Em trai quá kiêu ngạo review năm 2024

n thoại đến báo giá, dần dần từ lo lắng hồi hộp đợi ngày bị đòi nợ trở thành nhớ thương mong đợi được gặp anh, còn Lục Cận Thâm vì thấy cô thú vị nên mập mờ kéo dài liên lạc.

Sau một thời gian ngắn dây dưa, Lục Cận Thâm mượn cớ tính phí sửa xe, “lợi dụng” cả người thân bạn bè, liên tục hẹn Nịnh Nịnh dùng bữa, trắng trợn theo đuổi cô, Chu Nịnh Nịnh tính tình đơn thuần ngây thơ, mà nói thẳng ra là hơi ngốc nghếch, qua một thời gian dài mới nhận ra anh theo đuổi mình, sau khi biết liền vui vẻ, phấn khởi, nhiệt tình chấp nhận. Nịnh Nịnh lần đầu yêu đương nên phấn khởi không thôi, cuối cùng cũng có người yêu, lại còn rất đẹp trai lại giàu có nên luôn vui vẻ tự hào vì có được bạn trai nam thần, bên cạnh anh cô luôn ngọt ngào chủ động, Lục Cận Thâm đối với cô bạn gái bé nhỏ kém mình 8 tuổi này cũng hết sức chiều chuộng, thương yêu. Hai người bên nhau ngọt ngào lãng mạn, hết sức nghiêm túc với quan hệ này, thuận lợi hẹn hò rồi thuận lợi kết hôn.

Nữ chính dễ thương, hoạt bát, tính tình ngây thơ ngốc nghếch, thường suy nghĩ, nhìn nhận vấn đề đơn giản nửa vời, may mắn là luôn được gia đình bảo vệ, bạn bè thương yêu rồi gặp được người đàn ông tốt. Nam chính cao ráo đẹp trai, thành đạt, đã để ý nữ chính từ sớm, mình thấy anh này đúng là nam thần nhưng không hề kiêu ngạo mà chính chắn nghiêm túc. Truyện ngọt ngào dễ thương, lời văn dí dỏm, nhân vật phụ đáng yêu, không có sóng gió hay hiểu lầm, edit rất mượt, ngắn gọn, đọc giải trí được.

Túm lại là truyện cũng tàm tạm, vì mình không thích truyện hài với nữ chính tiểu bạch nên không ưng truyện lắm.

Một áng đam mỹ kinh điển với những bản tình ca lãng mạn của Ca thần Trương Học Hữu ❤ Mới đầu khi nghe quảng cáo truyện có khuynh hướng hiện thực hóa tôi sợ ngược nên không dám đọc, thật ra thì đâu có ngược mấy ☺️

Nếu có hỏi quyển đam mỹ nào mang đậm phong vị đàn ông nhất thì tôi sẽ trả lời là quyển này nha ☺️ Không khí của cả truyện đầy nam tính với bối cảnh xã hội đen điển hình của những năm 90, đọc siêu hồi hộp, siêu kích thích 😍 Còn CP của chúng ta thì khỏi nói rồi, công thụ gì cũng xịn. Dương Lỗi sớm hiểu tình cảm của mình, tuy rằng có đôi khi cố chấp trẻ con nhưng vô cùng si tình, yêu Phòng Vũ hơn mạng, kiểu anh muốn gì em cũng cho. Còn Phòng Vũ thì khỏi nói rồi, thật khiến người ta si mê ☺️ Anh nam tính, mạnh mẽ, trượng nghĩa, nhưng trong tình yêu lại đầy tha thiết, dịu dàng, có chút lãng mạn nữa (bonus là trên giường thì hết sức mãnh liệt ☺️). Ai cũng cảm thấy Phòng Vũ là thẳng nhưng khi xác định là đến với Dương Lỗi, Phòng Vũ không hề trở lại con đường “thẳng” đó, chỉ muốn yêu thương Dương Lỗi, đối xử dịu dàng với Dương Lỗi, gánh chịu bao nhiêu phần hiểu lầm đau khổ. Phần H của truyện đầy kích thích và thỏa mãn nhưng không thô tục, mà bên trong đó là tình yêu mạnh mẽ khát khao, đòi hỏi được lấp đầy cơ thể lẫn linh hồn. Nhưng những lúc khác ở bên nhau cũng tốt đẹp không kém, như lúc đàm phán, cùng nhau đánh lộn, đối mặt thách thức của giang hồ hay những lúc bình an bên nhau. Tuy rằng lúc đầu đôi bên rất dằn vặt về mối quan hệ này (nhất là Phòng Vũ), vì họ không có đủ kiến thức về đồng tính trong bối cảnh thời gian đó, nhưng yêu chính là yêu, không dối gạt bản thân và đối phương. Nên sẽ cùng nhau trò chuyện tâm tình, chơi ghi-ta, vui đùa với các anh em khác. Đoạn ấn tượng nhất đối với tôi là ngoại truyện cuối cùng về Hoa Miêu, khi Hoa Miêu nhìn qua và thấy Dương Lỗi nắm tay Phòng Vũ, còn Phòng Vũ thì ôm eo và dịu dàng vuốt tóc Dương Lỗi, trong mắt cả hai tràn ngập tình yêu và hình bóng đối phương. Trải qua bao sinh tử, bao lần bị thương với biết bao hiểu lầm và bảy năm xa cách, cuối cùng chỉ cần được nhìn thấy nhau mỗi ngày bình an là hạnh phúc rồi ❤️❤️❤️

