Lữ Mông được người đời xưng tụng là gì

Tác phẩm miêu tả sinh động những biến đổi lịch sử từ cuối thời Đông Hán đến thời kỳ đầu Tây Tấn. Tác phẩm cũng miêu tả thành công và làm nổi bật được “sự nhân nghĩa” của Lưu Bị, “sự trung nghĩa” của Quan Vũ, “sự dũng mãnh” của Trương Phi, “đa mưu túc trí” của Gia Cát Lượng, “sự nhân nhượng vì lợi ích đại cục” của Tôn Quyền và “sự thiếu quyết đoán” của Viên Thiệu.

Ngoài ra trong bộ tiểu thuyết này cũng còn có một số nhân vật, cao nhân  vì “chán ghét” danh lợi nơi thế gian mà sống ẩn cư trong núi sâu rừng già cũng được hiển lộ ra. Dưới đây là 8 vị cao nhân vừa kỳ bí, vừa tài giỏi.

1. Quản Lộ

Ông là thuật sĩ nước Ngụy thời Tam quốc, tự là Công Minh, người Bình Nguyên. Năm 8, 9 tuổi, Quản Lộ luôn thích ngẩng đầu quan sát các ngôi sao trên bầu trời. Sau khi trưởng thành, ông tinh thông “Chu Dịch”, giỏi về bói toán, tướng thuật, học ngôn ngữ của loài chim. Tương truyền rằng trong mỗi một lời nói của ông đều có ẩn ý vô cùng sâu sắc.

Quản Lộ là thuật sĩ nổi tiếng trong lịch sử, được người đời sau tôn sùng và phong là tổ sư của bói toán và xem tướng. Ông đã để lại rất nhiều tác phẩm, trong đó có “Chu Dịch Thông Linh Quyết”,“Chu Dịch Thông Linh Yếu Quyết”, “Phá Táo Kinh”, ” Chiêm Ki”… “Tam quốc chí – phương kĩ truyện” đã xếp thuật bói toán của Quản Lộ ngang hàng với “y thuật của Hoa Đà, thanh nhạc của Đỗ Quỳ, tướng thuật của Chu Kiến Bình, tướng mộng của Chu Tuyên”.

Trong “Tam Quốc diễn nghĩa” có kể rằng Quản Lộ đã coi bói cho Tào Tháo và tiên đoán chính xác về việc xảy ra hỏa hoạn ở Hứa Đô và sẽ mất một viên tướng ở núi Định Quân. Về sau, những lời này đều ứng nghiệm chuẩn xác.

2. Hoa Đà

[Hình minh họa: Qua kknews.cc].

Hoa Đà, tự là Nguyên Hóa, tên thật là Phu, người ở huyện Tiêu, nước Bái thuộc Dự châu [ Hào Châu, tỉnh An Huy ngày nay]. Ông là danh y nổi tiếng vào cuối thời Đông Hán.

Lúc còn nhỏ ông từng du học bên ngoài, nghiên cứu y thuật, không màng đến con đường làm quan. Y thuật của ông tinh thông, đặc biệt là giỏi về ngoại khoa, được người đời sau xưng tụng là “Thánh thủ ngoại khoa”, “ông tổ ngoại khoa“.

Hoa Đà là người đã phát minh ra “ma phi tán” là loại thuốc gây tê dùng trong phẫu thuật được ghi chép sớm nhất trong lịch sử y học thế giới. Ông lại phỏng theo động tác của chim thú như : hổ, hươu, gấu, khỉ, chim … mà sáng tác ra “Ngũ Cầm Hi”.

Trong “Tam Quốc diễn nghĩa”, Hoa Đà đã từng trị thương cho Chu Thái bên Đông Ngô, giải độc cho Quan Vũ ở Kinh Châu và đã để lại câu chuyện cạo xương trị độc. Về sau bởi vì chẩn đoán ra trong não của Tào Tháo có khối u, cần phải mở não làm phẫu thuật. Nhưng Tào Tháo nghi ngờ cho rằng Hoa Đà mượn cớ để hại mình nên đã tống giam ông vào ngục. Cuối cùng, Tào Tháo đã thật sự bị  mắc bệnh ấy mà chết.

