôi] hãy tìm người xứng đáng với Y hơn nhé". Anh ấy cũng rep " em đừng trách X,em muốn trách thì trách anh này. Nhưng xin em đừng tổn thương cậu ấy,cậu ấy không có lỗi." Tôi "..." Cậu ấy không có lỗi,vậy người có lỗi là tôi ư ? Ừ nhỉ,tôi ngu thật ,thế mà dành 10 năm trời để yêu một người,còn tin rằng mình sẽ có một câu chuyện tình đẹp như chuyện ngôn tình. Có phải bạn thắc mắc tại sao một năm họ quen nhau một khoảng thời gian dài đằng đẵng như thế mà tôi vẫn không hay biết gì không ? Thật ra là có,có những lúc tôi tưởng anh có người con gái khác. Nhưng cuối cùng vẫn chọn tin anh. Bởi từ nhỏ tôi luôn cho rằng,sự tin tưởng là nền tảng cốt lõi trong tình yêu. Ấy vậy nào ngờ.. Mọi chuyện đâu chỉ dừng lại ở đó,anh ấy và cậu ấy rep không lâu liền có vô số người,cũng là những người tôi từng học chung,mà tôi biết họ là hủ[ vì chúng tôi từng lập một nhóm tên "Hội hủ" để bàn luận truyện đam mỹ] vào cmt bảo tôi hãy chúc phúc cho họ,bảo tôi là hủ mà,phải nên vui mừng khi tác hợp được một cp chứ,còn có một cmt nửa đùa nửa thật bảo "haiz,chị rất tiếc khi phải nói,mày chỉ là nữ phụ đam mỹ thôi.". Rồi sau đó là hàng loạt cmt đùa giỡn. Nữ phụ ư ? Bao nhiêu tình cảm,bao nhiêu tin tưởng,bao nhiêu hi vọng.. Bây giờ nó lại bị người ta chà đạp thế đấy. Tôi xứng đáng phải chịu những thứ đó sao ? Tôi làm sai sao ? Sai khi ảo tưởng mình sẽ trở thành nữ chính ngôn tình,ấy mà bây giờ bị người ta khinh thường như một kẻ thứ 3 xen vào tình cảm người khác. Trong những cmt ấy có người còn nói "Hay là mày kì thị à ?" Kì thị ư ? Không hề. Cái tôi tức giận là sự phản bội tình cảm,thứ mà tôi căm ghét vô cùng. Nếu như anh thích cậu ấy,anh có thể chia tay tôi để quen cậu. Tại sao lại bắt cả hai tay như thế ? Tại sao lúc quen cậu ấy vẫn ngày ngày nhắn tin với tôi. Tại sao lại vì tôi chép ra những câu nói của nam chính ngôn tình mà tôi thích,mỗi ngày đều gửi cho tôi ? Tại sao vẽ cho tôi một cuộc sống mà hồng tươi đẹp,để rồi tàn ác cướp lại nó ? Còn cậu,tại sao lại thản nhiên quen anh dù biết tôi và anh đang quen nhau chứ ? Tại sao chứ hả ? Những lời cmt của những người kia cũng tổn thương tôi không kém. Lúc mà tôi cần nhất ,không một ai đứng ra bênh vực tôi. Mọi người đều cảm thấy nếu có hai bạn nam yêu nhau,thì nếu có ai chen vào là một tội ác tày trời vậy. Mà với họ,tôi chính là tội ác ấy. Thật ra với một người tự ti như tôi,tôi chưa từng nghĩ sẽ viết ra những dòng này. Đây là một page tôi rất thích và đã theo dõi từ lâu. Tôi hiện tại không muốn giấu những uất ức này trong lòng nữa,sẽ phát điên mất. Tôi hi vọng những ai đọc được,khi gặp được một cp,nếu biết giữa họ có sự tồn tại của một người nữ nào,nếu không hiểu rõ,xin đừng mắng chửi họ. Bạn sẽ không biết,cũng không bao giờ biết được những lời bạn nói ra sẽ là một trong những nguyên nhân dồn người ta vào tuyệt lộ đâu.. ------------------------ Đọc xong cfs của chị, Min cũng không biết bản thân phải rep như thế nào cho nên. Tuy không có mặt trong câu chuyện của chị, nhưng không hiểu sao Min lại cảm thấy có lỗi với chị và thương chị nhiều lắm. 10 năm thanh xuân của chị, cứ ngỡ như cuốn sách tình yêu đang dần được ghi những dòng cuối rực rỡ, lại phải đón nhận những dòng chữ nguệch ngoạc rồi kết thúc bằng 1 dấu chấm thật đau. Ai thấu nỗi đau này của chị? Em biết, chị hiền lành, chị tự ti, nên chị chỉ biết chịu đựng mà không muốn mọi thứ thêm phức tạp. Và Min nghĩ chị chịu đựng như thế là đủ rồi. Nếu chị muốn khóc, hãy cứ khóc thật nhiều, muốn tức giận, hãy nổi giận thật to, mắng chửi tất cả những con người chà đạp vào tình yêu của chị. Không phải để trả thù họ, mà để cho bản thân mình được cảm thấy mình mạnh mẽ hơn xưa. Nếu chị cần 1 người ở bên lúc này, chị có thể tìm Min. Chị không cần làm 1 hủ nữ để ủng hộ chúng em đâu. Chị chỉ cần là 1 cô gái nhỏ hạnh phúc và có thể mỉm cười cho tình yêu của chúng em sau này là đủ rồi! - Min -

Video liên quan

Chủ Đề