Trước khi từ bỏ hãy nhớ vì sao bắt đầu

Ta vẫn còn yêu nhau đúng không? Vậy cái gì đã chi phối chúng ta qua những tháng rộng năm dài... ở đời, người ta phải sống cho trăm ngàn mối quan hệ, chi phối bởi trăm sự xung quanh... yêu chỉ là một việc, còn rất nhiều việc phải hoàn thành... vì vậy cảm giác thoải mái, vui vẻ, tin tưởng là điều quan trọng nhất.

Có phải bạn đang yêu một người mà lâu đến nỗi không còn hiểu tình cảm dành cho nhau có còn là tình yêu không?

Chúng ta đã yêu nhau bao lâu rồi anh nhỉ? Chắc cũng lâu đến nỗi hiểu nhau đến từng miếng ăn sở thích, đến từng tính xấu của nhau... vậy mà có những lúc em thấy chúng mình quá xa lạ, khi mà mỗi ngày cứ chồng chất bao lo toan phiền muộn, niềm vui thì ít mà nỗi buồn thì cứ nhân lên gấp bội, mọi nhạt nhòa cứ ngày càng đeo bám chúng ta, mọi cảm giác thân thuộc đến bình thường ngày càng nhân rộng. Giữa chúng ta không còn những hân hoan ban đầu, giống như lửa đã tắt, cơm canh đã nguội lạnh, giông bão kéo đến là điều tất yếu... mà đáng sợ nhất là cả hai đều nghĩ rằng, chúng ta luôn đủ sức để vượt qua, phải vượt qua và thế là không cần phải chia sẻ hay động viên nhau nữa...

Ta vẫn còn yêu nhau đúng không? Vậy cái gì đã chi phối chúng ta qua những tháng rộng năm dài... ở đời, người ta phải sống cho trăm ngàn mối quan hệ, chi phối bởi trăm sự xung quanh... yêu chỉ là một việc, còn rất nhiều việc phải hoàn thành... vì vậy cảm giác thoải mái, vui vẻ, tin tưởng là điều quan trọng nhất.

Tình yêu như món ăn tinh thần... nếu một ngày bạn không ăn, vài ngày bạn không ăn... lâu dần bạn cũng sẽ quen dần, đến lúc nhận ra mình đang đói lả, bạn sẽ tìm một món ăn khác ngon hơn, nóng hổi hơn, lạ miệng hơn là điều tất yếu... Nhưng con người mà, để tìm được hai người phù hợp đâu phải dễ, hai trái tim, hai suy nghĩ, hai sở thích... chỉ có thể là hy sinh, là chia sẻ, là dẹp bớt cái tôi của chính mình để yêu thương, san sẻ, chìu chuộng nhau...

Anh và cô yêu nhau rất nhiều nhưng họ có những tính cách và sở thích không giống nhau.

Anh là một người đàn ông giản dị, nghề nghiệp cũng ổn định, thu nhập không nhiều nhưng cũng đủ sống. Ngoài giờ làm tất cả tâm trí anh đều dành cho gia đình, cho con cái, anh chẳng nề hà việc gì dù lớn đến nhỏ... với anh chỉ cần về nhà nơi có nụ cười của vợ và con là đủ...

Cô thì khác, trong công việc cô có vẻ dư dả hơn một chút, cô còn là một người hướng ngoại, cô thích nhộn nhịp, thích bạn bè, thích trải nghiệm, thích đến mọi nơi cùng với bạn bè và người thân...

Vì thế anh có thể làm tất cả cho cô, trừ việc lang thang với cô đến cùng trời cuối đất. Cô có thể đi bất cứ nơi đâu cô muốn, khi trở về nơi gọi là nhà, luôn có anh chờ đợi...

Hạnh phúc có hay không ở gia đình này? Lúc đầu cô cũng thấy tủi thân, thấy cô đơn... nhưng dần cô cũng quen, chấp nhận với những gì thuộc về mình, bởi cô nghĩ trên đòi này chẳng có gì là hoàn hảo cả, anh không ngăn cản sở thích của cô, cô cũng không ép anh làm những gì anh không muốn. Cô chấp nhận anh đơn giản bình dị, ít sóng gió... giống như anh chấp nhận cô sôi nổi ham vui... chỉ cần cả hai biết điểm dừng, xem gia đình là ưu tiên, gìn giữ và trở về tổ ấm yêu thương là đủ rồi.

