Tử dạ ngô ca nghĩa là gì

Cùng đọc truyện [Tử Dạ Ngô Ca Hệ Liệt] - Bộ 3 - Tình Nan Tuyệt của tác giả Mặc Trúc tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại website.

Editor:  NgạnThể loại: cổ trang, sư đồ luyến, ngược luyến, OE.

Mặc dù cho Như Tuyên đã tự mình hạ quyết tâm.Mọi chuyện đều sẽ giống như mùa xuân, điêu tàn rồi lại tái sinh,Song không thể nào quên được bão táp thương tâm tự tay mình gây nên.Bất luận người mà mình yêu mến đã làm chuyện gì,Dù là khuynh tẫn thiên hạ, dù là lừa dối trốn tránh lẫn nhau, dù là bọn họ nực cười như thế, hắn cũng sẽ không nói đến nửa câu không phải ——Vì vậy, nhất định phải để quá khứ thâm trầm khống khổ kia phản phệ lại tất cả, mặc cho nó đông cứng những lời than vãn bất đắc dĩ kéo dài vô tận.Suy cho cùng, ngoại trừ Bách Lý Hàn Băng, hắn không hề để ý đến ai khác…Một chải chải đến cuối, hai chải chải đến răng long đầu bạc…

Nhưng bọn họ đã sớm mất đi dũng khí, chỉ có thể mặc kệ để vụt mất nhau.

Xếp theo: Ngày gửi Mới cập nhật

Trang 1 trong tổng số 1 trang [4 bài trả lời]
[1]

Thềm vàng quét sạch làuSương bay trắng như tuyếtHạ màn đàn không hầu

Không nỡ coi thu nguyệt

tửu tận tình do tại

☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào

Trả lời

Lặng lẽ quét sạch thềm vàngSương bay trắng xoá như dường tuyết bayDưới rèm gảy khúc Không Hầu

Còn ai nỡ ngắm trăng thu lúc này.

☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào

Trả lời

Một mình quét sạch thềm vàng,Sương rơi trắng xoá như làn tuyết bay.Hạ màn đàn gảy không hầu,

Ai còn nỡ ngắm sắc mầu trăng thu.

☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào

Trả lời

Sương bay dường tuyết trắng,Thềm vàng quét sạch làu.Buông rèm đàn thoảng dạo,

Lòng nào ngắm trăng thu.

☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào

Trả lời

Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Lý Bạch

Xếp theo: Ngày gửi Mới cập nhật

Trang 123 trong tổng số 3 trang [24 bài trả lời]
[1] [2] [3] ›Trang sau »Trang cuối

Chày giặt muôn nhà rộnVầng trăng chốn đế kinhGió thu còn thổi mãiẢi Ngọc vấn vương tìnhBao thuở bình xong giặc?

Chồng em hết viễn chinh?

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.

Trường An lẻ bóng trăng côiTiếng chày đập vải buông lơi bốn bềGió thu dìu dặt lê thêChắc từ quan ải lùa về đêm mơBao giờ hết giặc hung đồ

Chàng thôi chinh chiến, em chờ bên song.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.

Khuya khoắt Trường An trăng lẻ bóngTiếng chày chập vải vọng muôn phươngGió thu dìu dặt thê lươngHương tình biên ải vấn vương ngút ngànKhi nào hết giặc hung tàn

Khải-hoàn-môn đợi chờ chàng... em mơ.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.

☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào

Trả lời

Mảnh trăng rọi Trường An, Muôn nhà đập vải vang.Gió thu không ngừng thổi,Bao tình dồn Ngọc Quan.Ngày nào sạch bóng giặc,

Để chồng ta về làng ?

Trường An một mảnh trăng trònMuôn nhà nện áo chày dòn đêm thâu.Gió thu thổi vi vu không dứtĐưa tình này đến mục Ngọc QuanNgày nào Hồ giặc dẹp tan

Viễn chinh đắc thắng, để chàng về em.