3. Vu Cát

Vu Cát là đạo sĩ vào cuối thời Đông Hán, người Lang Nha [nay là Giao Nam, Sơn Đông]. Trước đó ông sống ở phía đông, sau đó đến Ngô Hội lập tinh xá đốt hương đọc Đạo thư, chế tạo nước phép để trị bệnh cho dân chúng, và làm rất nhiều việc tốt giúp người dân Ngô Hội.

Tiểu bá vương Tôn Sách sau khi nghe thấy vậy thì vô cùng tức giận, vừa không tin đạo sĩ, phép lạ, vừa sợ ông tập hợp mọi người lại làm loạn. Tôn Sách cho rằng: “Loại yêu đạo làm điều xằng bậy này có thể mê hoặc người dân, khiến cho quân thần không còn tuân theo lễ nghĩa vua tôi, không thể không giết”.

Danh thần Trương Chiêu và mẹ của Tôn Sách đều khuyên không được giết, nhưng Tôn Sách giận không kiềm được vẫn lấy cớ mê hoặc nhân tâm mà ra lệnh chém giết Vu Cát.

Sau này, mỗi khi ở trong cung điện, Tôn Sách thường nhìn thấy Vu Cát trừng mắt nhìn mình, nhưng các binh sĩ đều không nhìn thấy. Tôn Sách vì  giết Vu Cát nên ngày ngày đều bị ám ảnh, thường xuyên đập phá đồ đạc trong cung điện. Về sau, Tôn Sách phát bệnh mà chết.

4. Mạnh Tiết

[Hình minh họa: Qua kknews.cc].

Trong “7 lần bắt Mạnh Hoạch”, Gia Cát Lượng đã được người anh của Man Vương Mạnh Hoạch, tự hiệu là “Vạn An ẩn giả” giúp đỡ. Mạnh Hoạch khởi binh tạo phản, Mạnh Tiết nhiều lần khuyên can, nhưng Mạnh Hoạch không để ý, ông đành phải ẩn cư trong rừng sâu.

Khi Gia Cát Lượng dẫn quân chinh phạt, quân sĩ bởi vì uống phải nước sông câm mà bị mất tiếng. Mạnh Tiết đã lấy nước của suối An Lạc giúp Gia Cát Lượng giải trừ kiếp nạn này, lại dạy quân Thục ngậm lá giới diệp vân hương để tránh độc khí.

Về sau, Gia Cát Lượng muốn tâu với Vua về việc lập Mạnh Tiết lên làm vua xứ Nam Man nhưng Mạnh Tiết từ chối. Gia Cát Lượng bèn lấy vàng và tơ lụa ra tặng nhưng Mạnh Tiết vẫn từ chối không nhận.

5. Lâu Tử Bá

[Hình ảnh: Qua Sohu.com].

Lúc Tào Tháo chinh phạt Mã Siêu, đóng quân ở sông Vị, hai bên giằng co mãi không phân thắng bại. Lâu Tử Bá ẩn cư ở núi Chung Nam đã nhắc nhở Tào Tháo rằng dùng binh phải biết thiên thời, dạy cho Tào Tháo cách tưới nước đóng băng đắp thành, khiến cho quân Tào chỉ trong một đêm xây xong thành đất và đánh bại quân Mã Siêu. Sau khi mọi chuyện đã thành, Lâu Tử Bá được Tào Tháo ban thưởng nhưng ông không nhận, mà ra đi.

6. Tả Từ

[Hình minh họa: Qua read01].

Tả Từ là phương sĩ [người cầu đạo thời xưa] vào cuối thời Đông Hán, người Lư Giang. Thuở nhỏ sống ở núi Thiên Trụ luyện đan.