Chúng ta luôn ghi nhớ rằng "khi bạn muốn từ bỏ hãy nghĩ đến lý do ngày bạn bắt đầu" tình cảm cũng vậy, bên nhau quá lâu, có lúc phai nhạt dần, có lúc thật sự rất mệt mỏi, rất muốn buông tay... lúc ấy đừng vội vàng bạn nhé, suy nghĩ một chút, nhìn lại một chút... chúng ta đã làm được gì cho nhau, đã duy trì bằng những gì, vì sao giữa bao người chúng ta lại chọn nhau, tại sao bao ngày qua chúng ta luôn cố gắng... Bạn sẽ nhận ra rằng, rất nhiều chuyện đã đi qua, rất nhiều thứ chúng ta quên giữ lại, rất nhiều con đường mòn lối trong nhau mà chúng ta chưa một lần vun đắp...

Mỗi sớm mai thức dậy, nhìn thấy anh và những đứa trẻ, em vẫn thầm cảm ơn Chúa vì Ngài đã gìn giữ gia đình chúng ta, dù còn rất nhiều chông chênh, đôi lần còn lạc lối... nhưng tổ ấm vẫn còn đây, nơi gọi là nhà... nhìn lại chặng đường đã qua để cố gắng bước tiếp, cố gắng vun đắp cho mỗi ngày tròn trịa hơn.

Nơi có bố mẹ và con cái... không dễ gì buông tay được...

NGƯỜI ĐÃ CHIA SẺ

Trong cuộc sống mỗi con người, chúng ta sẽ gặp phải vô số những khó khăn khác nhau. Đôi khi những khó khăn đó lại đến cùng một lúc khiến họ trở nên mệt mỏi, bất lực và muốn buông xuôi tất cả.

Một người luôn buồn rầu vì chuyện tình cảm tan vỡ, họ đau đớn vì bị phản bội, họ tiếc nuối vì những quyết định sai lầm trong quá khứ khiến họ cứ mãi đắm chìm trong sự dày vò tâm trí.


Công việc, cuộc sống có quá nhiều khó khăn mà khi họ bước đi họ mới nhận ra, chúng khiến họ trở nên hoan

g mang, nản trí và mất phương hướng. Họ như đứng giữa những ngã ba đường, mỗi con đường có những đặc điểm khác nhau và có những điều kiện chi phối khác nhau, và cả những sự khó khăn, nguy hiểm đang rành rập khác mà chỉ khi đi trên con đường đó họ mới biết được. Nếu ví mỗi con đường như một phương trình nhiều ẩn số thì cuộc sống của họ như là một ma trận bao gồm tất cả những phương trình đó, đôi khi cũng có thể là bất phương trình. Làm sao để họ có thể tìm ra được một phương án tối ưu nhất. Nhớ lại cách giải bài toán quy hoạch tuyến tính. Hãy xem những điều kiện của từng ẩn số, sau đó thiết lập các ràng buộc rằng mình phải làm như thế này mà không được như thế khác rồi đem ghép vào những phương trình lớn hơn. Đó là lý thuyết, trên thị thực tế, khi đi vào giải quyết chúng ta gặp phải vô vàn khó khăn, vậy thì phải làm sao để giải bài toán này.Khó khăn, trở ngại là điều mà bất cứ một bài toán hay một quyết định nào cũng gặp phải. Đừng nóng vội, hãy từ từ xem lại các điều kiện, nghĩ theo một hướng khác, cũng có thể nhìn sang một phương trình khác. Nhưng tuyệt đối nhớ kỹ mục tiêu của bài toán là gì?Mình đã xác định được mục tiêu cuộc đời chưa? Nếu đã xác định được rồi thì tôi ơi đừng bỏ cuộc, đừng nản lòng, tất cả những thử thách chông gai mà ta gặp phải rồi cũng sẽ qua đi nếu chúng ta kiên trì mục tiêu, biết chấp nhận thử thách và cố gắng vượt qua không nản lòng. Tất cả chúng sẽ làm chúng ta thêm mạnh mẽ, thêm quyết tâm, cho dù sau này có xảy ra chuyện gì đi nữa cũng sẽ không đánh đổ được ta.Những rắc rối, đau xót trong chuyện tình cảm đã và đang trải qua là một phần trong cuộc sống muôn màu, vì thế hãy chấp nhận và bỏ lại sau lưng. Cố gắng vươn tới những điều tốt đẹp sau này. Một cánh cửa đóng lại đồng nghĩa với một cánh cửa khác được mở ra. Có điều chính ta đang nhìn quá lâu về cánh cửa đã đóng lại mà bỏ quên cánh cửa đang chào đón chúng ta với những điều tốt đẹp phía trước. Hãy tập cách sống biết thứ tha, biết giải tỏa những suy tư tình cảm để cuộc sống trở nên nhẹ nhàng, thanh thản hơn. Đúng, hãy học cách sống thanh thản hơn là sự hối tiếc, xót xa về chuyện tình cảm đã qua. Tìm đến những mối quan hệ tình cảm lâu bền hơn, ý nghĩa hơn như tình cảm ruột thịt thân thiết, tình bằng hữu tri giao, tình cảm lớn hơn giữa người với người. Bởi vì cuộc sống của chúng ta đâu chỉ có một mình ta.Những khó khăn trong công việc khiến chúng ta mệt mỏi đôi khi muốn buông xuôi khi nó trở nên quá lớn và khiến chúng ta hoang mang, lạc lối. Nhưng tôi ơi, chính nhũng lúc khó khăn mới là lúc cần đến sự cố gắng không mệt mỏi của chính ta, cứ cố gắng hết sức vì một niềm đam mê, một mục tiêu lớn lao mà chúng ta đã nghĩ đến. Cứ đi rồi sẽ đến, hãy cứ cố gắng đi, đừng ngoảnh đầu nhìn lại, không cần biết chúng ta đã đi bao xa mà hãy biết chúng ta cần đi bao xa nữa. Hãy chọn cho mình công việc mà mình có thể gắn bó. Hãy làm việc bằng tất cả năng lực và trí tuệ mình có. Hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ. Nếu tất cả những điều trên đều đúng mà kết quả vẫn ko như mong đợi, hãy tạm dừng và xem lại phương pháp của nó nhé. Cuộc đời này là những chuỗi những ngày học hỏi không ngừng nghỉ. Có thể thành quả sẽ ko được như mong đợi của chúng ta nhưng ít nhất chúng ta biết được mình đã làm được những gì, đã cố gắng bao nhiêu.

