Thiền sư Thích Nhất Hạnh không có cái gì chết đi

Buddhism is about the only thing that is helping me understand the world these days. I have been stressing about the progress of my own life, the progress of late-stage capitalism, the possibility that we are living in the end stages of Democracy and, um, maybe humanity too? I walked on the beach and thought "I am a wave, and I am about to crash onto the sand." (Yes, I had also taken an edible.) Then I thought, I am not a wave, I am water, and I will roll back out to the sea.

A month later, I sta

Buddhism is about the only thing that is helping me understand the world these days. I have been stressing about the progress of my own life, the progress of late-stage capitalism, the possibility that we are living in the end stages of Democracy and, um, maybe humanity too? I walked on the beach and thought "I am a wave, and I am about to crash onto the sand." (Yes, I had also taken an edible.) Then I thought, I am not a wave, I am water, and I will roll back out to the sea.A month later, I started reading this book, and lo and behold, this is the centerpiece of his writing: All our suffering, he says, comes because we do not understand our true nature. We think we are waves, that we will crash; and we are waves, but we are also water, and water never vanishes, it only changes form. So now I think, well, perhaps we are in the end stages of the world as I have known it, perhaps this wave has crested and is crashing, but another wave will follow, and the water will go on. There's science to this, too, as Thich That Hanh points out: once created, energy can never be destroyed; it only changes form. We are in this form now, and we think this is the only life there is, but life is eternal, like water.

Anyway. I've been studying Buddhism for the past year and this is one of my favorite books. I think I might be becoming Buddhist. No one tell Steve.

...more

Bài viết này là lời giảng dạy của Sư Thầy Thích Nhất Hạnh được đăng tải trên kênh youtube Plum Village. Mình chuyển sang dạng chữ với mong muốn lưu giữ và lan tỏa thông điệp của Sư Thầy tới mọi người. Cảm ơn Sư Thầy đã đến với thế giới này!

Thiền sư Thích Nhất Hạnh không có cái gì chết đi

“Giả sử đây là một cây nến. Cây nến đang tỏa ánh sáng và nhiệt lượng ra xung quanh. Và có thể nó cần 5 tiếng hoặc 7 tiếng mới cháy hết. Sau khi tất cả sáp đã cháy hết, có vẻ cây nến đã “chết”. Quý vị nghĩ cây nến này sẽ đi đâu sau khi chết? Cây nến đã có khoảng 5 giờ đồng hồ để “sống”, để cháy. Quý vị có nghĩ sau khi nó đã cháy hết nó sẽ đi đâu hay không? Quý vị có nghĩ đó là sự kết thúc của nó không? Đây là đường thẳng tượng trưng cho sự kết thúc của cây nến. Còn cây nến thì từ đường thẳng này đi lên. Chúng ta đều đồng ý với nhau là từ đường thẳng này trở nên có cây nến. Thế nhưng quý vị có nghĩ là từ đường thẳng này đi xuống thì không còn cây nến nữa không?

Thiền sư Thích Nhất Hạnh không có cái gì chết đi

Có vẻ như vì là Phật tử nên chúng ta tin sẽ có cái gì đó sau khi chết. Còn nếu mình là người theo Cơ đốc giáo, mình cũng có niềm tin sau khi chết cũng có gì đó. Mình sẽ về một nơi nào đó. Còn trong trường hợp cây nến này, quý vị nghĩ có cái gì còn lại sau khi cây nến cháy hết hay không?

Bây giờ hãy nhìn cây nến này, ngay tại thời điểm này nghĩa là ngay giây phút hiện tại. Đường thẳng này là hiện tại, trong giây phút hiện tại này, cây nến này đã lên đường đi về đâu đó rồi. Bởi vì ngay chính thời điểm này, cây nến đã có mặt ở khắp mọi nơi trong hình thức nhiệt lượng và ánh sáng. Cho nên cây nến đã lên đường ở thời điểm này, nó không cần chờ đến chỗ này mới bắt đầu lên đường.

Chúng ta cũng vậy, ngay trong giờ phút này, chúng ta cũng đang lên đường. Chuyến đến, đi xảy ra trong từng khoảnh khắc của cuộc sống hằng ngày. Và chúng ta ra đi cũng hơi giống với cây nến: cây nến ra đi bằng cách phát ra ánh sáng và nhiệt lượng. Còn chúng ta ra đi qua tư duy, lời nói và hành động. Đó là ba nghiệp thân, khẩu và ý. Mỗi khoảnh khắc của cuộc sống hằng ngày chúng ta đều cho ra tư duy, lời nói và hành động. Những cái ta cho ra đó sẽ đi khắp mọi nơi. Lời nói của chúng ta sẽ đi vào con cái. Bất cứ cái gì ta suy nghĩ, nói năng, bất cứ cái gì ta làm sẽ đi vào con cái của ta, đi vào bạn bè, đi vào vũ trụ. Cái đó được gọi là nghiệp (karma).

