Có đi chung với nhau bao lâu đâu


Một thiếu nữ đang ngồi trên xe buýt. Ở trạm dừng, một bà mang đủ thứ lỉnh kỉnh, miệng lẩm bẩm càm ràm, bước lên xe, lao đến băng ghế cuối, ngồi phịch xuống bên cạnh cô gái, xô mạnh vào cô làm cô cũng bị dồn đẩy sang phía người đàn ông bên cạnh. Bất bình, ông ta hỏi tại sao cô không cự cái bà lộn xộn bất lịch sự ấy. Cô mỉm cười quay sang trả lời ông ấy: “Đâu cần phải cãi cọ vì chuyện nhỏ như thế, có đi chung với nhau lâu đâu ! Trạm tới, em xuống rồi.”

Đây là một câu trả lời mà chúng ta phải xem như một khẩu hiệu viết bằng chữ vàng để hướng dẫn cách cư xử hằng ngày của chúng ta ở khắp mọi nơi: “Đâu cần phải cãi cọ vì chuyện nhỏ như thế, có đi chung với nhau lâu đâu !”

Nếu chúng ta có thể ý thức rằng cõi đời tạm của chúng ta dưới thế thật ngắn ngủi, cãi cọ tầm phào vừa làm cho mất vui, vừa làm mình mất thời gian và sức lực cho chuyện không đâu.

Có ai làm mình tổn thương ?  Bình tĩnh, có đi chung với nhau lâu đâu !

Có ai phản bội, ức hiếp, sỉ nhục mình ? Bình tĩnh, có đi chung với nhau lâu đâu !

Dù ai có gây ra cho chúng ta buồn phiền gì chăng nữa, hãy nhớ rằng: có đi chung với nhau lâu đâu !

Chúng ta hãy ăn ở hiền lành. Hiền lành là một đức tính không bao giờ đồng nghĩa với hèn nhát, nhu nhược nhưng đồng nghĩa với cao cả.

Chuyến đi chung của chúng ta trong cõi đời dưới thế này ngắn ngủi lắm và không thể trở ngược lại được. Cũng không ai biết chuyến đi của mình dài bao lâu ! Chẳng ai biết mình có phải xuống ở trạm tới hay không !

Vậy hãy bình tĩnh, chuyến đi cuộc đời ngắn lắm !

KHUYẾT DANH

Một thiếu nữ đang ngồi trên xe buýt:

Một bà già mang đủ thứ lỉnh kỉnh, miệng lẩm bẩm, đến ngồi bên cạnh, xô mạnh cô. Bất bình, anh thanh niên bên cạnh hỏi tại sao cô không phản đối và bảo vệ quyền lợi mình. Cô mỉm cười và trả lời:

“Đâu cần phải cãi cọ vì chuyện nhỏ như thế, có đi chung với nhau lâu đâu! Trạm tới, tôi xuống rồi.”

Đây là một câu trả lời mà chúng ta phải xem như một khẩu hiệu viết bằng chữ vàng để hướng dẫn cách cư xử hằng ngày của chúng ta ở khắp mọi nơi: “Đâu cần phải cãi cọ vì chuyện nhỏ như thế, có đi chung với nhau lâu đâu!”

Nếu chúng ta có thể ý thức rằng cõi đời tạm của chúng ta trong cuộc đời thật ngắn ngủi, cãi cọ tầm phào vừa làm cho mất vui, vừa làm mình mất thời gian và sức lực cho chuyện không đâu.

Lời Bình:Có ai làm mình tổn thương?

Bình tĩnh, có đi chung với nhau lâu đâu!

Có ai phản bội, ức hiếp, sỉ nhục mình?
Bình tĩnh, có đi chung với nhau lâu đâu!

Dù người ta có gây ra cho chúng ta buồn phiền gì chăng nữa, hãy nhớ rằng: có đi chung với nhau lâu đâu!

Chúng ta hãy sống sao không thẹn với lòng. Nhẫn nhịn là một đức tính không bao giờ đồng nghĩa với hèn nhát, nhu nhược nhưng đồng nghĩa với sự cao cả, từ bi.

Chuyến đi chung của chúng ta trong cõi đời dưới thế này ngắn ngủi lắm và không đi trở ngược lại được.

Không ai biết chuyến đi của mình dài bao lâu! Người dù thương dù ghét, biết mai này có còn gặp lại hay không? Hay còn gặp nhau bao lâu nữa? Biết đâu trạm tới mình hay người đã phải xuống rồi.

Chuyến đi ngắn lắm, ngắn đến nỗi giật mình nhìn lại xung quanh có mấy ai đang đi chung nữa.

Ngoảnh đi ngoảnh lại cuộc đời như giấc mộng
Được mất bại thành bỗng chốc hóa hư không.

[st]

© 2015 by Songhanhphuc. All rights reserved

Địa chỉ Hà Nội: 184B, Xuân Diệu, Hà Nội - Địa chỉ TP Hồ Chí Minh: 90C Võ Thị Sáu, Phường Tân Định, Quận 1 - Email:

Một bà già đang ngồi trên xe buýt. Một thiếu nữ mang đủ thứ lỉnh kỉnh, miệng lẩm bẩm, đến ngồi bên cạnh, xô mạnh bà già… Bất bình, anh thanh niên bên cạnh hỏi tại sao Bà không phản đối và bảo vệ quyền lợi mình… Bà già mỉm cười và trả lời: “Đâu cần phải cãi cọ vì chuyện nhỏ như thế!!… Có đi chung với nhau lâu đâu!!… Trạm tới, tôi xuống rồi.”