2. Nghiêm Tiêu Hàn – Phó Thâm (Hoàng Kim đài)

Thân mật gọi nhau: Mộng Quy – Kính Uyên

Phần tâm kế của Hoàng Kim đài không quá phức tạp, khá ngắn gọn và hấp dẫn. Còn phần tình cảm thì đôi bên vô cùng thâm tình, tuy rằng kiểu tình cảm và cách thể hiện là khác nhau 😘 Bạn thích kiểu tình cảm lãng mạn cổ điển không, tôi thì tôi rất thích ☺️

Chắc chắn bạn sẽ rất thích công (tôi cũng vậy ☺️). Tôi thích Nghiêm Tiêu Hàn từ những chương đầu tiên, khi ảnh ôm Phó Thâm đang bị thương, rõ ràng trong đó là bao nhiêu lo lắng, mặc dù dưới mắt mọi người thì đôi bên như nước với lửa đã nhiều năm. Rồi truyện đã hé mở ra ân oán tình thù 7 năm trước đó, nhưng hoá ra là Nghiêm Tiêu Hàn đã thầm yêu Phó Thâm từ thuở ấy. Tôi nghĩ giữa hai người không phải là hiểu lầm, mà là “đạo bất đồng bất tương vi mưu”. Nhưng Nghiêm Tiêu Hàn vẫn luôn yêu Phó Thâm, thậm chí là ngày càng yêu hơn. Anh hoảng hốt mỗi lần Phó Thâm gặp nguy hiểm rồi bị thương, chăm sóc người ta từng li từng tí, cưng chiều để Phó Thâm chọc ghẹo mình, gọi mình là vợ. Anh không yêu, không cần giang sơn, từ đầu tới cuối chỉ yêu Phó Thâm, chỉ muốn cùng Phó Thâm một đời. Mỗi lần phải xa nhau, rất là tội anh luôn, lúc nào cũng nhớ nhung, mặc dù anh rất tự hào về bản lĩnh của Phó Thâm.

Hầu gia, ta rất thích ngươi. Đây là lần đầu tiên ta thích một người đến thế. Cho nên giữa chúng ta không nên có bất cứ hiểu lầm nào. Chuyện bảy năm trước, đừng để lặp lại lần nữa.

Từ đầu đến chân, nơi ta từng chạm qua, hay chưa từng chạm qua, đều yêu thích.

Đừng nói là lánh đời ẩn cư, cho dù là cùng trời cuối đất, ta cũng đi cùng y. Không phải Kính Uyên không thể rời bỏ ta, mà là ta không thể rời bỏ y.

