Mối tình đầu của thiếu UÝ Review

Thể loại: HE, sạch, sủng, gương vỡ lại lành, quân nhân

Nam chính: Đường Dật – Phó đội trưởng đại đội Tuyết Lan

Nữ chính: Phó Sủng – Chuyên gia mật mã

Lưu ý: Có spoil nội dung

Ấn tượng của ta khi mới đọc truyện đó là chắc mâu thuẫn trong quá khứ của Đường Dật và Phó Sủng phải ghê gớm lắm ý, nhưng thật ra lại chỉ là chuyện bé xé ra to, chỉ là hiểu lầm nho nhỏ mà thôi. Tuy nhiên, sau khi đọc hết truyện, ta mới nhận ra thì ra đối với người bình thường như ta, có lẽ không đến nổi phản ứng quyết liệt như vậy. Nhưng đây là Phó Sủng, là thịt đầu tim của nhà họ Phó, là bảo bối của Tứ Cửu Thành, một người lớn lên trong sự sủng ái của tất cả mọi người, trong mắt không thể chứa được dù chỉ là một hạt bụi, nên phản ứng của chị là có thể dễ hiểu thôi. Đang được yêu thương sủng ái tận trời, tự nhiên một hôm lại bị mẹ chồng tương lai ghét ra mặt (ta thật không hiểu sao Phó Sủng lại bị ghét như vậy nữa. Dù chị có nổi danh làm bậy thật, nhưng chưa bao giờ đi quá giới hạn, cũng chưa hại ai bao giờ. Tất cả chỉ vì sự ích kỷ của mình, mà mẹ Đường Dật đã đẩy chính con trai mình vào con đường "vạn kiếp bất phục"), lại thấy cảnh người mình yêu đuổi theo và lo lắng cho một cô gái khác, mà cô gái đó còn là "con dâu" trong mắt mẹ chồng nữa chứ; hiển nhiên với tính tình của Phó Sủng sẽ không chấp nhận được như vậy rồi. Có thể thấy tình yêu Phó Sủng dành cho Đường Dật lớn như thế nào, khi chị bỏ nhà đi và tự hành hạ mình trong suốt hơn 20 ngày. Nếu không phải nhờ tài lực nhà họ Phó, có lẽ Phó Sủng đã chết mất xác rồi. Phải, phản ứng quyết liệt như vậy đấy. Phó Sủng, người như tên, sinh ra để được sủng, nay lại chịu một cú shock lớn như vậy, làm sao có thể chống đỡ nổi đây. May mắn sao, cuối cùng Phó Sủng vẫn là Phó Sủng – yêu nghiệt của Tứ Cửu Thành, một Phó Sủng dám yêu dám hận. Nên kết thúc thì vẫn là kết thúc thôi.

2 năm sau, những tưởng mọi thứ đã trở lại bình thường, Phó Sủng vẫn là Phó Sủng yêu nghiệt, thì "biến cố" lại đến. Phó Sủng gặp lại Đường Dật. Thì ra 2 năm qua, Đường Dật cũng chẳng dễ dàng gì. Ngay sau khi phát hiện Phó Sủng chạy theo mình rồi bỏ đi, Đường Dật tìm đủ mọi cách để tim lại Phó Sủng nhưng vô vọng. Phó Sủng cầm lên được thì cũng bỏ xuống được, đã hoàn toàn biến mất khỏi thế giới của Đường Dật. Nhưng Đường Dật không từ bỏ, anh quăng mình vào trường học thợ săn, vào quân đội đặc chủng chỉ với hi vọng một ngày được gặp lại Phó Sủng. Ngày ấy cũng đến, Đường Dật dùng quan hệ của mình lén sắp xếp cho Phó Sủng đi tập huấn tại đội lính đặc chủng của mình. Anh muốn gặp Phó Sủng, muốn giải thích, muốn mang chị trở lại bên anh. Không có Phó Sủng, Đường Dật như người không có linh hồn. Hai năm qua, Đường Dật cầm cự được đều nhờ tấm hình anh chụp với Phó Sủng, nếu không chắc anh đã không chịu nổi rồi. Người có tình, cuối cùng vẫn sẽ ở bên nhau.

Sau một đoạn dạo đầu không dài lắm, cuối cùng anh chị cũng nối lại tình xưa. Tình cảm còn đó, vẫn không hề phai nhạt, nếu vậy đối với một Phó Sủng tính tình thẳng thắn, mạnh mẽ, vậy thì quay lại thôi. Đương nhiên, đối với Đường Dật, một lần đánh mất Phó Sủng đã "ngũ mã phanh thây" anh rồi, nên từ nay về sau, anh sẽ luôn ở bên chị, yêu thương sủng ái Phó Sủng, đừng hòng ai có thể chia cách anh chị được nữa. Đến đây thì hiển nhiên sẽ là giai đoạn yêu đương nồng thắm của Phó Sủng và Đường Dật rồi.

Song song với tuyến tình cảm là quá trình trưởng thành của Phó Sủng. Hơn ai hết, anh hiểu Phó Sủng tài năng như thế nào nhưng chị lại không muốn toả sáng. Anh luôn cố gắng nỗ lực để giúp Phó Sủng thể hiện tài năng, loé mắt toàn trường. Không hẳn là anh ích kỷ, muốn cải tạo Phó Sủng. Đường Dật yêu thương, bảo vệ Phó Sủng hơn bất kỳ ai. Nhưng con người, không thể cứ mãi hi hi ha ha, ai cũng phải đến lúc trưởng thành. Bây giờ Phó Sủng có thể tự do làm bậy vì có gia đình chống lưng. Nhưng lỡ như đến khi biến cố xảy ra, Phó Sủng phải một thân một mình, Đường Dật không muốn Phó Sủng rơi vào trường hợp như vậy. Nên anh nỗ lực giúp đỡ Phó Sủng trưởng thành, bước đi trên đôi chân của mình, gánh vát trên vai trách nhiệm mà mình nên gánh, mạnh mẽ toả sáng, dùng tài năng của mình để bắt được nhân tâm. Nếu trên đời này, hỏi Phó Sủng nghe lời ai nhất thì đó chắc chắn là Đường Dật. Nhờ đó, từng bước từng bước, cuối cùng Phó Sủng cũng nhận ra mình phải trưởng thành. Phó Sủng đã trưởng thành, thể hiện tài năng, chân chính trở thành viên ngọc quý ai ai cũng muốn tranh giành.

Ah hi hi, nhưng Đường Dật đừng mừng vội nhé. Đã làm tổn thương bảo bối nhà họ Phó thì bây giờ không dễ gì anh được bước chân vào Phó gia đâu. Trải qua không ít "lăn lộn", kết hợp với sự cứng đầu cũng Phó Sủng, cuối cùng Đường Dật cũng rước được cô yêu nghiệt bé nhỏ cũng mình về dinh, đặt nên một cái kết đẹp cho chuyện tình của anh chị.

Truyện viết khá ổn, mạch truyện, cách xây dựng tâm lý nhân vật và tình huống cũng rất khá, nên theo ta, đây cũng là một bộ truyện đáng đọc đấy. Không có gì là hoàn hảo nên hiển nhiên truyện cũng có một số điểm trừ nhưng ta thấy vẫn nằm trong mức chấp nhận được, nên mn cứ yên tâm mà nhảy hố đi thôi a ^^o^^