Phim Bộ bộ kinh tâm Review

Review phim và tiểu thuyết

BÁT KA ( DẬN TỰ) tuy không được Khang hy yêu thương, nhưng hắn có một người mẹ yêu thương mình hết mực.

Trong cuộc đời mỗi con người, tình mẹ là thứ tình yêu đẹp đẽ và gây ảnh hưởng  quan trọng trong tâm hồn con người hơn bất cứ điều gì. Đây là điều phải nói là hắn hơn tứ gia. Ngoài ra hắn ta còn có một người vợ yêu mình thậm chí là tôn thờ hắn như thần thánh trên trời, sẵn sàng vì hắn mà chết. Hắn còn có cửu đệ, thập đệ, thập tứ đệ luôn ở bên, họ luôn giúp đỡ hắn, quân thuần trong triều cũng nhiều người nể phục và đi theo hắn. Bát gia vốn chẳng thiếu thứ gì, muốn dung mạo là có dung mạo, muốn quyền thế là có quyền thế, một người ôn văn nho nhã khiến ai tiếp xúc cũng dễ nảy sinh hảo cảm.

Phim Bộ bộ kinh tâm Review

Hỏi bát gia thiếu điều gì, nếu thiếu là người hắn yêu thì tại sao Nhược hy yêu hắn, hắn chẳng phải gạt nó đi vì chính dã tâm của mình sao. Thật ra hắn chẳng thiếu thứ gì, chỉ là không cam lòng vì xuất thân của mẹ mình, vì cảm thấy mình tài giỏi hơn thái tử, cảm thấy mình hơn người, cảm thấy mình xứng đáng nhận được nhiều thứ hơn mà thôi, hắn không có sự an phận như ngũ ka, không hiểu được lí lẽ ” phút huy hoàng rồi cũng có lúc bị dập tắt” như thập tam. Hắn ko cam lòng làm một quân thần trong triều, nên hắn ko thể đi ở ẩn như ngũ ka, không thể sống ko màng danh vị như thập tam. Hắn không cam tâm, hắn không cam tâm để người ta khinh rẻ mình như thế, hắn muốn chứng minh rằng dù xuất thân có thể nào thì hắn cũng đủ tư cách tranh giành hoàng vị. Tham vọng của hắn cứ thế mà lớn dần, Nhược hy chỉ là một cơn gió nhẹ thổi qua làm sao cô có thể dập tắt được ngọn lửa tham vọng cháy lớn mà hắn đã dồn sức gây dựng trước khi cô xuất hiện… Hắn đã phải nhặt nhạnh, gồng mình chồng từng từng lớp củi để lửa cháy to được như ngày hôm nay. Nhược hy bất lực nói  “ muội chỉ muốn cùng huynh mãi bên nhau”,”muội sẽ nấu cho huynh những món ăn mà đại thanh này chẳng ai biết nấu”  nhưng đáp lại chỉ là sự nghi kị của hắn với cô “ Muội có sắp xếp sao?”.

Phim Bộ bộ kinh tâm Review

Nhước hy không thể trách hắn, vì cô hiểu công sức của hắn bỏ ra. Nhưng hắn lại trách cô ” Tại sao không cùng sống chết” mà không bao giờ biết được đến nỗi đau biết trước kết cục thời thế của cô. Nhưng hắn mãi không có câu trả lời từ cô, hắn chỉ bất lực nhìn cô rời ra vòng tay hắn. Nhìn chiếc vòng ngọc của hắn trao cho cô vỡ nát như chính tình yêu của cô và hắn vậy. Đau chứ, hắn đau, cô cũng đau. Nhưng cả hai đều không đủ cam đảm để trao cho nhau tình yêu trọn vẹn nhất, hắn không đủ cam đảm để đạp đổ công sức chính hắn gây dựng. Vì như thế khác nào phản bội lại chính hắn, phản bội lại bao người đã đi theo hắn đi theo suốt bao nhiêu năm. Cô cũng không thể đi theo hắn, vì cô biết làm thế sẽ tổn hại chính mình, tổn hại công sức tự bảo vệ chính mình mà khi bước vào tử cấm thành cô đã thề bằng mọi giá không thể sa chân lỡ bước vào sai lầm. Cô đâu có ước nguyện gì nhiều “chỉ là yên ổn sống qua ngày“. Hắn hứa cho cô làm hoàng hậu thì sao, cô chẳng bao giờ quan tâm đến những thứ đó. Nhược Hy để lại trong lòng hắn một dấu chấm hỏi mà vĩnh viễn hắn không thể hiểu ” muội sợ chúng ta không có tương lai.” Hắn có quá nhiều dã tâm, quá nhiều tính toán. Còn cô có quá nhiều lo sợ, quá nhiều bất an.

