Sống không phải là tồn tại
Sa vào nghịch cảnh, trong đau khổ tận cùng, tuyệt vọng, hèn nhát hay nuôi hy vọng và dũng cảm đương đầu?
Tương lai của bạn nằm trong tay bạn. Cái vòng đời là con đường dài có nhiều trạm nghỉ. Đến mỗi trạm bạn có thể tu chỉnh, rẽ ngoặt, nhưng tuyệt nhiên không thể trở lui.
Sống là mỉm cười đối với hiện thực, là vượt qua chướng ngại hướng tới tương lai. Sống là đặt lên mình một chiếc cân đo lường thiện ác. Sống tức là biết giá trị của mình, biết mình có thể làm được gì và cần làm gì. Sống chính là lý trí.
Sinh - lão - bệnh - tử là một cách nói. Sống vẽ một vòng từ khởi đầu cho đến kết thúc làm nên vòng đời.
Sống hay Tồn Tại?
Khi tôi sống mà không BIẾT tôi sống để làm chi , thì đồng nghĩa với một thây CHẾT biết đi ... Tôi tồn tại như đất đá kia thôi , nhưng chúng sẽ còn và riêng bản thân tôi sẽ biến mất .
Sự Sống đích thật là Tôi phải biết Tôi Sống để làm gì rồi chết .
Bị ném vào một đám đông hỗn loạn sau hơn hai thập niên ăn bám, là một trải nghiệm không chỉ dừng lại ở dạng động từ "sống" mà còn chuyển hoá sang dạng tính từ "sống động" đối với tôi. Loay hoay với đống tài liệu khô hơn ngói 8 tiếng mỗi ngày, ngoác mồm trả bài môn Kỹ năng giao tiếp với đúng một kiểu cười xã giao giả tạo, làm quen với việc phớt lờ cái tôi mà rót mật vào tai bọn khách hàng đang vận hết năng lượng cho bài hạch sách bất tận về quyền năng của thượng đế. Đó là một trong các kiểu điển hình mà tôi đang tập sống, với đúng các hỉ nộ ái ố bị giam cầm trong một cơ thể chỉ chực tồn tại và muốn biến khỏi cái thế giới điên rồ của công việc.
Và rồi thất thểu trở về nhà sau khi đánh vật với đám quái thú 2 và 4 bánh, tôi lại rơi vào trạng thái "linh hồn đi nghỉ mát". Trong khi, nó nằm tắm nắng trong bộ bikini nóng bỏng ở một vùng kí ức xa xôi đã được quy hoạch thành resort nào đó. Tôi lại phải sống thay phần của nó. Nghĩa là, cơ thể sẽ phải bò ra sàn mà lau nhà, vật lộn với đám quần áo, tự chăm sóc bản thân bằng xà phòng và trái cây, hẹn hôn với anh-chàng-người-yêu-bán-thời-gian.
Nhìn xa thì cuộc đời là hài kịch, nhìn gần thì cuộc đời là bi kịch...
Có bao giờ bạn đặt câu hỏi: Bạn đang sống hay đang tồn tại? Còn mình, câu hỏi đó đã ám ảnh mình từ khi mình nhận thức được mình là một thực thể trong cuộc sống này...
Nhiều khi thấy mình đang sống. Đó là khi mình nhìn những đứa trẻ nhiễm HIV nô đùa vô tư trong làng SOS Gò Vấp, nhìn những giọt nước mắt nóng hổi của những người dân vừa nhận những phần quà nhỏ nhoi từ những sinh viên tình nguyện. Mình sống, là khi báo với má “Con đậu đại học rồi”, là khi đem bằng đại học về báo cáo đã thành công. Tôi sống, là khi tôi có cảm xúc khi nghe một bài hát hay, khi có những thành công nho nhỏ trong công việc, với cái gật đầu hài lòng của sếp...