Chắc mọi người sẽ cảm thấy so với một Nghiêm Tiêu Hàn si tình như thế, Phó Thâm có vẻ như không yêu nhiều lắm, nhưng thật ra không phải vậy đâu. Phó Thâm mang nặng trách nhiệm với lê dân bá tánh, với anh em vào sinh ra tử trong Bắc Yến quân. Hành động thể hiện tình yêu của Phó Thâm là những hành động nho nhỏ rất đáng yêu, ví dụ như quăng cây quạt “Nguyện làm gió Tây Nam, thổi mãi vào nỗi nhớ của người”, đã đi rồi còn quay lại đưa cho người ta kẹo quế hoa để rồi xa cách một năm trời, nhờ nhạn đưa tin một dòng “Vợ ta có bình an không?”, lần chia cách sau này thì vẽ hình đôi nhạn, ngụ ý mãi mãi thủy chung. Biết Nghiêm Tiêu Hàn luôn mặc cảm, luôn cảm thấy thiếu an toàn, Phó Thâm sẽ khẳng định rõ ràng tình cảm:

Người nghĩ ta ngàn dặm xa xôi chạy tới đây là vì ai? Lời này ta đã nói đến chai cả miệng rồi, Mộng Quy, ta yêu ngươi còn không kịp, sao lại cảm thấy ngươi làm liên lụy chứ? Nếu như nhất định cần một lý do. Ngươi có thể vì ta mà thủ thân như ngọc, vậy thì ta cũng có thể cho ngươi muốn làm gì thì làm, muốn cái gì cho cái đó.

3. Tô Ngôn – Hạ Đình Vãn (Trước và sau ly hôn)

Đây là truyện hiện thực hướng thật sự, tuy đề tài là giới giải trí, và công siêu chiều chuộng người yêu, nhưng khi đọc sẽ có rất nhiều xúc cảm đè nén tới khó thở 😞 Truyện có rất nhiều triết lý về nhân sinh, về sự trưởng thành, về mặt trái của giới giải trí, rất nhiều nhân vật phụ ấn tượng, nói chung là rất đáng đọc, chỉ là cần chuẩn bị tinh thần một chút 😋

Có lẽ nhiều bạn sẽ thích Tô Ngôn, yêu lãng mạn mãnh liệt, đầy cưng chiều chở che, dù là làm gì cũng sẽ chu toàn cho đối phương trước, thậm chí không dám để đối phương trưởng thành vì trưởng thành là đau khổ, là chịu ủy khuất. Nhưng tôi thích tình yêu và sự trưởng thành của Hạ Đình Vãn hơn 🙂 Tô Ngôn chiều chuộng tới mức cực đoan, áp dụng trên người của Hạ Đình Vãn lại càng sai, bởi vì Hạ Đình Vãn quá kiêu ngạo, quá khó sống chung, và mãi không chịu lớn. Và tôi cũng cảm thấy Tô Ngôn thiếu cảm giác an toàn đến đáng sợ, cũng hoàn toàn thiếu sự tự tin dũng cảm, tuy rằng rất bá đạo. Nhưng một Tô Ngôn khiếm khuyết như vậy, Hạ Đình Vãn vẫn yêu. Còn Tô Ngôn, sau tất cả, học được cách tin tưởng, cách mở lòng, và có được tình cảm trọn vẹn của Hạ Đình Vãn.

Hạ Đình Vãn tùy hứng, kiêu ngạo, không có não, không chịu suy nghĩ, không chịu trưởng thành, sau khi rời vòng tay che chở của Tô Ngôn đã từ từ học các giá trị về nhân sinh, học cách chịu trách nhiệm. Tôi thích cách Hạ Đình Vãn cố chấp bảo vệ tình cảm với Tô Ngôn. Hạ Đình Vãn không hiểu thì sẽ ngu ngốc tới mức khiến người ta bực mình, nhưng khi hiểu ra thì lại dũng cảm hơn cả Tô Ngôn. Cuối cùng sau nhiều pha đau tim, trái tim của độc giả cũng có thể an yên 😋