Tương truyền rằng, ông đã từng uống rượu cùng Tào Tháo, Tào Tháo muốn có được cá lư sống ở sông Tùng Giang. Tả Từ dùng một chậu đồng đựng nước là câu được ngay, Tào Tháo mừng rỡ. Về sau trong yến tiệc, ông dùng thần thông lấy hết rượu thịt mà Tào Tháo dùng để đãi khách nên đã bị Tào Tháo sai người đuổi giết mà ẩn thân.

Về sau thấy có bầy dê, ông liền ẩn mình vào trong bầy dê này nên binh lính đã không bắt được ông. Điều này được ghi chép trong rất nhiều tác phẩm như: “Hậu hán thư. Tả Từ truyện”, “Sưu thần ký”, “Phương dư thắng lãm”, “Thiên hạ danh thắng chí, “Giang nam thông chí” hay “Lư giang huyền chí” cũng đều có ghi lại.

7. Lý Ý

Theo “Thần Tiên truyện” của Cát Hồng, Lý Ý là người quận Thục [nay là Thành Đô, Tứ Xuyên], sống vào những năm thời Hán Văn Đế, đến thời Tam quốc vẫn còn sống. Cũng có người nói rằng, ông là cháu đời thời 17 của Lão Tử Lý Nhĩ, đạo hạnh bí hiểm.

Trước cuộc chiến ở Di Lăng, Lưu Bị muốn đích thân dẫn đại binh đánh Ngô để báo thù cho người em kết nghĩa của mình là Trương Phi, nên đã nhờ Lý Ý đoán xem lành dữ thế nào. Lý Ý bèn lấy giấy vẽ hơn 40 bức tranh binh mã khí giới. Vẽ xong, ông lại xé vụn từng tờ một. Sau đó ông lại vẽ một người to lớn nằm ngửa trên mặt đất, một người bên cạnh đào đất chôn, bên trên viết một chữ “bạch” lớn, sau đó chắp tay mà đi. Lưu Bị bực mình nói với quần thần rằng: “Đây là lão điên khùng! Không đáng tin chút nào!” Sau đó, Lưu Bị lấy lửa đốt bỏ bức vẽ, rồi giục quân tiến lên.

Lý Ý vẽ hơn 40 bức binh mã khí giới ám chỉ 40 doanh trại ở ven sông của Lưu Bị. Ông xé nát bức vẽ ám chỉ doanh trại bị phá. Một người to lớn nằm ngửa trên mặt đất và một người đào đất chôn ám chỉ là Lưu Bị vì bại trận mà chết. Phía trên viết một chữ “bạch” lớn chỉ Lưu Bị gửi gắm con nhỏ cho Gia Cát Lượng ở thành Bạch Đế. Những điều này về sau từng cái đều ứng nghiệm chuẩn xác.

8. Bàng Đức Công

[Hình minh họa: Qua kknews.cc].

Bàng Đức Công là danh sĩ thời Đông Hán, người Tương Dương. Thứ sử Kinh Châu Lưu Biểu dù đã mấy lần mời ông vào phủ, nhưng đều không được.

Lưu Biểu hỏi ông không nhận lộc quan, thì lấy gì để lại cho con cháu sau này. Ông trả lời rằng: “Thứ mà người đời để lại cho con cháu chính là thói xấu ham muốn hưởng lạc, ham ăn biếng làm. Thứ mà ta để lại cho con cháu là làm ruộng đọc sách, sống cuộc sống an cư lạc nghiệp. Cái để lại khác nhau mà thôi!”.

Bàng Đức Công khi ẩn cư ở Tương Dương, có quan hệ thân thiết với các danh sĩ thời ấy là Tư Mã Huy, Bàng Thống, Gia Cát Lượng. Ông gọi Gia Cát Lượng là Ngọa Long, Tư Mã Huy là Thủy Kính, Bàng Thống là Phượng Sồ. Khi Lưu Bị viếng thăm, Thủy Kính mượn lời của đồng tử nhắc nhở đồng thời tiết lộ thiên cơ cho ông: Ngọa Long, Phượng Sồ, được một trong hai có thể an định thiên hạ, từ đây mới có câu chuyện Lưu Bị “Tam cố mao lư” [Lưu Bị ba lần đến mời Gia Cát Lượng] sau này.