Trường An một mảnh trăng trongTiếng chày đập áo điểm vang mọi nhàGió thu thổi mãi không giàNgọc Quan tình mộng bao la là tìnhHồi nào Hồ Lỗ được bình

Cho chàng thôi việc viễn chinh đây nè?

Trường An một tấm trăng soi,Khắp nơi tiếng lụa vang trời nổi lên.Gió thu thổi suốt ngày đêm,Ngọc Quan lòng thiếp càng thêm rối lòng.Bao giờ giặc cướp dẹp xong,

Cho chồng em được xa vòng chiến chinh?

☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào

Trả lời

Một mảnh trăng Trường An, Tiếng chày giặt muôn vànGió thu thổi không ngớt,Dồn lại tình Ngọc Quan.Rợ Hồ khi nào hết?

Dân yên chiến tranh tàn!

Trường An một mảnh trăng vàng,Tiếng chày đập áo đã vang muôn nhà.Gió thu chẳng ngớt thổi qua,Ngọc Môn, dồn lại tình ra ải ngoài.Hồ dẹp xong, biết không ai?

Để dân lành dứt chuỗi dài chiến chinh!

Theo thiển ý của tôi:Tổng thị Ngọc Quan tình: tình ở đây là tình huống, tình cảnh chứ không phải tình yêu.

Câu này ý nói tình cảnh ở Ngọc Quan nói chung chỉ có gió thổi bất tận, không có ánh trăng không có tiếng chày rộn rã như ở Trường An [ý đối lập]

☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào

Trả lời

Trang 123 trong tổng số 3 trang [24 bài trả lời]
[1] [2] [3] ›Trang sau »Trang cuối

Chương 9 “Ngươi…”, Bạch Y Minh sực tỉnh, lập tức lấy tay ngăn hắn lại, nhưng tay đưa lên nửa chừng thì buông thõng: “Ngươi đã làm gì ta?”

Chương 4   Mộ Dung Phục Ý vẫn ngồi đó, ánh mắt ám lãnh tàn khốc, nếu ai quen biết thấy y lúc này, nhất định sẽ không nhận ra y là An Nam Vương gia nổi danh đa tình phóng khoáng.

Chương 8 Dù nói ung dung như thế, nhưng sau khi Bạch Y Minh ôm lấy Như Tuyên, chân y không ngừng bước vội ra cửa. Sau khi xuống lầu, y cũng cố men theo bức tường mà đi để tránh gây chú ý.

Chương 7

Bạch Y Minh nói xong liền phong bế huyệt đạo của hắn. Continue reading “[Tử Dạ Ngô Ca III] Chương 7”

Chương 3 Cho tới khi đã đi rất xa khỏi đại sảnh, đến bên cạnh hồ nước trong sân, Như Tuyên mới ý thức được Bách Lý Hàn Băng đã làm gì.

Chương 2   “Tư Đồ Triều Huy kêu ngươi hỏi đúng không?”, Như Tuyên không muốn tiếp tục thảo luận chuyện này nữa:”Nhưng dù thế nào đi nữa, ta cũng không muốn ích kỷ vì mình mà liên lụy đến người xung quanh.”

  Tử Dạ Ngô Ca hệ liệt III Tình nan tuyệt Văn án: Mặc cho Như Tuyên đã tự nhắc mình

