Listening Practice through Dictation tiếng viết

Bạn buồn chán về cuộc sống? Bạn đang phải làm những việc mà mình không hề yêu thích[hãy thú nhận thật với lòng mình]?tôi sẽ trả lời cho bạn:KHI BẠN LÀM VIỆC MÌNH THÍCH, BẠN CÓ ĐỦ ĐỘNG LỰC ĐỂ NGHIÊN CỨU SAY SƯA ĐÊM NGÀY, LÚC ẤY BẠN KHÔNG PHẢI LÀM VIỆC NỮA

Cách học tiếng anh thần kỳ của tác giả Phan Ngọc Quốc [nickname Doremon-Nobita] đã trở lên quá nổi tiếng trên các diễn đàn Học tiếng Anh cả nước, tôi cũng như các bạn đã bị cuốn hút với sự chia sẻ nhiệt tình và cách viết đầy thuyết phục và các công trình nghiên cứu của anh.
Tôi đã không dừng lại ở việc đọc mà đã hành động làm theo những gì anh dạy. tôi thích lối tư duy khoa học của anh trong Tư duy thiên tài, dù chưa áp dụng được nhiều nhưng cũng đọc và tìm các sách anh chú dẫn để nghiên cứu thêm. Trong đó có cuốn Đạo, đức kinh là tôi thích nhất.
Lúc đầu, khi thực hành học Listening-Practice-Through-Dictation[LPTD] tôi đi chệch hướng, mất vài tháng [T_T], sau đó tôi nghiên cứu kỹ lại và làm theo đúng lịch biểu của anh. Thật hiệu nghiệm từ 1 người nghe phim Mỹ nói thấy rất ngang mà tôi thấy họ nói ngọt hẳn.
Nhưng, rất buồn phải nói từ nhưng, bởi vì khi học 1 thời gian dài [hơn 8 tháng] mình chỉ dừng lại ở mức độ nghe rõ phần lớn các từ,đọc lại được nhiều câu nhưng vẫn không thể nào hiểu mình đang nghe gì,không thể tự phát nói ra được 1 từ tiếng Anh nào.
Suốt 1 thời gian dài mình vẫn giữ đúng nguyên tắc không dịch sang tiếng Việt[tới bây giờ vẫn vậy],mình chỉ search phần hình ảnh để đầu óc liên tưởng tự tổng hợp để hiểu ra nghĩa thôi. Và cũng từ đấy mình phát hiện ra cách học của anh Quốc vẫn chưa thực sự đạt đúng như những gì anh tâm nguyện, vì lý thuyết của anh rất đúng, rất hay lý thuyết về phân tâm học, thuận theo tự nhiên Đạo Lão-Trang.

