Marco cách Ace bao nhiêu tuổi

Summary: Ở đây không có chiến tranh cũng không có chết chóc, chỉ có một gia đình lớn tràn ngập tiếng cười.

Note: Chuyện lặt nhặt lắt nhắt, của tác giả là 9 chapter cơ, nhưng tớ gói hết lại rồi :]]]]]

****

Luân phiên

Marco lười biếng nhìn Thatch thể hiện năng lực Logia của mình. Anh ta có năng lực này từ một trái Ác Qủy vừa tìm thấy ngày hôm qua. Ace hoan hô. Mọi người cũng thế. Và giờ thì cả 4 Đội trưởng đầu tiên đều mang năng lực Ác Qủy.

.

Tuổi

“Này, Marco… anh bao nhiêu tuổi?” một ngày nọ, Đội trưởng Đội 2 hỏi. Không có câu trả lời.

“Không ai biết à?” không muốn từ bỏ, cậu hỏi từng người một trên boong tàu. Không ai biết.

Marco đã ở đây khi Ace trở thành thuyền viên của Râu Trắng. Marco đã ở đây khi Shanks bắt đầu trở nên nổi tiếng. Marco đã ở đây khi Shiki trốn thoát khỏi Impel Down và đến thăm Bố Gìa. Marco đã ở đây khi Ace được sinh ra. Marco đã ở đây khi thời đại Hải Tặc bắt đầu. Marco đã ở đây khi Roger vẫn còn lao băng băng trên biển.

Tất cả mọi cái đầu đều quay về người đàn ông đã từng đánh nhau với Vua Hải Tặc.

“Gurararara… Marco đã ở đây khi ta bắt đầu làm một hải tặc”, Bố trả lời. Tất cả lặng đi vì sửng sốt.

.

Bài ca của tàu Moby Dick

Nó bắt đầu từ những giai điệu mà Đội trưởng Đội 1 thường ngẫu hứng ngân nga khi làm việc. Sau đó thì các thuyền viên cũng làm theo. Một tuần trôi qua, nhạc công phổ lời cho giai điệu đó, biến nó thành một bài hát hoàn chỉnh. Giờ thì chẳng một ai trong những người con của Râu Trắng là không biết bài hát này. Họ hát trên tàu, trong bữa ăn sáng, bữa ăn trưa, và cả bữa ăn tối. Họ hát khi làm việc. Họ hát trong cơn bão tố. Họ hát khi bị vây hãm. Khi buồn cũng như khi vui, tất cả những người con của Râu Trắng đều hát bài ca của tàu Moby Dick.

.

Ban phúc

Cái ngày mà anh thề rằng sẽ mãi mãi trung thành với người đàn ông vừa là thuyền trưởng vừa là cha ấy là cái ngày mà anh mãi mãi không bao giờ quên. Cuộc đời anh tràn ngập những điều tuyệt vời nhất. Một gia đình tốt đẹp nhất mà anh từng ao ước. Những nụ cười rạng ngời nhất trên môi những người anh em. Vòng tay ấm áp nhất thế gian của Bố. Và anh cảm thấy thực hạnh phúc.

.

Người trông trẻ

Marco mệt lử. Để có thể chăm sóc cho một gia đình lớn và một người cha bị bệnh, anh có rất rất rất nhiều việc phải làm. Tất nhiên là anh làm không chút hối hận. Không phản đối. Không cằn nhằn. Ít nhất thì mọi người đều đã yên ổn trở về phòng. Nó như một phần thưởng vậy.

Giờ thì Marco ngồi đây, trong lòng Râu Trắng, lim dim ngủ khi được Bố vỗ về. Một sự đối xử đặc biệt chỉ dành cho anh.

.

Hoang mang

Rất rõ ràng, anh chả hiểu tại sao một người như Bố Già, thậm chí đã 72 tuổi rồi đấy, lại có thể trẻ con đến thế. Ông ấy còn trẻ con hơn nữa khi nốc một đống rượu.

.

Bị bỏ bùa

“Ta là thuyền trưởng!”

“Đúng.”

“Ta là người đàn ông mạnh nhất thế giới!”

“Phải, phải.”

“Lời của ta là luật!”