Thực tế khi chia tay Bát ca cô nghĩ mình sẽ chỉ làm một cô cung nữ, làm đến tuổi rồi xuất cung. Nhưng cô chưa bao giờ nghĩ rằng, cái thân phận của cô, không phải là thứ dễ dàng để người ta bỏ qua như vậy. Khi thái tử đế mắt, cô hoảng sợ, hoảng sợ vô cùng. Hóa ra những suy nghĩ cẩn trọng bao lâu nay cũng không tránh khỏi kết cục, mũi tên số phận hướng tới. Và như vậy, trong lúc tuyệt vọng ấy, cô níu lấy tay áo một người không buông….

…DẬN CHÂN (TỨ GIA )…

Lúc đầu cô chỉ nghĩ là chọn một cành cao để với, để dựa vào tránh cái phong ba chốn cung đình tạo nên. Nhưng những tính toán đó đã thành sai hết khi cô nhận ra rằng, đằng sau khuôn mặt lạnh lùng kia, đằng sau những toan tính kia, là một dận Chân tinh tế tỉ mỉ, là một Dận Chân dịu dàng ấm áp. Hắn không đáng sợ như cô nghĩ, cô có thể thoải mái chọc ghẹo, thoải mái dựa dẫm vào hắn. Hắn chân thành với cô cho dù hắn biết cô chỉ vớ lấy hắn như cái cây to để núp :

Phim Bộ bộ kinh tâm Review

…[Hắn hỏi: “Vì sao chọn ta?“… Vừa nói miệng vừa nở nụ cười, nhưng sắc mặt hắn vẫn nghiêm túc, ánh mắt lãnh đạm, Nhược hy vội chỉnh lại thái độ, nói tiếp: “Nói thật chính là, lần này mặc dù may mắn tránh được một kiếp, nhưng lần sau thì khó nói. Nếu như gả cho loại người như thái tử thì thà rằng chết đi còn hơn, nhưng vì vẫn vương vấn thế gian, cho nên chỉ có thể chọn lấy một cành cao mà túm lấy, tránh né cơn gió không lường.”]

Phim Bộ bộ kinh tâm Review

Biết là nhược hy đến với mình là vì thế, nhưng cuối cùng dận chân chỉ nói :[“Quay về đi! Bị bệnh lâu ngày, nên chú ý đến ăn uống một chút. Hiện tại sắc mặt nhìn thật khó coi, ta không muốn lấy một người phụ nữ xấu xí rước về phủ đâu.“]…

Và cô phát hiện ra rằng ông hòang đế đại thanh tương lai này cũng không khó xơi cho lắm.

Lúc cô trao trọn vẹn trái tim cho hắn cũng là lúc hắn vứt cây dù đi, cùng cô chịu khổ dưới mưa. Hắn bất lực ôm cô thật chặt để cô khỏi bị lạnh, hắn và cô cùng nhau run cầm cập dưới làn nước mưa đang tát vào da thịt lạnh giá, thì lúc đó hắn hoàn toàn có được trái tim của cô, trái tim mà hắn từng nói cô “cất giữ quá kín kẽ.”

Phim Bộ bộ kinh tâm Review

Lúc hắn lao ra đỡ cho cô mũi tên, thì cả đời cô chẳng thể nào quên được hắn nữa. Nên lúc Khang hy ban cho cô thập tứ, cô suýt nói đồng ý vì biết đây là cơ hội để mình thoát khỏi tử cấm thành, hơn nữa huống gì thập tứ đối với cô cũng không bạc. Nhưng câu cuối cùng cố thốt ra lại là ” Nô tì không bằng lòng.” Đáng tiếc khang hy không ban cô cho thập tứ trước khi bắt giam thập tam, trước khi cô quỳ cầu xin dưới mưa, trước khi Dận Chân đỡ mũi tên lạc vào cô thì có lẽ cô đã gật đầu và cuộc đời cô sẽ khác…nhưng…tất cả an bài vì trong tim cô đã có lựa chọn khác. Đến với Dận Chân bằng tính toán rồi lúc ra đi bằng tình yêu sâu nặng. Đó là chỗ bi kịch của đời cô.