Nhiều khi cũng thấy mình đang tồn tại. Khi chạy xe ngoài đường, tôi không biết sao mình lại chạy con đường này, mình đang đi đâu, về đâu? Ngồi trên xe buýt đông người, mà thấy như mình đang lạc lõng cô đơn. Công việc này sẽ dẫn ta về đâu? Phương hướng là gì? Khi mình bước ra khỏi phòng phỏng vấn, ước gì được quay lại trả lời câu hỏi khi nãy. Tôi tồn tại, khi tôi không lo lắng được gì cho gia đình, mà chỉ biết lo cho mình như một điều hiển nhiên. Tôi không biết 10 năm nữa, 20 năm nữa mình đang là ai? Mình đang làm gì và mình như thế nào? Hay mình đã chết, hay sống vật vờ như con thiêu thân? Khi tôi làm những điều khờ khạo với những con người lạ lẫm, khi tôi yêu một ánh mắt điên dại không dành cho mình, không bao giờ...
Có những người rất thông minh sống trong thế giới này vì họ luôn biết cách làm chủ thế giới. Bản thân tôi luôn muốn làm được điều đó, để hiểu ý nghĩa thật sự của cuộc sống, vì mỗi ngày qua là một sự cố gắng như một món quà mà không có lại được. Những ngày đã sống đang dài ra chính là tuổi đời đang ngắn lại. Sống lâu đã gọi là sống chưa? Hay chỉ là đã tồn tại trong thời gian dài, ngủ im trong khi thế giới ngoài kia đang thức?
Con người ít ai tự nhận mình đang tồn tại. Tôi có những người bạn, không có nghề nghiệp, không có tiền, không có học vấn, không có gia đình... Mỗi người có một thứ, hai thứ, ba thứ... trong số đó. Và chỉ trông chờ vào những đồng tiền của ba má, của những người quan tâm, trông chờ vào một vận may để thay đổi cuộc đời. Nhiều khi tôi tự hỏi tại sao. Nhưng nhìn thấy họ vui, thì chấp nhận vậy như một điều hiển nhiên. Tại sao lại quá bận tâm trong khi mình đã ra gì đâu? Họ vẫn vui vẻ đấy thôi. Đi với nhau, vui là được rồi. Khuyên bảo nhau nhiều làm gì, đó cũng chẳng phải là sở thích của mình. Họ bảo họ đang sống, và sống một cách vui vẻ. Vậy đấy...
Bản thân con người không ai hoàn hảo. Vấn đề cốt lõi là biết mình là ai và đứng đâu trong thế giới rộng lớn này. Mình lại là một con người đa mang, nên không khi nào ngừng suy nghĩ xem mình đang là ai và sẽ trôi về đâu? Sống và tồn tại, mình đang đứng ở khoảnh khắc nào? Tại sao chúng ta lại phải sống thế này ngày qua ngày? Tại sao chúng ta không có cách giải thoát tốt nhất? Hay bản thân mỗi con người trong thế giới này đều tồn tại mà không biết mình đang tồn tại?
Bắt gặp một người bị nạn, bạn sẽ nhanh chân lại giúp đỡ, thay vì đứng nhìn hay quay mặt đi môt cách vô cảm. Cảm đau trước nổi đau của người khác, không nhìn họ bằng cặp mắt soi mói, để rồi buông ra một nụ cười đầy vẻ khinh khi. Chỉ khi nào bạn cười với chính tất cả niềm hạnh phúc, có thể đó là nụ cười trong nước mắt, hoặc khi bạn khóc hết với nỗi lòng của mình, được chứa đựng trong niềm vui thật sự, thì có lẽ là bạn đang sống, có thể chỉ là một khoảnh khắc nhỏ
Bản thân tôi, mỗi ngày qua luôn canh cánh câu hỏi: Mình đang sống hay tồn tại? Để chi? Để nhắc nhở mình không được vô cảm, không được làm những việc vô nghĩa và luôn luôn biết yêu thương...