Đây là một câu trả lời mà chúng ta phải xem như một khẩu hiệu viết bằng chữ vàng, để hướng dẫn cách cư xử hằng ngày của chúng ta ở khắp mọi nơi: “Đâu cần phải cãi cọ vì chuyện nhỏ như thế, có đi chung với nhau lâu đâu!”

Nếu chúng ta có thể ý thức rằng ĐỜI NGƯỜI thật ngắn ngủi… Cãi cọ tầm phào vừa làm cho mất vui, vừa làm mình mất thời gian và sức lực cho chuyện không đâu.

Có ai làm mình tổn thương?

Bình tĩnh, có đi chung với nhau lâu đâu!

Có ai phản bội, ức hiếp, sỉ nhục mình?

Bình tĩnh, có đi chung với nhau lâu đâu.

Dù người ta có gây ra cho chúng ta buồn phiền gì chăng nữa.

Hãy nhớ rằng: có đi chung với nhau lâu đâu!

Chúng ta ăn ở hiền lành. Hiền lành là một đức tính không bao giờ đồng nghĩa với hèn nhát; nhường nhịn đồng nghĩa với cao cả.

Chuyến đi chung của chúng ta trong cõi đời này ngắn ngủi lắm và không đi trở ngược lại được. Không ai biết chuyến đi của mình dài bao lâu! Không ai biết mình có phải xuống ở trạm tới hay không!

VẬY HÃY BÌNH TĨNH MÀ SỐNG, CHUYẾN ĐI NGẮN LẮM ! THA THỨ ĐƯỢC HÃY CỨ THA THỨ !

Theo : Thuong Hoai

Có đi chung với nhau lâu đâu

Hà Phương Linh

Một thiếu nữ đang ngồi trên xe buýt. Một người phụ nữ mang đủ thứ lỉnh kỉnh, miệng lẩm bẩm, đến ngồi bên cạnh cô, xô mạnh cô. Bất bình, anh thanh niên bên cạnh hỏi tại sao cô không phản đối và bảo vệ mình. Cô mỉm cười và trả lời: “Đâu cần phải cãi cọ vì những chuyện nhỏ như thế, có đi chung với nhau lâu đâu! Trạm tới, tôi xuống rồi!”

Đây là một câu trả lời mà mỗi người chúng ta đều có thể xem như điều nằm lòng “Đâu cần phải cãi cọ vì chuyện nhỏ như thế, có đi chung với nhau lâu đâu”

Nếu chúng ta có thể biết được rằng cõi đời tạm của chúng ta là vô cùng ngắn ngủi, cãi cọ tầm phào làm thân tâm mệt mỏi, kiệt sức, và tiêu tốn đi thời gian để sống vui vẻ, hạnh phúc.

Có ai làm mình tổn thương? Hãy bình tĩnh, có đi chung với nhau lâu đâu?
Có ai phản bội, ức hiếp, nói xấu mình? Hãy bình tĩnh, có đi chung với nhau lâu đâu? Dù họ có gây cho chúng ta buồn phiền, gì chăng nữa, hãy nhớ rằng, quãng đường chung thật ngắn ngủi, có đi chung với nhau lâu đâu. Chuyến đi chung của chúng ta trong cõi đời dưới trần thế này ngắn ngủi lắm, và không đi trở ngược lại được.

Không ai biết được chuyến đi của mình dài bao lâu! Người dù thương dù ghét, biết mai này có còn gặp lại hay không? Còn gặp nhau bao lâu nữa? Biết đâu trạm tới mình hay người đã phải xuống rồi? Hãy sống đúng như chúng ta chỉ còn một ngày để sống trên cõi đời.

Gia-cơ 4:13-17 “Hỡi anh em, là kẻ nói rằng: Hôm nay hoặc ngày mai, ta sẽ đi đến thành kia, ở đó một năm, buôn bán và phát tài, 14 song ngày mai sẽ ra thế nao, anh em chẳng biết! Vì sự sống của anh em là chi? Chẳng qua như hơi nước, hiện ra một lát rồi lại tan ngay. 15 Anh em phải nói trái lại: Ví bằng Chúa muốn, và ta còn sống, thì ta sẽ làm việc nọ việc kia. 16 Kìa anh em lấy những lời kiêu ngạo mà khoe mình! Phàm khoe khoang như vậy là xấu. 17 Cho nên, kẻ biết làm điều lành mà chẳng làm, thì phạm tội.
 Thi thiên 144:4 “Loài người giống như hơi thở, Đời người như bóng bay qua. 
Châm ngôn 12:1 “Chớ khoe khoang về ngày mai; Vì con chẳng biết ngày mai sẽ sanh ra điều gì.
I Phi-e-rơ 1: 24 “Vì, Mọi xác thịt ví như cỏ, Mọi sự vinh hiển của nó ví như hoa cỏ. Cỏ khô, hoa rụng.

Video liên quan

Chủ Đề