Làm sao để biết người ta thương hại mình

Tưởng chừng như cả 2 khái niệm đều để chỉ việc chia sẻ cảm nhận với người khác, nhưng thực ra thì không phải vậy đâu!

Xã hội ngày nay cuộc sống trôi theo dòng của công việc và những bận bịu lo toan cuộc sống, khiến con người ta ngày càng trở nên ích kỷ, vô cảm với mọi người xung quanh. Vậy nên, sự cảm thông chia sẻ giữa người với người là điều vô cùng quý giá, nó khiến những tâm hồn đang tổn thương, cô đơn hay bế tắc được xoa dịu nỗi đau, được cảm nhận tình người ấm áp, được thấy cuộc sống còn nhiều ý nghĩa…

Nhưng đôi khi chúng ta rất dễ dàng nhầm lẫn giữa đồng cảm và thương hại, dù rõ ràng, một bên có thể là sức mạnh vực dậy người đang cần nó, còn một bên lại mang đến tác dụng chẳng mấy tích cực. Hãy thử xem bạn đã bao giờ khiến sự cảm thông của mình bị biến chất tiêu cực như thế chưa nhé!

▼ Đồng cảm là hiểu và chia sẻ cảm nhận với người đang gặp chuyện không vui, nhận biết được họ đã phải trải qua những gì. Còn thương hại chỉ là lời nói lấy lệ cho có thậm chí là có chút coi thường.

▼ Khi bạn cảm thông với một người, bạn sẽ không phán xét hay chỉ trích họ. Còn khi cảm thấy thương hại họ, bạn sẽ không ngừng phán xét những gì liên quan đến họ.

▼ Đồng cảm đồng nghĩa với việc bạn chỉ luôn sẵn sàng ngồi nghe họ “trút bầu tâm sự”. Còn thương hại thì bạn lúc nào cũng thích tỏ ra ta đây biết nhiều và đưa ra rất nhiều lời khuyên không cần thiết làm đối phương thêm rối hơn.

▼ Đồng cảm là biết đặt mình vào vị trí của người khác. Thương hại là bạn chỉ biết nhìn nhận sự việc theo cách của mình.

▼ Đồng cảm còn là sự động viên đúng lúc và quan tâm đến cảm xúc của người khác. Ngược lại, thương hại là chỉ biết ở đó mà than cho người khác.

▼ Đồng cảm là ‘tâm hồn đồng điệu’, mặc dù chưa nói ra vấn đề nhưng bạn đã đoán ra vấn đề của họ rồi. Còn thương hại thì chỉ cần thấy biểu hiện bề ngoài mà đã vội kết luận mà không đi vào chiều sâu, những vấn đề ẩn sau đó.

Đồng cảm là không ngại che giấu cảm xúc bản thân và chia sẻ với người đó rằng đã có lúc bạn cũng như thế. Còn thương hại thì cố tỏ ra lúc nào mình cũng ổn và gò bó người khác cũng phải luôn ổn như thế.

Việt Thùy [TH]

Xem thêm:

  • 12 dấu hiệu cho thấy sự khác biệt giữa người tích cực hay tiêu cực
  • 6 điểm khác biệt thú vị trong tình yêu của con trai Hà Nội và con trai Sài Gòn
  • Mổ sống cướp nội tạng ở Trung Quốc Tội ác kinh hoàng nhất trong lịch sử nhân loại

Trên thế gian này, đau đớn nhất không phải là khi một người không đáp lại tình cảm của một người, không phải là khi một người bỏ rơi một người... Đau đớn nhất chính là người ta vẫn đi bên cạnh mình, vẫn nắm tay mình, vẫn ôm mình thật ấm nhưng thứ người bỏ ra hoàn toàn không phải là tình yêu...

'' Anh yêu em '' - Đây chắc chắn là ba từ ngữ mang lại hạnh phúc nhiều nhất cho một người con gái. Nhưng yêu ấy, liệu có hẳn là yêu thật sự hay không? Người nói ra chưa hẳn đã một lòng với người còn lại, và người còn lại sẽ cảm thấy bản thân ngu ngốc và tồi tệ biết bao nhiêu khi không nhận ra bấy lâu nay cô ấy chỉ được anh ta tội nghiệp - tội nghiệp nên mới yêu mà thôi...