“Vâng, chính xác, yoi.”

“Thế thì tại sao con lại nghĩ rằng con có thể vi phạm quyền lợi của ta?”

Người đàn ông khổng lồ gầm lên. Ông ta nghiêm túc đấy.

“Bố đã chịu đựng đủ tất cả bọn nó hôm nay, bố nên ngoan ngoãn và uống hết chỗ thuốc này đi nào, bố!”

Râu Trắng không thốt lên được từ nào. Đây cũng chả phải lần đầu tiên.

.

 

Đáng yêu

“Anh có thể không, làm ơn đi mà?”

“Bay, cô đang cố gắng làm cái quái gì thế?”

Trề môi. “Chỉ một lần này nữa thôi.”

“À phải, lần nào cô cũng nói thế, yoi.”

“Làm ơn điiiiiiiii mà~  Hoặc là tôi sẽ mách Bố.”

“…”

“Thế nàoooo~?”

Không có câu trả lời, nhưng lửa xanh bắt đầu cháy tí tách trên người của Marco trong khi da thì chuyển dần sang thành lông vũ. Anh đang chuyển thể sang Phượng Hoàng đấy. Marco miễn cưỡng dang rộng cánh. Người phụ nữ nhảy bổ vào người anh, vui vẻ.

“Anh thật đáng yêu, Marco-chan~”

Phù thủy Băng luôn có những gì mình muốn.

.

Sự thoải mái xây dựng trên nền tảng cưỡng chế  [cái tiêu đề là nó đại khái vậy ==]

Phù Thủy Băng ôm chặt con chim phượng hoàng xanh. Cô yêu bộ lông vũ mềm mãi, ngọn lửa không tỏa nhiệt cháy tí tách qua những kẽ tay. Đầu tiên thì cô nghĩ nó thật kỳ lạ. Nhưng sau đó thì người phụ nữ nhận ra rằng Đội trưởng Đội 1 của băng hải tặc Râu Trắng sẽ là cái gối ôm cực tốt của cô khi anh ta ở trong dạng phượng hoàng.

Tất nhiên là Râu Trắng biết cái đòi hỏi dở hơi này của con mình. Thế nên ông để cô gái “sở hữu” con phượng hoàng nhỏ của ông khoảng một hai tuần gì đó. Thực ra thì cũng chả có gì bất thường cả, thật đấy.

Nhưng với phượng hoàng mà nói thì thật là kỳ quái, mệt mỏi và ngượng ngùng.

.

Nhảy

Nếu như ánh mắt có thể giết người, cô ta sẽ chết một cách cực kỳ kinh dị. Chân tay gập vào một góc không hề thoải mái, da và thịt cháy đến tận xương, mùi của thịt cháy sẽ ở lại lâu thật lâu trên tàu. Đó là lỗi của đầu dứa, nếu điều đó xảy ra.

Tại sao Marco lại nhảy với cô y tá đó, mà không phải là với cậu, tại sao? Ace nghĩ. Cậu đang ngồi ở tít trong góc, nơi xa nhất của bữa tiệc. Cái cảm giác gì gì đó chi phối cậu ta khi Đội trưởng Đội 1 nhìn chằm chằm vào bộ ngực đung đưa của cô gái. Ace đang trở thành một người mà cậu chưa từng nghĩ đến. Một con quái vật vì ghen tuông.

.

Xấu xí

“Tôi không thích những đốm tàn nhang. Chúng làm tôi trông như một thằng trẻ con…”

Maro đặt tờ báo xuống. Ace tuổi gì mà lại đi cằn nhằn mấy cái nốt tàn nhang cơ chứ? Thành thật thì anh chả quan tâm lắm đến mấy cái nốt đó của Ace- mặc dù chúng làm cậu nhóc trông cực kỳ đáng yêu. Nhưng anh phải khuyên cậu ta thế nào nhỉ?

“Nếu cậu để ý thì sẽ thấy bố cậu không có tàn nhang”, anh nói. So sánh Ace với cha cậu ta, Gol D. Roger thường khiến cậu nhóc nổi giận. Nhưng anh chỉ là không thể nhịn được thôi.