Muốn đánh bại Lữ Bố cần có 6 danh tướng liên thủ, nhưng phải cần đến 10 mãnh tướng mới có thể đánh bại người này!

  • Tru di cửu tộc đã là gì, vào thời nhà Minh còn có một nhân vật nổi tiếng vì bị TRU DI THẬP TỘC!
  • Chu Nguyên Chương và Càn Long rất căm ghét một HỌ, nghiêm cấm con cháu gia tộc này tham gia thi cử, đời đời kiếp kiếp không được trọng dụng
  • Hoàng đế "hoang dâm số 1" lịch sử, từng xây dựng nơi chuyên phục vụ cho sở thích biến thái, "thác loạn" ngày đêm rồi chết trong tội lỗi

Thời Tam Quốc, Lữ Bố nổi tiếng thiên hạ với võ nghệ cao cường, dũng mãnh thiện chiến, được tôn xưng với biệt hiệu “phi tướng”, còn được ca tụng bằng cách nói “nhân trung Lữ Bố, mã trung xích thố”, ý nói người xuất chúng phải kể đến Lữ Bố, ngựa quý phải kể đến ngựa xích thố.

“Tam quốc diễn nghĩa” đã xây dựng Lữ Bố thành hình tượng “Đệ nhất mãnh tướng” thời Tam Quốc. Lưu Bị muốn đánh bại Lữ Bố thì cần đến 3 đại tướng liên thủ. Tào Tháo muốn đánh bại Lữ Bố thì phải có Hứa Chử, Điển Vi, Hạ Hầu Đôn, Hạ Hầu Uyên, Lý Điển, Nhạc Tiến, tổng cộng 6 người liên thủ. Thế nhưng thời Tam Quốc còn có một nhân vật phải cần đến 10 mãnh tướng mới có thể đánh bại.

Nói đến danh tướng thời Tam Quốc, ai cũng đều nghĩ đến Ngũ hổ tướng, 5 vị tướng có sức ảnh hưởng mạnh khắp thiên hạ lúc bấy giờ. Thế nhưng có thể khiến Tào Ngụy và Đông Ngô cùng xuất động 10 vị mãnh tướng để chiến đấu thì chỉ có duy nhất Quan Vũ.

Nếu xét về võ nghệ, Quan Vũ là người duy nhất có thể giết được chủ tướng của quân địch trong thế trận thiên binh vạn mã bủa vây. Từ đó cho thấy, Quan Vũ tài giỏi hơn Lữ Bố rất nhiều.

Quan Vũ bị đánh bại bởi 10 mãnh tướng

Kiến An thứ 24 [năm 219] là một năm chiến loạn khói lửa diễn ra khắp bốn phương của Tam Quốc. Trong sự giao tranh của quân Lưu Bị và quân Tào Tháo, Ngụy tướng Hạ Hầu Uyên đã bị Hoàng Trung của Lưu Bị giết chết. Tào Tháo đích thân mang đại quân đi nghênh chiến, phần thắng vẫn chưa nghiêng về bên nào.

Tôn Quyền của Đông Ngô tiến công Hợp Phì, Tào Tháo vừa mới chạy ra từ Hán Trung, Quan Vũ phát động tiến công vào Phàn Thành và Tương Dương, lợi dụng hồng thủy để dìm chết 7 quân, vây khốn Tào Chân trong Phàn Thành, khiến Tào Ngụy kinh hồn bạt vía, uy chấn cả vùng Hoa Hạ.

Tôn Quyền không muốn Quan Vũ chiếm thế thượng phong, hơn nữa lại có dã tâm đoạt Hình Châu nên đã liên kết với Tào Tháo, lệnh cho Lữ Mông đánh lén Hình Châu chiếm Giang Lăng.

