Chồn lùi nghĩa là gì

PHÓ CỐI – Bình Luận Thời Sư –

[Trích đăng nguyệt san Con Ong Việt số 40 tháng 7-2003]

CON CHỒN  . . .  LÙI

 

Cộng sản Việt Nam xem cộng Sản Tàu là sư phụ. Lúc nào cũng núp bóng sư phụ để sống còn. Tuy đã cắt đất dâng biển mà vẫn bị sư phụ xem như con chó ghẻ, thỉnh thoảng dạy cho một bài học, bợp tai, đá đít mà vẫn không dám hó hé. Việt cộng sợ nhất là sư phụ Trung Cộng động binh thì bỏ mẹ, thế nên từ Bắc Kinh cho đến các tỉnh biên giới phía Bắc Việt Nam, việt cộng cho tình báo, nằm vùng ngày đêm la cà, mắt la mày lét, dòm ngó, có gì báo cáo gấp.

Vì nhiệm vụ tình báo quân sự đó mà nảy ra chuyện tình báo SARS. Việt Cộng muốn la lên cho thiên hạ biết để chơi sư phụ một vố, nhưng sợ sư phụ dộng cho một đạp thì ói cơm, nên mới tung tin trong dân chúng, hi vọng tin nầy lọt ra ngoài.

Hiện nay thì dân Sài Gòn, Hà Nội bàn tán xôn xao chuyện Trung Cộng thí nghiệm để sản xuất vũ khí hóa học, vi trùng, vì sơ suất để siêu vi trùng thoát ra ngoài gây nên vụ SARS.