“Tưởng tượng rằng nếu mẹ cậu có chúng, và bà ấy truyền lại cho cậu.”

Ace nở một nụ cười. Cái biểu cảm ấy, đối với Marco, lúc nào cũng đáng yêu.

.

[Chim] dậy sớm

Anh tự hỏi, liệu có phải năng lực Ác Quỷ của anh không chỉ cho phép người dùng biến đổi sang dạng Zoan và chữa trị các vết thương, mà còn có vài “tác dụng phụ” hay không? Ví dụ như trong các hoạt động hàng ngày chẳng hạn. Đặc biệt, anh dậy rất sớm. Mọi người đều gọi anh là “con chim dậy sớm”

Nhưng chết tiệt. Những gì cơ thể con người của anh đòi hỏi lại không tài nào theo kịp mấy cái “tác dụng phụ” đó. Ngay cả khi anh đã có năng lực đó đến cả thập kỷ rồi đấy chứ. Một buổi sáng nọ, giống như bao buổi sáng bình thường khác, anh ngồi bất động, đầu gục xuống bàn ăn, ngáy ầm ầm.

Thatch nhanh nhẹn vớ lấy cái bát của Marco. Đội trưởng Đội 1 suýt nữa thì chết đuối luôn trong ngũ cốc Pandaman. Ace lại cực kỳ hưng phấn. Cuối cùng thì, dù chỉ trong buổi sáng, cậu ta cũng tìm được một đối thủ ngủ rũ chả khác quái gì mình.

  .

Hứng thú & Say sưa

Mặc dù nó nên được đặt là chuối vàng.

Marco rất hiếm khi say rượu, gần như là chả bao giờ ấy. Nhưng một khi anh ta đã say, thì anh ta say. Cực nặng.

“Đây là gia đình chuối vàng vàng vàng…” Nấc. “Râu của Bố là một quả chuối vàng vàng vàng… Tóc của ta là một quả chuối vàng vàng vàng…” Nấc. “Tóc của Thatch là một quả chuối vàng vàng vàng vàng…” Ngoáy, ngoáy. “Tất cả mọi người đều là một quả chuối vàng vàng vàng vàngggggggggg!”

Và rồi anh ta ngã. Cực kỳ tao nhã. Mặt đập xuống đất.

.

Quả

Điên sao, Teach ?

Trời mưa to. Không, nó giống như là cả thiên đường rơi xuống thì hơn. Khi trời mưa như thế, Thatch thích ngồi trong phòng và khô ráo. Bởi vì, bạn biết đấy… Tóc sẽ bị ướt nhẹp khi ở dưới trời mưa. Nó không thoải mái đâu. Không đùa.

Nhưng mà giờ thì anh đang ở đây, trên boong tàu phía sau. Chỉ vì một “người anh em” nói rằng ông ta thấy cột buồm bị hỏng một tí. Khi người Đội trưởng hỏi tại sao ông ta không gọi thẳng Đội trưởng của mình thì ông trả lời rằng Ace đang bận ngủ. Thatch gật đầu một cách thông cảm. Cái tên Đội trưởng đó chỉ là một đống thịt vô dụng khi cậu ta bận ngủ và ngay cả đạn pháo của Hải quân cũng đừng hòng gọi được cậu ta dậy.

“Nàooooooo, rốt cuộc nó bị hỏng chỗ nào thế?”

Thatch đi vòng quanh boong, cố gắng tìm hiểu xem cuối cùng là cái cột buồm đáng thương bị làm sao. Lưng quay lại với với người anh em của anh ta, hoàn toàn không phòng bị.

“Ồ, không gì cả, Đội trưởng Thatch.”

Chớp lóe lên, và Thatch cảm thấy nhói lên ở lưng.

Nhưng một cột sóng bóng tối nhanh chóng thoát ra từ vết thương. Mắt của Teach lập tức mở lớn như cái đĩa.

“Tại sao-?

.

Gorilla

Hạm đội của Garp đụng độ với hạm đội của Râu Trắng nhiều đến mức nó gần như thành chuyện cơm bữa. Mỗi tuần chắc cũng được một lần. Nhưng mà chả có đánh nhau quái gì ở đây hết. Lính của Garp sợ đến vãi tè hạm đội hải tặc khét tiếng mạnh nhất thế giới, và thuyền viên của Râu Trắng cũng thế đối với sức mạnh đếch-phải-người của Garp.