Còn bạn, thấy mình đã sống chưa? Hay chỉ đang tồn tại ngày qua ngày?...
Sống và tồn tại
Đã bao giờ chúng ta suy nghĩ về hai từ SỐNG và TỒN TẠI?
Khi ta hiểu rõ nghĩa các từ này thì suy nghĩ ta sẽ khác....
***
Sống là gì khi con người không biết yêu thương, không biết quý trọng những gì mình đang có. Sống là gì khi con người không có mục đích để cho mai sau. Sống là gì khi trở về ngôi nhà thân yêu mà chỉ cảm thấy cô đơn, oán trách số phận đã sinh ta ra, cho ta cái cuộc sống nghiệt ngã thế này. Như thế làm sao gọi là sống???. Chỉ mới gọi là tồn tại.
Tồn tại là khi con người chỉ biết giết thời gian vào những việc vô bổ. Là khi không biết yêu thương một ai, chỉ ích kỉ và nghĩ cho riêng mình. Tồn tại là khi ta đã thất bại, đã rơi xuống vực thẩm mà không biết đứng lên làm lại từ đầu. Tồn tại là khi ta chỉ biết im lặng mà nhìn người khác quay lưng đi, là không biết tha thứ cho ai đó bằng tình yên và lòng vị tha mà chỉ biến oán trách người đó bằng lòng thú hận...........
Sống là đôi khi con người biết nhìn đời bằng màu hồng pha lẫn một chút trắng đen. Sống là khi biết nâng niu những gì ta đang có như cái mái ấm đầy đủ tình thương từ cha mẹ, chiếc áo len đã cũ mà mẹ đan từ rất lâu hay thời gian vui đùa cùng gia đình nhỏ bé. Sống là khi ta biết ngồi suy nghĩ về những gì mình đã và đang làm, biết dành thời gian chăm sóc bản thân hay choàng tay ôm mẹ một cái dù chỉ vài ba phút cũng đủ để thể hiện mọi sự quan tâm. Sống là khi con người biết đến cái giá trị cuộc sống mà từ đó vươn lên, quyết tâm đến cùng dù cho bao nhiêu thử thách và chông gai đang chờ ở phía trước. Sống là khi ta biết đối mặt với sự sợ hãi, nỗi cô đơn khi bóng đêm quay quanh che khuất lối về. Sống là khi ta quyết tìm ra được cái chân lí mà ta đã đánh mất bấy lâu, là tìm lại con đường công lí bị tiền bạc và quyền lực che mờ mắt. Sống là khi dám thực hiện ước mơ cháy bỏng của mình mà không sợ bất cứ lời nói của ai. Sống là khi ta biết nhận phần khuyết điểm, lỗi sai của mình và phải có trách nhiệm với những việc mình làm mà không đẩy cho người khác. Sống là khi ta thất bại vẫn đứng lên làm lại từ đầu. Sống là biết tha thứ cho ai đó cũng chính là đang tha thứ cho chính mình. Sống là khi ta biết chấp nhận sự thật và quên đi cái quá khứ đau buồn, để mỉm cười và bước tiếp con đường mình đã chọn. Sống là phải có quyết tâm, ý chí nhưng đừng để nó biến thành tham vọng của bản thân. Và đừng bao giờ hối tiếc con những gì mình đã lựa chọn.
Hãy thử nhìn lên bầu trời một lần đi, hãy thử suy nghĩ về cuộc đời của mình một lần đi.Đùng bao giờ phí phạm tuổi trẻ vì đời người chỉ có một lần mà thôi.
''Hãy cứ bỏ mặc quá khứ đi
Và ta quay lại nơi bắt đầu
Có lẽ sẽ tìm thấy ra nơi bình yên''
Có ai sống trọn vẹn hay hoàn hảo một cuộc đời hay chưa? Chưa chỉ là họ đang cảm thấy mãn nguyện với những gì họ đang có khi đã trải qua bao nhiêu thăng trầm của cuộc sống có cả vui buồn lẫn đau khổ nhưng họ biết chấp nhận sự thật, tạm quên đi quá khứ và bằng lòng với những gì họ đang có.