Đánh giá: 7.4/10 từ 7 lượt

Editor:Ngạn
Thể loại: cổ trang, sư đồ luyến, ngược luyến, OESư phụ của hắn là thành thành chủ Bách Lý Hàn Băng xưng danh Băng Sương.Là sự đại diện cho sự hoàn mỹ trên đời.Một con người toàn vẹn như vậy, song rất vô tình.Y thuật của Như Tuyên là thiên hạ độc nhất vô nhị, nhưng lại không thể tự cứu mình.Bốn chữ Bách Lý Hàn Băng tựa như độc dược không thể giải được, hết lần này đến lần khác giày vò hắn,Vốn tưởng rằng lòng đã chết, lại bị đốt thành tro, nghiền thành bụi,Một thân tàn tạ, vẫn không thể dời ánh mắt ra khỏi người ấy.Thâm tình lại không thể kéo dài mãi mãi.Có những chuyện không phải chỉ cần nhắm mắt là có thể quên hết…Từ rất rất lâu y đã biết rằng, trong mắt bản thân ngoại trừ người ấy, không thể có ai khác.Như Tuyên khóc rồi.Chỉ một giọt lệ, từ khóe mắt rơi xuống, đọng trên mặt Bách Lý Hàn Băng.Bách Lý Hàn Băng luôn hiểu rõ, chỉ mới nhìn qua thì Như Tuyên có vẻ không hề mạnh mẽ, nhưng kì thực rất kiên cường, nhẫn nại. Chỉ cần hắn nhận thức được một việc, cho dù phải liều mạng cũng sẽ kiên trì đến cùng.Như Tuyên dù chỉ rơi một giọt nước mắt, nhưng lại là lần đầu tiên Như Tuyên khóc trước mặt hắn.“Ta tuyệt đối sẽ không để ngươi chết.”, Như Tuyên nhẹ nhàng nói.“Tử dạ Ngô ca” hay “Tử dạ tứ thời ca” là ca khúc của nước Ngô trong lục triều nhạc phổ, điệu khúc truyền thuyết ai oán mà bi thương, diễn tả nỗi đau ly biệt và lưu luyến. Tôi chọn tên ca khúc này vì sự bi thương mà nó hàm chứa, nói về câu chuyện đơn phương.Bạn bè từng hỏi tôi vì sao luôn viết những câu chuyện khiến người đọc cảm thấy phiền muộn.Nhưng tôi cảm thấy, khi tình cảm đã qua giai đoạn sâu đậm, thì cay đắng sẽ nhiều hơn ngọt ngào, hoang mang nhiều hơn yên bình. Đặc biệt khi bạn yêu một người sâu đậm, nhưng lại không thể gửi gắm nỗi lòng đến đối phương, nhất định sẽ cảm thấy hoang mang, trở nên tư lự bất an.Rất nhiều người đọc qua tác phẩm này đã nói với tôi con người đáng chết kia không xứng với một Như Tuyên quân tử, không bằng tìm một người khác biết yêu thương hơn, an ủi vết thương lòng của Như Tuyên.Đây là kiến nghị rất hay, nhưng tôi phát hiện mình không thể làm được.Tôi sinh vào tháng 9, giống như những lời viết trong cung hoàng đạo, là người theo chủ nghĩa hoàn hảo, thuần khiết. Cho dù bản thân tôi cảm thấy không nghiêm trọng lắm, nhưng bản tính trời sinh hiển nhiên ảnh hưởng đến thái độ đối xử trong tình cảm của những nhân vật mà tôi viết ra. Giống Như Tuyên, tôi làm sao có thể để Như Tuyên lại yêu một người khác.Theo cá nhân tôi, Như Tuyên đã thầm yêu rất lâu, tâm tình bất thường đến mức méo mó, mới không thể buông tay…tin rằng sau khi mọi người xem xong, đối với câu chuyện và nhân vật đều có cách lý giải của riêng mình, tôi sẽ không nhiều lời nữa.Trước khi các bạn đọc tôi cũng muốn nói, tác phẩm này không giống với những tác phẩm mang sắc thái thần kì huyễn hoặc khác mà tôi từng viết, cho dù đề cập đến giang hồ, cung đình, kì nhân dị sĩ, cuối cũng chỉ là viết về sự tụ tán ly hợp của hai người phàm.Bởi vì tình tiết có chút u ám, cho nên cũng khiến tôi viết nên lời tựa trầm trọng, hy vọng mọi người sẽ không có ý nghĩ muốn đánh hay cắn tôi.Cuối cùng, chúc mọi người xem truyện sẽ cảm thấy…uhm, vậy…nên cảm thấy vui vẻ!

Mặc Trúc, tháng 4 năm Mậu tử [ngôi thứ 5 trong thiên can]

Video liên quan

Chủ Đề