Chúc chúng ta an yên vui vẻ, mười năm lại mười năm

Till death do us part

4. Lâm Vô Ngung – Đinh Tễ (Kiêu ngạo)

Biệt danh: Cá – Gà

Lâu rồi mới đọc truyện của Vu Triết trở lại, vẫn là sự tinh tế ấm áp đó, tuy là đề tài thanh xuân vườn trường quen thuộc, nhưng Vu Triết với ngôn ngữ bình dị vẫn có thể làm cho những khía cạnh đời thường của cuộc sống trở nên hấp dẫn. Như phong cách của Vu Triết từ đó tới giờ, phần quà tặng sinh nhật vô cùng đặc sắc ❤ Và đây là lần đầu tiên Vu Triết cho 2 nhân vật có IQ cao gần ngang nhau trong cùng một truyện (cùng là học bá ☺️), nên từng hành động, từng mẩu đối thoại đều thông minh, tinh tế. Bạn sẽ vô cùng thích những khi Đinh Tễ quan sát và phân tích tâm lý, hay những khi Lâm Vô Ngung điều khiển máy bay không người lái để kiếm tiền

Đinh Tễ là kiểu thụ ngầu, ngầu một cách thông minh, có chiều sâu. Nhưng đồng thời tâm hồn Đinh Tễ lại mềm mại, là một người giàu tình cảm, mau nước mắt. Điều này trái ngược với Lâm Vô Ngung nhìn vẻ ngoài thì mềm mại, tinh tế, dịu dàng nhưng kỳ thực bên trong lại rất độc lập, cứng rắn, kiên định. Nói chung hai bạn ấy rất hợp nhau, nhưng tôi thích công nhiều hơn. Làm sao có thể không thích một người yêu dịu dàng, tinh tế và lãng mạn như vậy được?

Sinh nhật vui vẻ, Đinh Tiểu Tễ. Cậu nói tình yêu cuồng nhiệt không được lâu, nếu như thực sự như vậy thì tôi cam đoan, cho dù rất nhiều, rất nhiều năm sau này, cho dù hai chúng ta giống như tay trái tay phải tôi cũng nhất định sẽ cho cậu một sinh nhật như trong tình yêu cuồng nhiệt.

5. Lục Thời – Sở Dụ (Cắn trên đầu ngón tay anh)

Lục Thời và Sở Dụ, couple này tuy cũng có nhiều bạn bè, nhưng vì tính cách và hoàn cảnh đặc biệt, nên có cảm giác họ sống ở một thế giới riêng, không ai có thể xen vào được. Tình yêu của Lục Thời mang tính chiếm hữu cao tới đáng sợ, nhưng may cho cả hai, Sở Dụ lại bằng lòng để anh yêu mình như thế. Tôi không thích lắm dùng từ “ngoan ngoãn” cho con trai, nhưng Sở Dụ thật sự là như vậy, mà Sở Dụ như vậy, thì càng được Lục Thời cưng chiều.

Sở Dụ không ngốc, nhưng tạo cảm xúc cho người khác là cậu ngốc, có lẽ vì cậu không có mục tiêu chí hướng gì trong cuộc đời, cũng có lẽ vì cậu đơn thuần. Cậu cũng hiểu rõ bản thân may mắn khi được sinh trưởng trong một gia đình có điều kiện, tuy rằng ba mất sớm mẹ không yêu. Nhưng khi yêu Lục Thời, cậu nghiêm túc đầu tư, còn nghĩ sau này muốn nuôi anh Cậu bị cuốn vào tình yêu của Lục Thời, vì anh đã giăng một cái bẫy quá ngọt ngào chờ cậu nhảy vào, nhưng cậu vẫn cam tâm tình nguyện, yêu cả mảng tối trong con người của anh, xót xa cho anh, dỗ dành anh, còn cố tình ỷ lại vào anh, để anh đừng muốn chết, đừng rời khỏi cậu.