Hãy dành riêng cho mình một chút thời gian để tự suy ngẫm lại cuộc đời và nhớ rằng: "Thời gian cứ lặng lẽ trôi và ngày hôm nay sẽ trở thành kí ức". Vì thế hãy sống cho đáng một cuộc đời. Hãy sống bằng tất cả tình yêu thương, lòng vị tha, sự nhẫn nại mà ta có rồi sẽ gặp được thành công. Đừng bao giờ oán trách số phận vì nó chỉ mang ta đến với với nhau, cho ta một cuộc sống, còn cuộc sống đó ra sao là do ta tự quyết định.
Bạn đang sống hay đang tồn tại
Cuộc sống luôn tươi đẹp, tùy theo cách chúng ta nhìn nhận về nó.
Khả Anh
Vẫn những thói quen không biết bắt đầu tự bao giờ, cứ mỗi sáng thức dậy tôi thường đến bên cửa sổ hít một hơi thật dài, nhìn ra khoảng không rộng lớn bên ngoài và tự nhủ rằng, sẽ ổn thôi.
Tôi không chỉ dành lời tự sự đó cho bản thân mình, tôi dành thêm một phần cho nhữngngười mà tôi gặp và giao tiếp mỗi ngày, dường như cuộc sống nhộn nhịp này đang lẳng lặng lấy đi những khoảng riêng của mỗi người, những công việc, tiền bạc, tình cảm... và cứ như vậy họ bị cuốn trôi.
Bắt đầu một ngày làm việc mới bằng những email, sau khi lướt qua những email liên quan đến công việc tôi dừng lại và bị cuốn vào một email hỏi tôi về giá trị của cuộc sống khi em đang rất bế tắc về chuyện gia đình, tình cảm. Em đặt ra cho tôi rất nhều câu hỏi như đang muốn tìm ra bản chất thực sự về cuộc sống của mình khi em có mặt trên cuộc đời này, em không biết mình đang sống hay đang tồn tại?
Bản thân con người không ai hoàn hảo cả. Vấn đề là ta biết mình là ai và đứng ở đâu giữa thế giới rộng lớn này mà thôi. Sống và tồn tại, ta đang ở vị trí nào? Tại sao chúng ta lại phải sống thế này ngày qua ngày? Tại sao chúng ta không có cách giải thoát tốt nhất? Hay tự bản thân mỗi con người trong thế giới này đều tồn tại mà không biết mình đang tồn tại?
Bạn đang sống và cảm nhận về cuộc sống của bạn như thế nào? Nhiều người trong chúng ta luôn lẫn lộn giữa sống và tồn tại. Ranh giới giữa chúng khá mong manh và nhiều người chấp nhận tồn tại để được sống trong vỏ bọc an toàn và kín kẽ đến cuối cuộc đời. Là một thực thể của xã hội, bạn đã bao giờ tự hỏi rằng mình đang sống hay đang tồn tại như em chưa?
Sống khác tồn tại bạn ạ. Sống là khi bạn cảm nhận được những trải nghiệm của hành trình cuộc đời mình và bạn luôn sẵn sàng để đối mặt với những cạm bẫy khó khăn để vượt qua chúng. Sống là khi bạn thấy sự tồn tại của mình có ý nghĩa với những người xung quanh.
Là mỗi sáng mai thức dậy bạn cảm nhân thấy cuộc đời này cần lắm những yêu thương, là khi bạn biết rằng mình có thể làm nên những điều kỳ diệu cho những người xung quanh, là khi bạn hiểu sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình... như lời Phật dạy.