Cố gắng lên nhé. Không bao giờ là thất bại. Tất cả chỉ là thử thách!






“Bỏ cuộc”, hai chữ này đã khiến cho biết bao người buông xuôi tất cả. Cứ ngỡ là sẽ đi đến hết con đường nhưng vì chướng ngại vật mang tên “khó khăn” mà dừng lại. Bao nhiêu mồ hôi đã đổ, nước mắt đã rơi và cả hối hận muộn màng. Vì vậy, mỗi khi muốn bỏ cuộc, hãy nhớ lại lý do khiến ta bắt đầu.

Tốc độ thành công của bạn nhất định phải vượt qua tốc độ già đi của bố mẹ. Bạn có biết để nuôi nấng bạn lớn lên khỏe mạnh, học hành đến nơi đến chốn là biết bao công sức, sự hi sinh và tiền bạc của bố mẹ. Đã bao giờ bạn thấy bố mẹ khóc hay cãi nhau về vấn đề “cơm áo gạo tiền” chưa, chắc hẳn đã ít nhất một lần.
 

Tốc độ thành công của bạn nhất định phải vượt qua tốc độ già đi của bố mẹ. Ảnh: bila.

Hai người quan trọng nhất cuộc đời bạn đã vất vả như vậy, những mệt mỏi, những khó khăn đã trải qua đều không muốn bạn biết. Dù bạn có muốn cũng chẳng thể biết hết được. Vậy bạn đã làm gì để báo hiếu được cho họ, thử tự hỏi bạn thân một cách nghiêm túc nhất đi.

Chẳng ai có thể đứng mãi một chỗ để đợi một người, bố mẹ cũng vậy. Họ cũng phải trải qua quy luật bất thành văn của cuộc đời là “sinh, lão, bệnh, tử”. Hãy nhân lúc bạn còn trẻ, họ cũng chưa quá già mà cố gắng để thành công và làm được điều gì đó cho những người đã dành cả cuộc đời cho bạn. 
 

Cứ tin tưởng vào bản thân. Ảnh: listsach.

Từ bỏ lựa chọn thì có thể, nhưng lựa chọn từ bỏ thì không bao giờ. Bạn có quyền gì mà nói lên chữ “từ bỏ”. Khi những người xinh đẹp hơn bạn, giỏi giang hơn bạn, giàu có hơn bạn còn đang cố gắng từng ngày thì bạn chẳng có lý do gì để gục ngã. Đúng hơn là bạn không có tư cách để làm việc này.