Lục Thời gần như là hoàn hảo, nhưng con người này thật ra rất đáng sợ, vì đó là kiểu người tâm cơ mà lại quá thông minh, trong tình cảm thì anh đầy rẫy tổn thương nhưng lại tỏ ra quá vững vàng, quá mức khống chế cảm xúc. Anh rất yêu Sở Dụ, dịu dàng kiên nhẫn, cưng chiều Sở Dụ từng chuyện nhỏ, nhưng tình yêu ấy vô cùng chấp nhất, muốn Sở Dụ phải cần anh, ỷ lại vào anh, không rời xa anh, vì cơ bản là anh quá thiếu cảm giác an toàn. May mà Sở Dụ không ngốc, anh muốn thế nào thì là thế ấy, nên bù đắp cho sự thiếu an toàn ấy của anh, với lại anh quá chiều chuộng dịu dàng, thật ra được anh yêu thì chỉ cần đắm chìm trong hạnh phúc ấy là đủ, vì cái gì anh cũng chiều, cũng nhường nhịn hết 🥰

6. Tần Mãn – Kỷ Nhiên (Kẻ thù không đội trời chung của tôi cuối cùng cũng phá sản)

Công thân mật gọi thụ: Em khóa dưới

Truyện này motif không mới, hình tượng công thụ thật ra cũng không mới, nhưng nó vẫn mang sức hấp dẫn của sự tích cực và hình tượng công siêu xịn, chỉ là bị quá dài 😜 Kỷ Nhiên hung hăng, nhưng tới bước cuối cùng, cậu sẽ dừng lại. Đó là lý do tôi thích Kỷ Nhiên. Với người cậu yêu thương và thật lòng quan tâm, cậu hết sức mềm lòng. Nên khi được người ta cho 1 ly nước mật ong thì kêu người đem cho Tần Mãn 1 ly, để rồi cuối cùng, đầy bất ngờ, Tần Mãn lại đem cái ly đó cho cậu uống. Kỷ Nhiên yêu Tần Mãn bằng một tình yêu dịu dàng, đơn giản, nhưng đầy tin tưởng không hề sợ hãi “Tôi thích anh ấy, dù mục đích của anh ấy là gì, tôi cũng muốn thử với anh ấy xem sao. Cùng lắm, coi như anh ấy thật sự có toan tính khác, tôi cũng nhận hết.” Khi biết tình trạng tài chính thật của Tần Mãn, cậu không cần biết lý do anh lừa dối mình, chỉ đau lòng trong những lời đường mật kia, rốt cuộc có câu nào thật lòng không. Nhưng cậu đã nhanh chóng nhận ra Tần Mãn thật sự yêu mình, chỉ là cậu cần một chút thời gian để xem xét lại tình cảm của bản thân.

Còn Tần Mãn thì khỏi nói rồi, việc anh giàu có bá đạo thì không có gì đặc biệt, nhưng anh đặc biệt dịu dàng, còn là sự dịu dàng đầy thông minh nữa. Người này IQ cao thì không nói, EQ cũng khiến người ta phải giật mình. Khi anh giận Kỷ Nhiên, chỉ cần Kỷ Nhiên giải thích 1,2 câu là đủ. Anh cũng là dạng ghen đẳng cấp, khi mà rất bình tĩnh không hiểu lầm Kỷ Nhiên, nhưng lại bày ra dáng vẻ đáng thương để Kỷ Nhiên giải thích, an ủi 😆😆😆 Mà anh thì đâu dám làm Kỷ Nhiên giận, bảo đảm chạy đi dỗ người ta bằng đủ thứ đường mật. Anh dung túng Kỷ Nhiên không chỉ là lời nói chót lưỡi đầu môi, mà là hành động cực kỳ thực tế, luôn dịu dàng an ủi, cho dù có bị mất mặt bao nhiêu, cho dù yêu cầu của Kỷ Nhiên phi lý hay không phi lý, mà thật ra Tần Mãn không thấy mất mặt hay phiền lòng đâu, tự hào làm thê nô thì đúng hơn 😆😆😆

Sau này cứ yêu cầu tôi thật nhiều. Đừng đi đâu, đừng đến gần ai, đừng làm việc gì… Tôi sẽ nghe em hết. Chỉ cần em nói ra.

Kỷ Nhiên, nếu em thích anh, vậy thì hãy dính lấy anh cả đời, em muốn giày vò thế nào cũng được. Nếu em ghét anh thì cứ mắng anh, hành hạ anh, treo ở chỗ anh này, em đừng để anh thoải mái, cũng đừng đi tìm người khác.