Một ngày nào đó, bạn có thể nghe thấy tiêng kêu ré không-được-men-lỳ-cho-lắm của Đội trưởng người lửa khi Garp đặt bước chân đầu tiên lên boong tàu Moby Dick.

“Hãy sẵn sàng cho Nắm đấm Yêu Thương đi, Aceeeeeee!” Garp bẻ khớp tay. Ace do dự trước giọng nói của Ông nội cậu ta.

Garp chẳng tốn chút công sức nào đấm mạnh về phía cháu trai ông trong khi Ace phải khổ sở tránh cú đấm đến gẫy xương ấy. Toàn bộ băng hải tặc Râu Trắng đều cực kỳ thông minh. Họ biết không nên giúp Ace tránh khỏi số phận của mình.

Cho đến khi…

“Marco, cứu với!”

Đội trưởng Đội 1 chớp mắt một cách ngu ngốc khi Ace ôm chặt lấy anh như một con gấu koala con, gần như thoát chết.

“Tại sao cháu lại ôm cậu ta? Ôm ông nội với!” Garp phản đối. À, ghen tỵ. Ace hét toáng lên.

“MƠ ĐI ! Ai lại muốn ôm ông chứ ? Đi đi!”

Ace gào thét.

“Với cả… TÔI YÊU MARCO !”

Tĩnh mịch

.

Búa

Tình huống nó nà thế lày :

1.] Kệ cậu ta, cho chết. Dù sao cậu ta là kẻ thù cơ mà

2.] Chắc con mẹ nó chắn là không! Cậu ta đâu chỉ là một kẻ thù –cậu ta gần như là thuyền phó của người đàn ông mạnh nhất thế giới. Râu Trắng sẽ đá văng anh đến một hệ Mặt Trời khác mất thôi.

Benn Beckman thở dài nặng nề, nhả ra một luồng khói. Là thuốc lá.

Ông nghe thấy thuyền trưởng hét đến rơi phổi ra ngoài.

Ông nhìn thấy thuyền trưởng nhảy tùm xuống biển mà không hề do dự.

Well, tuyệt thật.

“Beckman !” Phải, phải. “Thả thang xuống!”

Ông làm theo. Nhìn một cách im lặng vị thuyền trưởng tóc đỏ của ông trèo lên truyền băng hải tặc Tóc Đỏ, ôm chặt một con phượng hoàng. Tất nhiên rồi, người có năng lực Ác Quỷ sẽ có luôn năng lực làm một cái búa khi ở dưới nước. Ông đã từng chứng kiến Luffy bé nhỏ chết đuối sau khi cậu bé xực quả Cao Su. Cũng có thể là do Luffy không biết bơi ngay cả khi cậu bé chưa ăn cái gì hết.

“Cảm ơn…” Dừng lại để ho. Có vẻ như phượng hoàng bị đau khi nói.”… vì đã cứu tôi, Akagami.”

Beckman đảo mắt khi mặt của thuyền trưởng tóc đỏ tỏa sáng như ba ông mặt trời.

.

Từ đầu [đến chân]

“Yêu…” Bựt. “Không yêu…” Bựt. ”Yêu…” Bựt. ”Không yêu…”

Ánh mắt chết người của Marco ghim thẳng vào người đàn ông đang ngồi trước quán bar hải tặc, say bí tỉ giữa một đám rượu rum. Anh sẽ không sử dụng ngày nghỉ của mình để kết thân với một kẻ thù. Nhất là với một tên điên dở người. Chỉ là hình như hôm nay anh không được may mắn cho lắm,

“Tại sao ngươi không thể câm miệng đi nhỉ?” Marco đập bàn.

Shanks nhăn nhó. Bông hoa bé nhỏ tội nghiệp rơi xuống đất.

.