Tào Tháo nhận được thư tín thì phái 12 binh đoàn đến hỗ trợ Từ Hoảng phản kích Quan Vũ. Thế là Quan Vũ đã thất bại trong trận ác chiến. Không lâu sau, Lữ Mông đánh lén Giang Lăng đắc thủ. Quan Vũ tháo chạy về Ích Châu, trên đường gặp phải quân Tôn Quyền truy sát và bị giết chết. Tôn Quyền gửi đầu của Quan Vũ đến Hứa Xương. Tào Tháo an táng Quan Vũ theo nghi lễ của chư hầu. Trận chiến Tương - Phàn kết thúc.

Quan Vũ mất đi Hình Châu có rất nhiều nguyên nhân. Tào Ngụy xuất động Tào Nhân, Vu Cấm, Bàng Đức, Từ Hoảng, Mãn Bàng, Trương Liêu [chưa đến chiến trường thì thế sự kết thúc].

Đông Ngô phái Lữ Mông, Lục Tốn, Chu Nhiên, Tưởng Khâm, Phan Chương, Triệu Nghiễm, Lữ Thường nghênh chiến với Quan Vũ. Chưa kể là nội bộ quân doanh lục đục, nhân sĩ đầu hàng Tôn Quyền, Lưu Phong từ chối ứng cứu. Quan Vũ phải dốc toàn lực để chống lại toàn bộ khủng hoảng trên, cuối cùng chịu cảnh đầu rơi khỏi cổ.

Qua đó cho thấy, mặc dù thất bại nhưng hậu thế luôn công nhận Quan Vũ là chiến thần dũng mãnh, văn võ song toàn khiến người khác khó lòng bì kịp.

Quan Vũ từng "cướp vợ" của Tào Tháo

Tào Tháo nổi tiếng với cái danh ác ma giết người không gớm tay, háo sắc đến nỗi nạp những góa phụ có chồng chết trận làm thiếp. Được biết, Tào Tháo có 14 người vợ, trong đó có đến 12 người là góa phụ bị cướp về.

Năm 198, khi Tào Tháo và Lưu Bị vẫn còn là bạn bè, cả hai đã cùng tổ chức tiến công đánh cứ điểm cuối cùng của Lữ Bố là Hạ Bì Thành.

Trước lúc tổng tiến công, Quan Vũ đã tìm đến Tào Tháo và nói: “Tào tư lệnh, mạt tướng hiện tại không có con cái. Nghe nói đại tướng của quân địch là Tần Nghi Lộc có vợ họ Đỗ. Hiện tại, Tần Nghi Lộc đã mất tích trong chiến loạn, tôi đoán là hắn đã chết rồi. Đỗ phu nhân đáng thương phải thủ tiết làm góa phụ. Tôi đây không thể nhắm mắt làm ngơ. Nên đến khi mọi chuyện xong xuôi, có thể để Đỗ phu nhân cho mạt tướng tùy ý giải quyết không? Cảm ơn tư lệnh!”.

Vì để có được người đàn bà họ Đỗ kia, Quan Vũ phải lải nhải lời này trước mặt Tào Tháo vô số lần. Tuy nhiên, một kẻ ham quyền mê nữ sắc, thích cướp góa phụ về làm thiếp như Tào Tháo thì làm sao có thể nhường Đỗ phu nhân lại cho Quan Vũ.

Quan Vũ muốn “cướp thiếp” của Tào Tháo nhưng không thành, cuối cùng phải nhìn người ta đẻ cho Tào tư lệnh 3 đứa con, bao gồm Tào Lâm, Tào Cổn và Kim Hương công chúa.

[Nguồn:Sohu]

//afamily.vn/thoi-tam-quoc-co-mot-vi-tuong-van-vo-song-toan-tung-dam-cuop-vo-cua-tao-thao-can-den-10-manh-tuong-moi-co-the-danh-bai-nguoi-nay-20220302141259875.chn

Chu Nguyên Chương và Càn Long rất căm ghét một HỌ, nghiêm cấm con cháu gia tộc này tham gia thi cử, đời đời kiếp kiếp không được trọng dụng

Video liên quan

Chủ Đề