Phim Bộ bộ kinh tâm Review

Đến khi cô bị giam trong hoán y cục, Dận Chân mới tìm cô, hỏi rõ nguyên do, biết được, hắn chỉ hỏi : “Tại sao muội lại bỏ lỡ cơ hội thoát khỏi tử cấm thành?” Bởi cô đã từng tâm sự với hắn rất nhiều về nỗi bất an trong chốn thâm cung nên hắn cũng hiểu rằng cô rất khao khát thoát khỏi nơi này hơn bất cứ ai…nhưng …cô chỉ im lặng nhìn hắn mỉn cười. Hắn chỉ biết đau xót ôm cô vào lòng với một lời hứa chân thành : “Ta nhất định cứu thập tam đệ ra, ta nhất định sẽ lấy muội về.” Chỉ có câu nói đó thôi, cô chờ hắn suốt bao nhiêu năm đằng đẵng.

Điều sai lầm trong suy nghĩ của Nhược hy là cả đời cô đều nghĩ rằng hắn là thiên tử của đại thanh, nắm quyền sinh sát trong tay. Với một người được giáo dục về lịch sử phong kiến như cô, biết trước vận mệnh của hắn như cô, ngay lần đấu tiên gặp hắn cô đã cho rằng hắn là thiên tử rồi và dường như chưa bao giờ Nhược hy nơi lỏng ý nghĩ đó trong thâm tâm. Hắn là tứ gia , là vị vua Ung Chính lừng danh trong lịch sử, là một trong mười hai vị đại hoàng đế trung hoa nổi tiếng. Đó là một bức tường cao vót dựng giữa cô và hắn.

Khi hắn bị mẹ mình hắt hủi, hắn đến tìm cô uống rượu, có chút mùi vị hờn nghen của một đứa trẻ con, hắn nói : ” Trong lòng ngạch nương chỉ có thập tứ đệ, cho dù ta có làm gì, cũng mãi không bằng đệ ấy.” Với thiên hạ hắn là hoàng đế nhưng trước mẹ, thì hắn mãi chỉ là một đứa trẻ khát khao được mẹ mình yêu thương và công nhận nhưng cả đời này hắn vĩnh viễn không có được điều đó. Nhưng nghe xong, Nhược hy chỉ nói “Huynh đã là hòang thượng rồi, hà tất phải tự làm khổ mình.” Ý cô là dận chân muốn sao mà chẳng được, với nhược hy hắn mãi mãi là kẻ chiến thắng, là kẻ có tất cả trong bàn tay.

Phim Bộ bộ kinh tâm Review

“Muội có thấy ta sẽ làm một hoàng thượng tốt không?”Muội có biết làm một hoàng đế tốt khó đến thế nào không? Mỗi ngày ta đều nghĩ đến những tên tham ô đội trên đạp dưới, nghĩ đến đấu đá tranh đoạt trong cung,Ta mệt lắm…Tuy ta là thân cửu ngũ chí tôn nhưng có rất nhiều truyện ta không thể làm theo ý mình, vì kiến công lập nghiệp ta còn thấy mình thảm thương hơn bất kì ai.” Hoàng thượng cũng là người, cũng sợ hãi khi người ta kéo bè kết đảng hãm hại mình, xung quanh ai ai cũng thèm muốn cái ngai vàng mà hắn đang ngồi lên, hắn có khả năng bị ám sát bất cứ lúc nào, bị lật đổ bất cứ lúc nào. Chưa kể cuối thời khang hy nạn quan tham làm cho quốc khố và đời sống nhân dân phải khốn đốn, trên dưới trong triều bọn quan tham kéo bè kết đảng, hắn một mình đơn độc chấn chỉnh tất cả. Cái ngai vàng ngồi còn chưa vững làm hắn ngày đêm bất an. Quyền lực thực sự làm hắn còn thảm thương bất cứ người nào.

Phim Bộ bộ kinh tâm Review

Hắn là con người, đâu phải thánh thần mà có thể giải quyết tất cả mọi vấn đề theo cách êm đẹp nhất, nhưng Nhược hy luôn ko nghĩ cho hắn, cô cho rằng hắn là hoàng thượng, là kẻ chiến thắng trong cuộc chiến tranh đoạt, hắn là kẻ có thể định đoạt mạng sống người khác một cách dễ dàng. Mà chưa bao giờ nhận ra bóng dáng của hắn lúc nào cũng đơn độc.