1.Điều đầu tiênNghe từ nào thì phải kèm theo hình ảnh mang nghĩa của từ ấy:
Trích dẫn trong sách Tiếng anh thần kỳ:Các kết luận của Ngôn ngữ học:
Bạn chỉ có thể nhớ 1 từ khi nghe và thấy [hay viết] nó từ 30 lần trở lên và trong 1 hoàn cảnh hoàn toàn hiểu được.
-Như vậy cách học của anh đã thỏa mãn nghe và thấy được từ ngữ nhờ lặp đi lặp lại tới cả 1000 lần đoạn văn chứa từ ấy rồi. thế nhưng cái vế trong 1 hoàn cảnh hoàn toàn hiểu được thì làm sao đây, rất khó đấy, và trong phương pháp của anh thì chưa có.
Mình đã nghe chay rất lâu mà có những đoạn văn vẫn không thể hiểu nổi họ đang nói về cái gì,đến khi search ra hình ảnh mới vỡ ra cái mình nghe từ trước tới nay. Điều này anh ấy cũng có nói trước rằng không hiểu cũng cứ nghe, nhưng rõ ràng điều đó là thiếu tự nhiên, mà ở phần sau mình sẽ phân tích.
Ở đây mình đã tạo ra video có kèm hình ảnh liên quan tới chủ đề, hoặc giải nghĩa 1 số từ vựng[tất nhiên là không dịch mà là hình ảnh thôi]. Như vậy mình chỉ giải nghĩa bằng hình ảnh chứ tuyệt đối không dùng tiếng Việt, người ta hiểu 1 từ không cần nghĩ vì khi nói từ ấy trong đầu đã tự nảy bật ra hình ảnh ấy rồi, vậy nghe nhiều lần từ mà có hình ảnh đi kèm thì lâu ta cũng sẽ có phản xạ về từ ấy thôi
2. Vẫn chưa được tự nhiên phải được học như trẻ con.
Trích dẫn trong sách Tiếng anh thần kỳ :Giống như 1 đứa trẻ, nó cứ nghe người ta nói, rồi khi thời gian trôi qua, đến 1 lúc nào đó thì tự nhiên nó bắt đầu bi bô nói được những thứ cơ bản, sau đó cứ lớn lên dần rồi nói được mấy thứ phức tạp.
Muốn học được tự nhiên thì phải xem trẻ con học nói như thế nào đã: tôi kể hành trình học tiếng của chúng nhé, chắc chắn các bạn cũng phải đồng tình vì em hay cháu các bạn cũng như vậy thôi.
Đầu tiên, tất nhiên chúng chưa biết nói rồi, sau người lớn dạy gọi Mẹ, Bố, Bà nhưng quan trọng là phải chỉ vào bố rồi gọi bố chúng mới biết và bắt chước chứ,tương tự như thế với những thứ khác. Xin ví dụ đến câu mà chúng nói sõi nhất:Bú!!! . Vì sao? Đó là do từ đó được lặp quá nhiều và là nhu cầu nhiều nhất trong ngày, quan trọng là kèm theo trạng thái là đói nữa nên chúng đói sẽ cuống cuồng đòi bú ngay.
Tôi kể dài như vậy nhưng chốt lại cũng vẫn 1 ý là lặp lại là : dù có nghe nhiều vẫn phải có hình ảnh đi kèm[có khiếm thị thì cũng phải sờ chạm được vào] mới nhớ được, mới có thể nảy bật ra phản xạ.
Vậy học như 1 đứa trẻ thì ta phải là đứa trẻ như thế chứ
3. Rõ ràng ta phải xem phim của trẻ con rồi.
Theo tôi những phim như Friends, hay tương tự khá khó hiểu với trình độ newbie[mặc dù rất hay, xem hình ảnh không đã chết cười rồi]. Tôi xem các chương trình dành cho baby như show Hi5! rất hay. Các bạn đừng tưởng dành cho trẻ con mà lố nhé, chương trình này hình ảnh sinh động dễ thương, nội dung hay, toàn nói từ đơn giản dễ hiểu, còn lặp đi lặp lại qua mỗi tập nữa chứ.
4. Hát Karaoke bằng tiếng Anh những bài bằng tiếng Anh của trẻ con.



KẾT LUẬN
1. Tôi khuyên các bạn nên nghe LPTD kèm hình ảnh.
//www.youtube.com/channel/UCF-TdupNnibPcG25aZGL1GQ/featured
2. Xem phim của trẻ con
3. Tập hát Karaoke bằng tiếng Anh những bài của trẻ con sau 1 thời gian nghe
Tại sao tôi lại làm trái lại anh DOREMON_một người nổi tiếng và uyên bác như thế.
Một công thức nấu ăn chỉ cần thay đổi 1 nguyên liệu thì kết quả nó hoàn toàn khác cho nên ai đó đừng nên vì sự thiếu hiểu biết của mình mà phát biểu rằng: phương pháp này ai chả biết hay cái này đã có người khác làm rồi Doremon chỉ tóm tắt lại.
Thế nhưng có ai tự hỏi:một phương pháp được thừa nhận bởi đám đông có thật sự chính xác?
Một truyền thống kéo dài mấy nghìn năm có thật sự tốt đẹp?

Video liên quan

Chủ Đề