Ai cũng biết là Trung Cộng có một trung tâm bí mật rất lớn ở Quảng Đông, chuyên nghiên cứu và sản xuất vũ khí hóa học, vũ khí vi trùng. Một hôm, có một nữ đồng chí làm việc trong phòng thí nghiệm, hết giờ, ra về. Thay vì phải bỏ lại tất cả mặt nạ, áo quần, giày dép, găng tay để sát trùng thì nữ đồng chí nầy lại quên cởi găng tay. Cứ thế, nữ đồng chí mang găng tay đi chợ, la cà, trây trét những con Coronavirus khắp nơi. Chỉ khoảng tuần sau là cả một vùng dân cư quanh phòng thí nghiệm ở tỉnh Quảng Đông ngã bịnh, rồi lần lượt các chú Ba, thiếm Xồi, a Quảy, a Muối. . .giã từ địa ngục xã hội chủ nghĩa để lên thiên đường cộng sản với bác Mao. Bác sĩ bịnh viện tìm không ra nguyên nhân gây bịnh mới báo cáo lên trung ương. Lúc đầu thì các đồng chí không thèm để ý, coi như ba chuyện lẻ tẻ “Dân Trung Quốc chúng ta hơn một tỉ, có chết bao nhiêu cũng như Tề Thiên rụng vài cái lông. . .”. Sau đó bỗng có báo cáo của phòng thí nghiệm rằng con Coronavirus bị sổng chuồng, đã thoát ra khỏi phòng thí nghiệm và đang giết người. Trung ương đảng cộng sản Tàu mới tá hỏa tam tinh. Đồng chí thủ tướng chính phủ Chu Dung Cơ đích thân bay xuống hiện trường để tìm hiểu và cho biện pháp đối phó. Biện pháp đầu tiên là “Tuyệt đối giữ bí mật, đồng chí nào tiết lộ sẽ bị kỷ luật rất nặng. Trung ương đảng sẽ tìm cách đối phó. Công tác khẩn trương là đứa nào chết, đem chôn, đứa nào chưa chết phải cách ly gấp, nếu tiếp tục chết thì tiếp tục. . .đem chôn!”. Sau đó, những gì xảy ra thì ai cũng biết. Bọn vi rút Corona bám theo máy bay, xe lửa, xe đò mà đi khắp năm châu bốn biển. Trạm dừng chân đầu tiên là theo một chú mũi lõ vào một bịnh viện của Pháp xây ở Hà Nội. Ở Hà Nội bọn vi rút chia làm hai nhóm. Một nhóm ở lại bịnh viện Việt-Pháp, nhảy lên người mấy ông bà y tá, bác sĩ mà kiếm ăn. Một nhóm theo anh mũi lõ qua Hồng Kông tìm đất sống. Ở Hồng Kông, sau khi xơi tái anh mũi lõ, vi rút nhảy lung tung, đụng ai cắn nấy. Thấy ở Hồng Kông chưa vui, chúng lên máy bay qua Đài Loan, đi Ca Na Đa, đi Pháp, Mỹ. . .Vừa vacation vừa cắn thiên hạ, cho loài người nhảy nhỏm lên chơi. Riêng tại Việt Nam, sư phụ từ Trung Nam Hải [Bắc Kinh] gọi qua Hà Nội cho lũ đệ tử việt cộng, ra lệnh “Tuyệt đối giữ bí mật vụ nầy. Tụi bây hở ra cho thiên hạ biết thì biết tay tao”. Bọn đệ tử vâng dạ rối rít nhưng viện cớ đây là bịnh viện của tụi mũi lõ Phú Lăng Sa [Pháp] nên không thể bịt miệng tụi nó được. Thế là vụ SARS nổ ra. Người ta truy nguyên là lũ siêu vi trùng đó xuất phát từ tỉnh Quảng Đông, bịnh nầy không có thuốc chữa, đã giết không biết bao nhiêu người rồi nhưng Trung Cộng vẫn giữ im lặng, để cho bịnh lan truyền khắp nơi. . .Thế giới xúm lại chửi Trung Cộng, lúc đó Bắc Kinh mới nhận tội đã không cảnh giác cho thiên hạ biết. Có điều lạ là không ai hỏi nguyên nhân gây bịnh? Việt cộng ấm ức lắm, muốn la lên cho mọi người biết rằng tụi Coranavirus trốn khỏi phòng nghiên cứu vi trùng ở Quảng Đông, ra ngoài giết người, nhưng sợ sư phụ dạy cho một bài học nên mới xúi tay chân bộ hạ phao tin để Việt kiều về thăm quê hương nghe được, sẽ đi rêu rao khắp năm châu bốn biển. Thực ra thì tình báo nước nào cũng biết việc ấy nhưng không nói ra, mục đích tìm dịp bắt bí Trung Cộng chơi:

- “Nầy chú Xồi, tụi nầy biết rõ cái con vật SARS là do chú sản xuất, có bằng chứng đàng hoàng nghe! Bây giờ tụi nầy đồng ý giữ yên lặng, nhưng chú phải giúp tụi nầy một việc. . .Có chịu giúp không hay phải chờ tụi nầy nói ra?”

Anh Nga chưa đòi hỏi gì nhưng cho một nhà nghiên cứu vi trùng tuyên bố với thế giới rằng:

- “Con vật có tên là Coronavirus không phải chỉ một mình. Thực ra tên đó chỉ mới là cái họ [last name] thôi, chứ bà con, anh em nó nhiều vô số, mỗi đứa có một tên riêng. Đúng ra, nếu bị nhiễm, chỉ một loại vi rút thôi thì con người bị cảm cúm sơ sài rồi khỏi bịnh. Nhưng nếu kết hợp vài thứ vi rút đó với nhau, chúng sẽ biến thể thành một loại vi rút mới rất dữ dằn, hễ “cắn” là chết. Loại vi rút mới nầy, trong thiên nhiên không thể kết hợp được, phải tạo cho chúng một môi trường đặc biệt, một nhiệt độ thích hợp, chúng mới có thể sinh sôi nẩy nở ra, và trở thành một thứ siêu vi trùng rất nguy hiểm, giết người như chơi. Chúng tôi đang nghiên cứu thuốc trị và thuốc chủng ngừa. . .” Vậy là thế giới xôn xao:

- “Ai đã chế ra tụi nó? Nó từ phòng thí nghiệm nào?”