Tình yêu...

Là khi anh yêu một người mà sẵn sàng bỏ ra một khoảng thời gian dành cho việc riêng tư chỉ để trò chuyện cùng cô ấy. Là khi anh nắm chặt bàn tay cô ấy giữa rất nhiều người nơi cả hai đi qua. Tình yêu là khi anh cảm thấy lo lắng và sợ hãi khi cô ấy vô tình bị lạc khỏi vòng tay anh trên một góc phố lạ lẫm. Nếu anh yêu một người, anh sẽ tức giận khi thấy cô ấy bỏ bữa, sẽ hạnh phúc khi thấy cô ấy bỗng nhiên hôm nay cười nói nhiều đến lạ lùng, sẽ đau lòng khi cô ấy khóc...

Anh sẽ tập quen với việc phải cằn nhằn cô ấy nhớ ăn đủ bữa hay đơn giản chỉ là trở thành chuyên gia báo thức bất đắc dĩ cho cô ấy mỗi sáng sớm. Nếu anh yêu cô ấy, anh sẽ cuống cuồng lục tung cả thành phố có khi chỉ vì một ngày không liên lạc được. Tình yêu mà, nó kỳ diệu đến mức có thể biến một chàng trai lạnh lùng trước giờ chỉ có game và bạn bè trở nên chu đáo và ân cần đến mức kinh ngạc. Tôi không phủ nhận được sức mạnh của tình yêu khi đã tác động được tới trái tim một chàng trai vì nó thật sự là điều chẳng ai có thể ngờ trước cả...!

Và, thương hại là khi...

Anh ở bên một người chỉ vì điều đó là trách nhiệm, chỉ vì vô tình thấy không đành lòng từ bỏ một cô gái quá đáng thương. Anh sẽ chỉ ậm ừ cho qua và hời hợt trước khi quan tâm quá nồng nhiệt của đối phương, xem sự quan tâm ấy phải chăng chỉ là thừa thãi trong cuộc sống đa sắc màu của chính bản thân mình. Anh sẽ chỉ ôm cô ấy khi anh cảm thấy có lẽ nên như thế, sẽ chỉ hôn cô ấy khi anh cảm thấy đó là điều ai yêu cũng nên là. Khi cô ấy khóc, anh sẽ thấy phiền hà và bực tức.

Khi cô ấy giận, anh sẽ thấy dỗ dành quả là một hành động ngu ngốc. Anh sẽ bỏ mặc cô ấy những lúc cô ấy cần anh nhất. Anh sẽ bận, sẽ thấy chán nhưng vẫn thể hiện rằng mình đúng, mình là một người yêu tốt. Anh biết không? Điều này còn đau đớn gấp vạn lần việc anh rời bỏ khỏi cuộc sống của đối phương, vì anh đã cho đối phương hy vọng, cho đối phương lầm tưởng, cho đối phương nghĩ rằng mình đang thật sự hạnh phúc. Dù là một lý do nào đó, thì anh cũng thật đáng trách, vì anh dùng Lòng Thương Hại của anh để nuôi lớn tình yêu của cô ấy!

Trên thế gian này, đau đớn nhất không phải là khi một người không đáp lại tình cảm của một người, không phải là khi một người bỏ rơi một người... Đau đớn nhất chính là người ta vẫn đi bên cạnh mình, vẫn nắm tay mình, vẫn ôm mình thật ấm nhưng thứ người bỏ ra hoàn toàn không phải là tình yêu...

Nếu anh không yêu, anh hãy nên dừng lại. Việc nuôi lớn một tình yêu mà người ta chỉ dành cho mình lòng thương hại thì bất hạnh cỡ nào, có lẽ anh không hiểu được. Một đứa con gái, cho dù là gái hư hay gái ngoan, khi đã yêu đều đau nỗi đau như nhau, đều có những cảm giác như nhau mà thôi.. Chẳng có người con gái nào là ngu ngốc hoàn toàn cả, họ sẽ giả vờ tin vào những điều đáng lẽ không nên tin, sẽ yêu những điều đáng lẽ không nên yêu. Để một người con gái đắm chìm trong hạnh phúc và rồi nhận ra bản thân đã ảo tưởng thì điều đó, trước hết là lỗi người con trai. Nếu có thể, xin anh hãy yêu, yêu thật lòng đúng nghĩa của nó... Điều đó có lẽ sẽ không quá khó đâu, phải không?