Phim Bộ bộ kinh tâm Review

Nhược hy nghĩ đến kết cuộc của tất cả mọi người. Cô ngày đêm lo sợ. Là một con người rất nghĩa khí, ngày xưa cô dám cả gan xin cho thập tam thì giờ sao cô lại không dám xin cho  những người cô coi như huynh muội, bằng hữu, những người mà ngày xưa cô từng gắn kết cơ chứ. Cô không cam lòng nhìn họ bị đẩy vào chỗ chết. Nhưng khi càng làm trọn chữ nghĩa thì cô cũng càng đẩy chữ tình của mình đi xa. Một người sinh ra ở một thế giới bình đẳng như cô tuyệt đối không thể nhìn mạng người bị tước đi như cỏ rác nên cô không thể hiểu được Dận Chân, không thể hiểu được sự hà khắc bắt buộc của chế độ phong kiến, cái tàn nhẫn của một vị vua. Có thời đại nào mà làm người làm đế vương không buộc phải lựa chọn giữa nghĩa tình và pháp lí. Một vị vua nếu không nghiêm minh thì nói ai nghe, ai phục. Nếu thân làm thiên tử mà không khiến người người ta sợ hãi thì chẳng phải tạo ra nhiều phản loạn làm bất an lòng dân đó sao, chẳng phải để những tên tham quan được nước làm tới đó sao. Ngay cả Khang hy vì không muốn tranh chấp xảy ra, ông ta cũng phải lựa chọn khi hắt hủi bát gia và giam cầm thập tam gia đó sao.

Hắn chỉ có cô và thập tam là chỗ để hắn có thể yên tâm ngả đầu, tâm sự. Nhưng cô bận lo cho người khác bỏ quên hắn, cô trách hắn vô tình, giận hắn độc ác. Và cảm giác sợ hãi hắn y những ngày đầu trở về, hắn trở thành cái lồng giam hãm cô.

…giữa hai người…hai thế giới…hắn và cô kết nối với nhau bằng một cây cầu rất mong manh…cây cầu đó có thể sụp đổ bất cứ lúc nào….

Phim Bộ bộ kinh tâm Review

Đứa con …một sự liên kết hình thành…mất đi vì sự dằn vặt của chính cô. Cô đau đớn bao nhiêu thì Dận chân cũng thế. Bởi hắn không chỉ sợ thiên hạ phản mình mà hắn còn sợ cô sẽ rời hắn mà đi, mọi việc hắn làm vì muốn níu kéo cô ở lại. Không có ngày nào hắn không sợ mất cô, lúc Nhược Lan mất, thi thể được chuyển về Tây Bắc, hắn không cho cô đi, cô hờn trách : “ Tại sao huynh không cho muội tiễn tỷ ấy? Đâu phải việc to tát gì?” Hắn lấy tay, khẽ xiết chặt vai cô trả lời: “Ta sợ muội đi Tây Bắc rồi sẽ không trở về…trái tim muội sẽ không trở về nữa.” Nên hắn làm sao có thể tha thứ cho người làm tổn thương cô, làm cho hai người vĩnh viễn mất đi mối liên kết chặt chẽ nhất của tình yêu. Cả đời cô không thể hoài thai, điều đó làm cho hắn càng hận thù hơn nữa. Yêu càng nặng thì hận càng sâu. Hắn là người lí trí, nhưng động đến việc của cô thì hắn lại xử xự quá tình cảm. Thành ra sai lầm vẫn cứ tiếp tục sai lầm, hắn càng sợ mất cô bao nhiêu thì hắn muốn trừng phạt Minh Tuệ bấy nhiêu.

Dận Chân quá thương Nhược Hi, thương cô 7 năm chờ đợi anh, hắn càng thương Thập Tam – người từ lâu hắn coi là em trai ruột thịt còn hơn cả cùng cha cùng mẹ, chỉ vì hắn mà 10 năm bị giam tại Dưỡng Phong Giáp. Nỗi đau của hắn không thể vơi đi, thương người xung quanh mình bao nhiêu lại càng hận những kẻ gây ra điều đó bấy nhiêu.

Khi thập tam đến quỳ xin, Dận chân đã gào lên : “Chẳng lẽ ở bên trẫm khiến Nhược hy khổ sở như thế sao?” hắn ngồi phịch xuống ghế, thẫn thờ, giờ hắn đã nhận ra rằng hắn chính là nguyên nhân khiến người hắn yêu khổ sở, nhận ra rằng đã đến lúc phải buông tay rồi. Bát gia đến chỉ là cái cớ để hắn đưa cô rời khỏi cung, hắn nhắc cô về bát gia là để cô có thể đi mà không còn vướng bận về hắn nữa. Cảnh Hắn đứng trên thành âm thầm tiễn cô, hắn đứng đó, câm lặng nhìn theo bóng xe ngựa rời khỏi hoàng cung, nước mắt rớt xuống đôi tay gầy đen xương xẩu, hắn khóc vì nhận ra hắn mất cô thật rồi. Hắn chưa bao giờ oán hận cô, mà dù muốn cũng chẳng thể oán hận cô được.