Mấy chú chệt ở Trung Nam Hải, chỉ mới nghe hỏi vu thôi, đã lính quýnh, đổ thừa cho một loại chồn:

- “Con vi rút nầy sống trong thân thể một thứ chồn, chỉ ở Quảng Đông mới có. Khó thấy lắm, không dễ gì bắt được vì nó. . .

hình!?”.

Một đồng chí khác lại tuyên bố:

- “Loại chồn nầy nhát lắm, hễ thấy người là nó đi thụt lùi rồi chạy mất tiêu”.

Thế nên mới có tên là Chồn. . .Lùi.

Riêng tại Việt Nam, bọn việt cộng tuyên bố là không còn trường hợp nhuốm bịnh mới nữa. Thế là tổ chức Y Tế Thế Giới giải tỏa tình trạng nguy hiểm của bịnh SARS cho ai muốn đến Việt Nam thì đến.

Việt cộng chỉ đánh lừa được thế giới thôi chứ người Việt thì cười mũi. Nói láo như Vẹm [VM: việt minh] ai mà chẳng biết. Cứ hỏi một số người ở miền Bắc thì rõõ “Bịnh SARS tiếp tục lan tràn ở Việt Nam, nhưng hễ ai nhiễm bịnh là chúng đem tuốt về vùng thôn quê hẻo lánh hoặc cho lên núi nằm xếp hàng chờ mua vé đi tàu suốt”.

Chính sách đó không có gì mới cả. Bạn thử hỏi người dân miền Bắc, có biết bịnh cùi, bịnh lao là gì không? Chẳng ai biết. Miền Bắc từ lâu nay không có người bịnh cùi, bịnh lao. Đơn giản là ai bị bịnh thì tức khắc nhà nước cho bác sĩ đến chích thuốc chữa bịnh, chỉ mấy mũi thuốc là người bịnh tắt thở. . .Bạn vẫn không tin Phó cối tôi nói phải không? Bây giờ bạn thử ra mấy cái chợ người Việt ở Cali., Texas, VA. . .Đăïc biệt mấy văn phòng bán vé máy bay, chuyển tiền về VN, tiệm thực phẩm, nhà hàng loại lớn. . .làm bộ cà rà trong đó, hễ nghe “đồng chí giả dạng thường dân” nào nói giọng Bắc Kỳ 75, thì thử hỏi:

- “Này anh, [chị] ơi! Có biết bịnh cùi là bịnh gì không?”.

Bạn sẽ được hỏi lại:

- “Bệnh cùi? Tôi chưa từng nghe bệnh đó bao giờ?”.

Nếu bạn vẫn phân vân không biết giọng Bắc Kỳ 75 [việt cộng] khác với giọng 54 ở chỗ nào? Dễ lắm! Giọng 75 nghe the thé, vừa đểu vừa lưu manh, đó là giọng quân Tam Phủ pha với giọng Hà Đông, Hà Tây. . .Còn giọng Hà Nội thuở nào không còn nữa. Đơn giản là năm 54 bọn sâu bọ lên làm người tràn vào Hà Nội, đuổi dân Hà Nội [bị kết tội là tay sai thực dân Pháp] lên vùng rừng núi Tây Bắc, chết dần, chết mòn, rồi chết rụi. Nay còn đâu!

Bạn vẫn chưa tin?

Có dịp nào về VN, ra miền Bắc, bạn thử hỏi dân ở ngoài đó xem sao. Điều chắc chắn là ở miền Bắc không có trại cùi nào cả. Chỉ miền Nam mới có trại cùi Bến Sắn, trại cùi đèo Hải Vân. . .

Phó Cối

Video liên quan

Chủ Đề