QUẢNG CÁO

Đừng bao giờ nói yêu một người hoặc nhận lời yêu một người chỉ vì bạn thương hại họ, cảm thấy cần cao thượng mà san sẻ cho họ một chút tình yêu. Bởi vì điều đó không ai muốn đón nhận, cũng chẳng ai hoan nghênh bạn cả. Thậm chí, người ta còn cảm thấy bị tổn thương nặng nề và đối với họ đó chính là điều tàn nhẫn nhất.

Tôi có cô bạn đã yêu đơn phương một anh chàng được hơn hai năm. Cô ấy cứ đi đi về về giữa chốn văn phòng cô quạnh và hướng ánh mắt về người cô ấy thầm thương trộm nhớ. Mọi người có vẻ cũng đoán biết được cảm tình mà cô ấy dành cho nam chính, nhưng nam chính lại mảy may không hay biết gì. Giống như thể cả thế giới đều hiểu, chỉ riêng một người không hiểu vậy.

Một đợt, khi công ty cô ấy đi liên hoan, có vẻ mọi người trong lúc quá chén đã đùa cợt về tình yêu đơn phương của cô bạn tôi. Sau đó, cô ấy nhận thấy cách cư xử của người trong mộng có vẻ như khác hẳn so với thường ngày. Anh ấy tỏ ra quan tâm tới cô ấy hơn, thường hay ở lại muộn và đi chung với cô ấy một đoạn đường về nhà. Cô bạn tôi mừng rơn, nghĩ rằng đã đến lúc mối tình câm lặng của mình được lật giở sang một trang mới.

Nhưng không. Thật tệ. Bạn có biết cái cảm giác được người khác tung lên cao vút trên không trung, sau đó bị thả tự do cho rơi xuống nó khủng khiếp như thế nào không? Chính là hụt hẫng, là vô bờ vô bến, cảm thấy cả thế giới đều quay lưng với mình, một mình mình chống chọi với những gì buồn khổ nhất.

Tình cảnh của cô bạn tôi chính là như vậy. Khi cô ấy phát hiện ra rằng anh chàng đồng nghiệp kia đối xử tốt với mình chẳng qua là vì anh ấy không muốn bị mang tiếng xấu ở nơi làm việc. Anh ấy không nỡ làm cô ấy đau lòng, lại càng không nỡ khiến cô ấy chôn vùi thanh xuân tươi đẹp vào một mối tình chẳng đi đến đâu.

Hóa ra, động cơ của anh ấy thì không đến nỗi nào, nhưng cái cách anh ấy thừa nhận và hành động như thể đang ban phát cho cô bạn tôi một chút tình yêu, đã khiến trái tim mỏng manh của cô ấy tan thành trăm mảnh vỡ… thì đúng là tệ quá tệ rồi.

Bạn thân mến, một ai đó đem lòng yêu bạn là quyền của họ. Còn có chấp nhận tình yêu ấy hay không lại là quyền của bạn. Bạn có thể gật đầu, hoặc lắc đầu. Nhưng bạn không thể nào lắc đầu rồi quay lại bảo người ta đừng vì mình mà tổn thương nữa.

Ai cũng vậy thôi, đem tim yêu một người không yêu mình là chấp nhận đau lòng. Nhưng rồi mọi thứ sẽ qua, vết thương rồi cũng sẽ nguôi ngoai vào một ngày nào đó… Khi mà người ta tìm được đúng người cần tìm cho riêng mình.

Chẳng thà cứ không yêu thì né tránh, không tiếp nhận thì thẳng thừng từ chối. Còn hơn coi tình yêu như một miếng bánh ăn thừa xong mang cho lại người ta vì thấy người ta có vẻ đang đói quá chừng. Có những người, dù thật sự rất đói, rất thèm một miếng bánh ngon, nhưng cái gì không đường đường chính chính, không phải là của họ, thì họ vẫn có tự trọng để lắc đầu và quay đi.

Video liên quan

Chủ Đề