Sói cô độc là gì

Cuối ngày, viếng đám tang một đồng nghiệp cũ. Anh nằm trong quan tài thanh thản, nhưng gia đình, bạn bè và nhất là người yêu của anh ai cũng sốc. Mãi đến những phút cuối mọi người mới biết anh bị u gan. Nhìn người yêu của anh vừa đau khổ vật vã, vừa có phần uất ức, có người vì xót chị, trách anh ích kỷ, bệnh mà giấu. Lại có người trách chị “yêu” kiểu gì mà người yêu bệnh như vậy cũng không hay.

Ảnh minh họa

Nói vậy thôi, chứ khi một người đã cố tình giấu thì dẫu yêu đến thế nào cũng không sao biết được. Điều chị ấm ức là tại sao anh không sẻ chia? Chẳng phải lúc đau bệnh là khi người ta cần nhau nhất hay sao? Không biết an ủi thế nào, tôi buột miệng với chị: “Có thể anh ấy sinh ra đã là một con sói đơn độc. Anh ấy có gia đình, có người yêu, được yêu thương nhưng vẫn tìm kiếm một điều gì đó”.

Có những người gia đình không phải là tất cả đối với họ. Cha mẹ vẫn là cha mẹ, người tình vẫn là người tình, con cái vẫn là con cái; nhưng có một khoảng riêng trong họ - cái khoảng tối thẳm sâu, nơi một điều gì đó đợi chờ, mời gọi họ…

Không riêng anh bạn vừa nằm xuống của tôi. Mới sáng nay, khi đang chen chúc trong dòng xe cộ, vừa mệt vừa ngán ngẩm, lại gặp phải một “thằng cha” phà khói thuốc lá vô mặt, tự nhiên tôi muốn nổi điên, định chửi tục mấy câu. May mà vẫn kịp im lặng, chỉ nghĩ thầm, hóa ra đâu đó bên trong mình cũng có một con sói cô độc, sẵn sàng “tự vệ và tấn công”. Làm sao hiểu được con sói cô độc đó nghĩ gì? 

 


Trong facebook của bạn tôi - Nguyễn Thiên Ngân, bạn kể lại chuyện một người phụ nữ đăng ảnh vợ chồng cười hớn hở trước nhà: “Đây là chồng tôi và tôi, chỉ hơn chục tiếng đồng hồ trước khi ác mộng xảy ra. Sáng hôm đó anh đi cắt tóc, mua tặng tôi đôi bông tai mới. Hai đứa cùng ăn mừng đội bóng ưa thích chiến thắng. Tối anh hôn chúc tôi ngủ ngon rồi đi thẳng xuống tầng hầm… treo cổ. Tôi mãi không thể nào hiểu vì sao”. 

Thật ra, có rất nhiều điều chúng ta mãi mãi chẳng hiểu tại sao. Gần đây, xem chương trình Gia đình song ca, tôi thấy có hai anh em thật dễ thương là Gia Bảo và Gia Quý, tham gia chương trình với niềm hy vọng người mẹ đã bỏ đi của hai em sẽ xem thấy con mình mà trở về. Người mẹ ấy bỏ nhà đi lúc Gia Quý 4 tuổi, Gia Bảo thì còn nhỏ đến mức không nhớ mặt mẹ. MC Ốc Thanh Vân nói, khi một người mẹ bỏ đi, dù vì bất kỳ lý do gì, thì chắc chắn bà ấy cũng rất đau khổ, giằng xé. Ca sĩ khóc. MC khóc. Khán giả cũng rưng rưng bởi một câu chuyện buồn. Tôi không có dịp để tìm hiểu sâu thêm vì sao người mẹ của hai em ra đi; nhưng dù thế nào trong lòng người mẹ ấy cũng có những khuất tất lớn lao, không thể giãi bày.

Chị hàng xóm của tôi đã lặng lẽ ra sông trầm mình đúng ngày con trai chị đầy tháng. Nay con trai chị đã lên 10, đang ở với bà nội. Ba em đã có vợ khác. Không ai hiểu tại sao. Con thú bị thương thường âm thầm tách khỏi bầy đàn, tìm một chốn hiu quạnh nào đó để chờ chết. Con người, một khi đã chọn tìm đến cái chết đơn độc, hẳn cũng có một vết thương nào đó đang há miệng trong lòng? Mỗi năm có dịp gặp thằng bé một lần, tôi vẫn tự hỏi: Thằng bé rồi sẽ lớn lên thế nào? Liệu có đeo mang mặc cảm về người đã sinh ra mình? Cái chết của mẹ có vô tình tạo ra một vết thương âm ỉ trong nó? Chẳng ai biết được. Nhất là khi chúng ta chỉ nhìn mà không thấy nhau. 

Ảnh minh họa

Ngày anh đồng nghiệp ra đi, cũng là ngày ông già 64 tuổi ở Mỹ xả súng trong đêm hòa nhạc làm chết 59 người, bị thương hơn 500 người. Ông ta có một vết thương hay một nỗi sợ hãi nào ám ảnh? Thời gian đầu, báo chí đưa tin ông có một cuộc sống bình thường; nhưng chắc chắn không một người bình thường nào lặng lẽ tích trữ súng đạn nhiều như thế, để rồi một ngày, không vì một lý do rõ ràng nào, đã hóa thân thành tử thần!

Có lẽ, bên trong ông ta cũng hiện hữu một con sói đơn độc, hằng ngày tự liếm láp vết thương của mình, nhưng mãi chẳng chữa lành.

Mà có riêng gì ông già 64 tuổi ấy. Có thể ngay trong gia đình của bạn, công ty của bạn, bạn bè của bạn và cả chính bạn, ai cũng có một con sói tối tăm, cô độc và đầy sợ hãi bên trong. Con sói có thể tấn công, có thể lặng lẽ chờ đợi, cũng có thể bỏ đi. Thử nghĩ, một ngày, khi tấn công người khác, con sói đó có sợ hãi không? Có! Nhưng nó đã cùng đường và không còn lựa chọn nào khác. Tôi cứ mãi băn khoăn, nếu có được sự lắng nghe, sự giãi bày, sự chia sẻ tin cậy… liệu thế giới này có bớt đi những con sói cô độc?

Ban Mai

lone wolf and cub

this is lone wolf

to be a lone wolf

it was a lone wolf

from lone wolf infiltration missions

directly encouraged lone-wolf attacks

“Có người bảo sói cô độc và tàn nhẫn, và có người cũng bảo trăng lạnh lùng và ma quái… nhưng họ chưa bao giờ thử làm bạn với sói để hiểu trái tim chúng tổn thương đến mức nào, cũng như chưa bao giờ hoà quyện vào trăng để hiểu tâm hồn nó rạn vỡ ra làm sao?


Chó sói là thiêng vật biểu tượng cho tinh thần đồng đội, lòng dũng cảm và tính kỷ luật.


Loài sói có một ma lực rất kì lạ. Tập tính của sói. Trí thông minh của sói. Sự kiên nhẫn của sói. Khả năng tổ chức tác chiến của sói. Tham vọng của sói. Sự trả thù của sói…


Cô độc. Lạnh lùng. Man dại…


Cuộc sống của Sói, cuộc sống lạnh lùng hoang dại của một chiến binh, một linh vật mạnh mẽ. Dù suốt cuộc đời phải cô đơn thì sói vẫn phải sống, vẫn phải chiến đấu như một anh hùng… “

Source: Nam +

Video liên quan

Chủ Đề