…Hắn vĩnh viễn không thể oán hận cô…hắn càng muốn cô ở bên bao nhiêu thì cô lại càng muốn xa rời và sợ hãi hắn bấy nhiêu…Cô không thể nhận ra tứ gia ngày xưa của cô sau lớp long bào chói lóa kia…

Phim Bộ bộ kinh tâm Review

Khi ra khỏi tử cấm thành, cô thực sự như được giải thoát, tất cả những hờn trách của cô giờ đã gửi thành nỗi nhớ đến với dận chân, lần đầu tiên cô có thể yêu thương hắn mà không lo ngại thứ gì. Tình yêu của cô và hắn cũng vì thế mà đẹp lên dù không ở cạnh nhau. Vì cô và hắn giờ có thể nhớ thương đối phương mà không phải lo sợ bất cứ điều gì. Lo sợ mất cô ư? Hắn đã đánh mất cô thật rồi. Còn cô giờ đã được tự do rồi giờ không ai có thể cấm cản cô làm gì nữa. Cả hai đã tự giải thoát cho nhau.

“Vì yêu mà sinh sân, vì yêu mà sinh hận, Vì yêu mà sinh si, vì yêu mà sinh niệm

Từ khi ly biệt sân, hận, si, niệm tất cả đều hóa thành nhớ thương!”

Cái đáng tiếc nhất của chuyện tình hai người là lúc ra đi, cô vẫn nghĩ rằng hắn thật sự oán hận cô. Mà có khi không phải là oán mà chẳng còn nghĩ gì về cô, không quan tâm đến cô nữa, sợ hắn đã gạt cô ra khỏi cuộc đời hắn mất rồi. Cô ra đi mà nghĩ rằng hắn mãi mãi hắn không tha thứ cho cô.

“Tứ gia!

Đời người như giấc mộng, thế sự vô thường.

Sai sai đúng đúng, ân ân oán oán cũng chỉ là những ngày tháng lặng lẽ như nước chảy ko vết tích.

Khó ở chỗ ko chịu bỏ đi chút si niệm mà thôi.

Lúc 1 ng lãnh đạm nói ra 2 chữ “muốn có” ng đó đã giữ chặt được chiếc chìa khóa mở cửa lòng muội”

Phim Bộ bộ kinh tâm Review

Ngay cả bát gia, lúc Minh Tuệ ra đi hắn cũng mới nhận ra rằng mình không thể thiếu Minh Tuệ mặc dù trước đó, nàng có khóc lóc níu kéo hắn như thế nào, đến khi nhìn Minh Tuệ trong biển lửa hắn mới gào lên thảm thiết, mới hối hận vì khi sống hắn đã bỏ quên cô để chạy theo những thứ khác. Vậy mà không ngờ khi hắn sa cơ, chỉ có Minh Tuệ là bất chấp ở bên hắn, hi sinh vì hắn.

Ngay cả cửu gia, lúc chết cũng không thể yên với hai chữ ” Không oán hận” của Ngọc Đàn, người mà lúc còn sống với hắn chẳng khác nào quân cờ, một quân tốt để hy sinh.

Phim Bộ bộ kinh tâm Review

Cái hay của Bộ bộ kinh tâm không chỉ là sự đâu đá cạnh tranh cung đình, mà còn những day dứt và việc làm đúng sai của nhân vật. Là lúc nhân vật phải lựa chọn giữa toan tính và tình yêu.

Khi mỗi nhân vật tạo nên một sắc màu, tạo nên một bức tranh yêu và hận khiến người ta không khỏi xót thương và đồng cảm. Bởi ta không thể trách cứ ai, mỗi nhân vật trong đó đều có cái lí lẽ của mình và có quyền để hạnh phúc. Nhưng cái gì cũng có giá của nó, mỗi người đều phải trả cái giá cho ước vọng của chính mình. Đổi lấy tham vọng, tính toán là mất đi tình yêu, đổi lấy quyền lực, lấy thiên hạ là sự cô đơn, đổi lấy một tình yêu muộn màng để đối phương vĩnh viễn không quên mình đó chính là cái chết.

Phim Bộ bộ kinh tâm Review