Vì đằng sau không ai chống lưng nên tuyệt đối không thể ngã xuống được. Nếu ngã xuống thì làm sao để đứng lên đây, đứng lên cũng rất vất vả nên tốt nhất là đừng ngã xuống. Dựa vào núi thì núi mòn, dựa vào sông thì sông cạn, chỗ dựa vững chắc nhất vẫn chỉ là bản thân mình mà thôi. Chỉ có chính mình mới là người đáng tin tưởng nhất. 
 

Từ bỏ rất dễ, nhưng cố gắng làm đến cùng chẳng phải sẽ ngầu hơn sao. Ảnh: quatangcuocsong.

Nhiều người buồn vì không có giày để đi, cho đến khi họ gặp người thiếu cả đôi chân. Những người ấy vẫn đang sống và sống rất tốt nên bằng những tiềm năng bạn đang sở hữu, hãy tự may lấy “đôi giày” cho chính mình, biết đâu đấy bạn còn sáng chế ra “đôi chân” cho người khác nữa. Trong cuộc đời quá dài và rộng này, không thiếu những người tin tưởng bạn.


Cố gắng và hối hận, cái nào đau đớn hơn? Câu trả lời chính xác chỉ có một và chắc chắn là hối hận đau hơn gấp trăm ngàn lần. Chúng ta thường sẽ hối hận về những việc chưa làm hơn là những việc đã làm.

Vì chưa từng đủ can đảm để thực hiện nên không biết kết quả sẽ ra sao. Rồi khi người khác thành công thì lại ngồi bó gối trong góc phòng và khóc lóc, ghen tỵ cuối cùng là hối hận và thốt lên từ “giá như”.

Đừng để cuộc đời bạn có quá nhiều lần giá như vì như vậy thật quá lãng phí cơ hội. Điều đau đớn nhất không phải là bạn đã thất bại, mà là vốn dĩ bạn có thể thành công. Lý do khiến ta bắt đầu không đủ mạnh mẽ để lay chuyển bản thân khi ấy. 
 

Bạn muốn là người bi quan hay lạc quan? Ảnh: tuyentaphay.

Trong thời khắc đẹp nhất đời người, đừng chỉ biết cắm mặt vào điện thoại ấn like cho kẻ khác. Lướt mạng xã hội quá nhiều không giúp bạn có thể thực hiện được giấc mơ, nó chỉ giúp Mark Zuckerberg kiếm thêm tiền. Thay vì kiếm tiền hộ anh ấy, sao bạn không tự kiếm tiền cho chính mình.

Thời gian không chờ đợi bất kỳ ai, nó đã đi qua là sẽ không bao giờ trở lại. Tuổi trẻ cũng hoạt động cùng công thức như vậy nên đừng để nó không đọng lại dấu ấn gì đó. Hãy tự đặt ra câu hỏi: tại sao người khác làm được mà bạn không làm được. Họ cũng ăn cơm, cũng hít vào khí O2 và thở ra khí CO2, chẳng lẽ bạn lại khác họ.
 

Thời gian là vàng là bạc. Ảnh: gioitre.

Theo như cách tính tuổi thọ trung bình trên thế giới hiện nay, một đời người có tổng cộng khoảng 900 tháng. Vậy bạn còn bao nhiêu tháng nữa? Không bao giờ là quá muộn để bắt đầu cả. Luôn có cơ hội thứ hai gọi là “ngày mai”. Ngày mai sẽ khác nếu như hành động của bạn khác.

Bạn thân mến, không có việc gì trên đời này là tự nhiên, may mắn cũng vậy. May mắn chính là phần thưởng xứng đáng nhất cho những gì bạn đã nỗ lực trong thời gian qua. Nếu không có sự tiến bộ từ bản thân bạn, may mắn sẽ không bao giờ đến. Chúng cũng rất biết “chọn bạn mà chơi” đấy, nên hãy cố gắng là người bạn thật thân với may mắn nhé.
 

Mỗi khi muốn bỏ cuộc, hãy nhớ lại lý do khiến ta bắt đầu. Ảnh: ocuaso.

Sau tất cả, mong bạn hãy nhớ một câu: mỗi khi muốn bỏ cuộc, hãy nhớ lại lý do khiến ta bắt đầu. Chúc cho chúng ta ai cũng đều mang một trái tim dũng cảm để đẩy lùi mọi chông gai.

Hạnh Nhân

Theo Báo Thể Thao Việt Nam

Video liên quan

Chủ Đề