Quê hương là chùm khế ngọt của nhà thơ nào
1, Nội dung của đoạn thơ là bày tỏ những tình cảm yêu thương của tác giả đối với quê hương, đối với những điều thân thuộc gắn liền với quê hương Tình cảm của nhà thơ Đỗ Trung Quân được thể hiện trong đoạn thơ chính là tình cảm sâu nặng của một người con dành cho quê hương của mình. Đó là tình cảm trân trọng, nâng niu từng thứ liên quan đến quê hương mình và sẽ mãi khắc ghi những thứ đó trong tim dù có đi đâu về đâu 2, Phương thức biểu đạt: biểu cảm 3, Biện pháp tu từ được sử dụng nhiều nhất trong đoạn là biện pháp tu từ so sánh "Quê hương là chùm khế ngọt", "Quê hương là đường đi học"; "Quê hương là con diều biếc"; "Quê hương là con đò nhỏ"; "Quê hương là cầu tre nhỏ", "Quê hương là đêm trăng tỏ", "Quê hương là bàn tay mẹ". Tác dụng của biện pháp so sánh này là giúp cho hình ảnh quê hương hiện lên với tất cả những gì thân thuộc và thân thương nhất đối với tác giả. Những hình ảnh này gợi ra tình cảm của tác giả đối với quê hương bình dị và thân thương của mình, nơi gắn liền với những tháng ngày thơ ấu của chính tác giả. 4, Em vẫn luôn tự hào về quê hương, đất nước mình. Thật vậy, là một người Việt Nam, em thấy thật yêu quý và luôn muốn trân trọng tất cả những thứ gì thuộc về đất nước và con người VN. Đầu tiên, em thấy yêu gia đình, yêu quê hương, yêu đất nước, yêu tất cả những thứ thuộc về đất nước mình. Nhờ có gia đình, quê hương và đất nước, em được lớn lên và phát triển, hưởng thụ trong một cuộc sống hòa bình, ấm no và yên vui. Thứ hai, em luôn cảm thấy biết ơn cha mẹ, thầy cô, hay từ những thế hệ cha anh đi trước chẳng tiếc máu xương cho đến lực lượng bảo vệ an ninh, bình yên, hạnh phúc của nhân dân trong thời đại ngày nay. Thứ ba, em luôn thấy thật tự hào về những giá trị hồn cốt của dân tộc. Đất nước dù cho nhỏ bé nhưng giàu văn hóa, lịch sử, giàu tình thương giữa những người dân trong cộng đồng. Nhờ có khối đại đoàn kết đó, tinh thần VN mãi mãi được bền vững và phát huy theo tháng ngày. Từ đây, em cũng ý thức được trách nhiệm của mình dành cho quê hương, đất nước. Em phải cố gắng học tập thật tốt để mang đất nước sánh vai cùng các bạn bè trong khu vực và trên thế giới trong thời kỳ hội nhập và phát triển như hiện nay. 5, Chủ đề: tình yêu dành cho quê hương. 6, Viết về quê hương, tác giả đã lựa chọn những hình ảnh như: chùm khế ngọt, đường đi học, con diều biếc, con đò nhỏ, cầu tre nhỏ, đêm trăng tỏ, bàn tay mẹ. Đây đều là những hình ảnh thân thuộc và thân thương nhất đối với tác giả. Những hình ảnh này gợi ra tình cảm của tác giả đối với quê hương bình dị và thân thương của mình, nơi gắn liền với những tháng ngày thơ ấu, mang đậm hương vị quê hương của chính tác giả. 7, Biện pháp lặp từ "quê hương" được sử dụng ở khổ thơ đầu và khổ thơ cuối bài thơ. Tác dụng: nhấn mạnh tình cảm của tác giả dành cho quê hương của mình, đồng thời gợi ra những suy nghĩ sâu sắc trong lòng bạn đọc về quê hương. 8, Quan điểm về quê hương này hoàn toàn khác với quan niệm về quê hương của nhà thơ Đỗ Trung Quân. Vì với Đỗ Trung Quân, quê hương với ông đó chính là những thứ bình dị, thân thương nhất mà mình từng được trải qua, đó là nơi sinh ra lớn lên và nuôi dưỡng ông trưởng thành cũng như bồi đắp những kỷ niệm thật đẹp trong tâm trí nhà thơ về hương vị của quê hương. Em hoàn toàn đồng ý với quan niệm của nhà thơ Đỗ Trung Quân. Vì theo em, quê hương không chỉ có vai trò về mặt vật chất mà còn có vai trò về mặt tâm hồn trong đời sống của mỗi người. Quê hương chính là nơi sinh ra và lớn lên của mỗi người. Đồng thời, quê hương chính là nơi nuôi dưỡng tâm hồn mỗi người với biết bao kỷ niệm đẹp và hương vị ngọt ngào. Từ đây, dù cho con người có đi đâu về đâu thì lòng vẫn luôn hướng về mảnh đất chôn rau cắt rốn của mình.
“Bài học đầu đời cho con “
Quê hương là gì hở mẹ Quê hương là chùm khế ngọt Quê hương là con diều biếc
Quê hương là cầu tre nhỏ Quê hương là vòng tay ấm Quê hương là vàng hoa bí Quê hương mỗi người chỉ một Đỗ Trung Quân MỘT SỰ NHÀM LẪN CẦN LÀM SÁNG TỎ ĐỖ TRUNG QUÂN
Xin nói ngay, với tôi thoạt đầu chỉ là câu chuyện hài hước, chuyện nhầm lẫn tên một tác giả ai cũng có thể như tôi thỉnh thoảng vẫn nhầm Xuân Diệu với… Xuân Quỳnh, do trí nhớ, tuổi tác… ai cũng có thể. Trường hợp này nếu là học sinh đi thi văn thì: rớt ! nếu là ông già thì là alzhaimer, chuyện bình thường! Đây là lần thứ 2 Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đọc 4 câu thơ cuối trong bài thơ “Bài học đầu cho con” của nhà thơ Đỗ Trung Quân nhưng lại cho rằng đó là bài thơ của nhà thơ Giang Nam. Lần đầu tiên Thủ tướng phát biểu nhầm lẫn tại Hội nghị Người VN ở nước ngoài toàn thế giới tổ chức tại TP.HCM chiều 12-11-16. |