Không chắc chắn

Sau khi họ vượt qua được cơn bão tồi tệ nhất từng thấy ở gần Red Line, một trong những con thuyền mái chèo của băng hải tặc Râu Trắng bị phá hủy nặng nề. Cột buồm chính gẫy đôi và vỏ tàu có một lỗ hổng lớn. Mọi người thả neo tại một hòn đảo không có người để kiểm tra lại tàu thuyền. Một đống những con gì gì đó vừa giống vịt vừa giống thỏ tấn công họ cứ như bị tinh trùng xông lên não.

Nhưng đó vẫn chưa phải điều đáng ngạc nhiên nhất.

Điều khiến toàn bộ băng hải tặc Râu Trắng hoàn toàn sững sờ là khi người em trai nhỏ của họ, a.k.a “Nắm đấm lửa” Portgas D. Ace, đứng trước cái bánh lái sơn màu xanh và tuyên bố đầy tự hào rằng sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm sửa chữa.

Quai hàm của Thatch rơi xuống tận sàn, và lông mày của Marco nhướn lên 1 mi li mét. Tất cả đều đồng ý rằng đó là giây phút bão táp gấp 3 lần cơn bão họ vừa trải qua

.

Khó chịu

Là một con phượng hoàng, chẳng đáng ngạc nhiên khi Marco có một vài thói quen giống như con điểu thú cổ đại. Vấn đề của chim, Thatch nói –một lời nhận xét khiến cho anh ta luôn bị Đội trưởng Đội 1 dạy dỗ đến nơi đến chốn.

Gần như tất cả những người con của Râu Trắng đều biết khi nào thì cái ”khoảng thời gian” đó đến và ngoan ngoãn câm miệng, không bình luận gì thêm

Gần như tất cả.

Một ngày nọ, người mới, tên là Portgas D. Ace, sớm-trở-thành Đội trưởng Đội 2, ngây thơ vô tội tìm thấy một thứ xinh đẹp trên sàn của khoang dành cho các đội trưởng. Đó là một sợi lông sáng màu xanh rực rỡ.

Cậu ta ngây thơ vô tội sử dụng nó như một đồ trang trí trong phòng, đính lên cái mặt nạ thổ dân đáng sợ làm từ một con quái thú mà cậu ta tìm được trên một hòn đảo hoang dã ở Tân thế giới.

Khi Thatch phát hiện ra nó, tên đó cười văng cả răng. Rồi khi Marco nhìn thấy nó, anh ta xử nát mông cậu nhóc ngây thơ và đốt cháy cả cái lông lẫn cái mặt nạ ngay trước mắt cậu bé tuyệt vọng. Ace cáu, tất nhiên rồi. Cậu ta vận đồ tang đến hai ngày chỉ vì cậu ta quá thích hai món đồ đó thôi.

Nhưng rồi thằng nhóc cũng được Thatch nói cho lí do tại sao, và rằng đó là lông của Marco. Con Phượng Hoàng đang trong thời kỳ thay lông.

*Thông tin bên lề: Suýt chút nữa thì những mẩu chuyện này sẽ có thêm 2 couple là Râu đen/Marco và Kizaru/Marco. Chị tác giả nói chị ấy thường đo mức độ tình cảm bằng những cú đấm thẳng vào mặt nhau. Thật là một cô gái cá tính :3

Ace bao nhiêu tuổi?

Ace là nhân vật có cái chết nổi tiếng và gây ấn tượng mạnh nhất One Piece. Nếu Ace sinh ra đúng thời điểm thì câu ấy sẽ là 21 tuổi vào thời điểm trước khi chết. Tuy nhiên nhiều người chỉ biết rằng Ace có 20 tuổi vì mẹ của anh mang thai anh tới 20 tháng.

Ace ra khỏi năm bao nhiêu tuổi?

Rq khơi năm 17 tuổi, anh mặc một bộ trang phục giống hệt bộ đồ anh mặc khi gặp Râu Trắng lần đầu; tuy nhiên, anh ta kém cơ bắp hơn so với thời gian lớn lên và có những đường nét khuôn mặt tròn trịa hơn, giống trẻ con hơn.

Marco sinh năm bao nhiêu?

Marco van Basten.

Marco là con của ai?

Cùng tìm hiểu về Marco, người được mệnh danh là phượng hoàng bất tử của băng hải tặc râu Trắng và đang có mặt tại Wano để giúp đỡ Luffy.

Chủ Đề