Phụng hoàng tình anh bán chiếu

Hò ơ...ơ.. chiếu Cà Mau nhuộm màu tươi thắm
công tôi cực lắm mưa nắng dãi dầu
chiếu này tôi chẳng bán đâu
tìm cô không gặp... tìm cô không gặp tôi gối đầu mỗi đêm...
Ghe chiếu Cà Mau đã cắm sào trên bờ kênh ngã 7, sao cô gái năm....xưa....
hiện giờ đâu chẳng thấy
vác cặp chiếu bông từ dưới ghe lên xóm rẫy
chiếc áo nhuộm bùn đã lấm tấm những giọt mồ hôi.
Cảnh nhà của cô sau trước vắng tanh
gió lạnh chiêu đông dạo tiếng nguyệt cầm
như gieo vào lòng anh nỗi buồn thê thảm
cung oán cung sầu nghe nảo nuột làm sao!
Cô đã đặt anh đôi chiếu uyên ương với 2 thướt bề dài
Có lẽ điểm tô ở chốn loan phòng
Nhưng mà hôm nay cô bỏ ra đi biền biệt
Rời bỏ quê nhà không từ giã anh lấy 1 câu
Bên đôi chiếu bông anh đã bỏ công ngày đêm ngồi dệt
mà nay vẫn nằm trơ ở dưới khoan thuyền
biết tặng cho ai khi cô cất bước theo chồng
nhớ lại hôm nào cũng nơi này
khi ghe anh vừa ghé bến nhà cô
cô đưa anh vào tận chốn phòng loan
để đo ni chiếc giường và ngỏ lời lấy giá rẻ làm quen
ngọn gió đông ơi thổi nữa làm chi khi lòng anh tê tái trong hồn
nhổ sào cho ghe xuôi dòng nước chảy
mà mắt anh vẫn hướng về nơi bến cũ vườn xưa