Những triết lý sâu sắc của đạo Phật dạy ta rằng: "Hãy sống thực sự và hết mình cho cuộc sống để thấy rằng cuộc đời luôn tươi đẹp. Và dù người đời có cho là bạn sống viễn vông, hãy luôn sống thật tốt đẹp và sẽ có người tốt đẹp chân thành đến với bạn. Chỉ cần chúng ta trân trọng và yêu thương cuộc sống của mình, làm những việc mà mình yêu thích, sống thực sự với từng khoảnh khắc. Những điều tốt đẹp sẽ đến với bạn".
Và nếu có ai đó không yêu quý hay thù ghét bạn, hãy mỉm cười để chứng tỏ rằng cuộc sống của mình không phụ thuộc vào cảm xúc của bất cứ một ai khác ngoài bản thân bạn. Đôi lúc chúng ta quá chú trọng tới bản thân để rồi luôn khó chịu với những ai không mang lại niềm vui cho mình. Vậy sao bạn không rộng lượng và bao dung với họ, bởi không có gì có thể thay đổi con người nhanh chóng bằng lòng nhân từ. Hãy để nhân cách và sự rộng lượng của bạn tỏa sáng.
Muốn người khác thay đổi, trước hết bạn phải thay đổi, đừng lúc nào cũng yêu cầu họ làm điều này điều khác cho bạn. Việc thay đổi tư duy và hành động của người khác để phù hợp với quan điểm của bạn là điều rất khó có thể xảy ra, bởi vì bản chất của họ vốn là như thế. Buộc một người lười biếng thay đổi để chăm chỉ thì cách nhanh nhất là cho họ thấy bạn chăm chỉ như thế nào. Nhìn sự chăm chỉ mang lại kết quả tôt đẹp chắc chắn họ sẽ thay đổi hành vi và lối sống của họ. Thế nên, trước tiên hãy thay đổi chính mình nếu muốn ai đó thay đổi theo cách mà bạn mong muốn.
Và khi bạn nghĩ rằng bạn không có cơ hội để đạt được những điều bạn muốn, chắc chắn bạn sẽ không đạt được. Nhưng nếu bạn có niềm tin, không sớm thì muộn bạn cũng sẽ có nó. Vậy nên, hãy tin rằng mình có thể làm được. Bởi vì không gì quý trọng bằng niềm tin, có niềm tin chúng ta sẽ còn hy vọng. Còn hy vọng nhất định chúng ta sẽ có được điều mình muốn. Hãy luôn tin cuộc sống sẽ dành phần thưởng xứng đáng với những ai biết kiếm tìm thành công.
Cuối cùng, cuộc sống luôn tươi đẹp, tùy theo cách chúng ta nhìn nhận về nó. Nếu như bạn muốn sống không chỉ là tồn tại? Thế thì hãy sống thật vui và thật hạnh phúc. Hãy làm những điều bạn muốn làm và hình thành những thói quen tốt để cuộc sống của bạn luôn vui vẻ.
Bản thân tôi, mỗi ngày trôi qua tôi luôn tìm thấy cho mình được những khám phá mới đầy thú vị và mình chưa từng được trải qua nó. Tôi biết mình đang sống không chỉ là tồn tại, một cuộc sống đầy ý nghĩa về giá trị và nhân văn khi tôi còn có thể mang lại niềm vui và hạnh phúc cho mọi người. Tôi luôn tự nhắc nhở mình không được vô cảm, không được làm những việc vô nghĩa và luôn luôn biết yêu thương, chia sẻ... và đó cũng là câu trả lời của tôi cho những dòng email của em, một người em mà tôi không biết.
Cuộc sống vô thường, đôi lúc bế tắc hay không nhìn thấy giá trị tươi đẹp của cuộc sống tôi lại tự hỏi mình: "Sống và tồn tại? Đã khi nào ta bình yên được như thế?". Còn bạn thì sao? Đã bao giờ bạn tự hỏi con tim mình: "Liệu ta đang sống hay chỉ là đang tồn tại?".