Chúng ta đang đốt cháy chính mình (như cây nến), chúng ta đang ra đi.

Vì vậy, thầy đang sống cuộc sống hằng ngày của thầy như thế nào để có thể đi vào trong thế giới, vào trong các đệ tử, vào bạn bè thân hữu một cách đẹp đẽ. Cho nên thầy muốn có những ý nghĩ đẹp, những ý nghĩa đầy từ bi, đầy hiểu biết, thương yêu. Mỗi khi thầy có một tư duy nào thì đó chính là sự hiến tặng của thầy đến với quý vị, đến các đệ tử, đến bạn bè và thế giới. Đó là cái sẽ là tiếp nối của thầy. Vì vậy thầy không muốn cho ra những cái tiêu cực. Thầy muốn chuyển hóa những cái chưa hay, chưa đẹp để chúng trở nên tích cực trước khi ra đi. Bởi vì thầy sẽ đi vào vũ trụ và đi vào những người gần nhất, như là bạn bè, là các đệ tử.

Cho nên khi quý vị nhìn vào các đệ tử của thầy, quý vị có thể thấy thầy. Khi quý vị nhìn vào bạn của thầy, quý vị có thể thấy thầy. Đây là một điều rất khoa học. Thầy sẽ còn tiếp tục đi vào trong các đệ tử, vào trong bạn hữu và vũ trụ. Quý vị có thể thấy thầy ở bên ngoài hình hài của thầy. Đó là sự thực tập của thầy.

Ngọn nến này cũng làm như vậy. Ngọn nến này hiến tặng ánh sáng và nhiệt lượng. Ánh sáng đó được hiến tặng cho thế giới, nhiệt lượng cũng được hiến tặng cho thế giới. Nhưng ánh sáng và nhiệt lượng đó đồng thời cũng hiến tặng cho chính ngọn nến. Ánh sáng của ngọn nến chiếu sáng chính nó đầu tiên. Và nhiệt lượng nó tỏa ra làm sáp tan chảy nhờ đó mà tim đèn có thể thấm sáp và làm cho ngọn nến cháy sáng. Cho nên bất kỳ sự vận hành nào của cây ngọn nến cũng ảnh hưởng lên thế giới và ảnh hưởng lên chính nó. Bất kỳ một hành động nào của ngọn nến cũng ảnh hưởng lên chính nó.

Khi chúng ta có một tư duy đầy từ bi, cả thế giới được lợi lạc và chính mình cũng có lợi lạc. Sự ảnh hưởng xảy ra tức thì. Khi chúng ta nói một điều dễ thương với người khác, ta cho ra và người kia nhận vào. Lời nói của ta ảnh hưởng lên người đó. Và chính ta cũng được hưởng lợi lạc từ những lời ái ngữ đó. Bất cứ hành động nào của mình cũng có thể ảnh hưởng tới thế giới và đến chính mình. Và có những hành động, tư duy, lời nói sẽ quay trở lại mình ngay lập tức, ngay bây giờ. Nhưng đôi khi, hậu quả của một ý nghĩ hay một lời nói sau một thời gian mình mới thấy.

Ví dụ mình nói cái gì đó không đúng sự thật thì việc nói dối ấy ảnh hưởng lên mình ngay lập tức, ngay bây giờ. Rồi sau đó hậu quả sẽ đến vì người khác phát hiện ra là mình nói dối. Cho nên lời nói dối ấy quay lại mình và mình phải gánh chịu hậu quả của nó.

Có những điều mình làm bây giờ nhưng hậu quả chỉ đến 10 hay 20 năm sau. Cho nên “nghiệp” nghĩa là hành động, có thể đem đến hai loại hậu quả: hậu quả tức thì và và hậu quả về sau. Cũng giống như các loại thuốc, khi mình uống thuốc có những chất thuốc có hiệu quả ngay bây giờ, nhưng sau này có thể nó vẫn tiếp tục ảnh hưởng lên cơ thể ta. Vì vậy, tư duy, lời nói và hành động và hành động của quý vị không những ảnh hưởng đến quý vị ngay bây giờ mà sau này chúng sẽ tiếp tục ảnh hưởng đến quý vị. Vì vậy giả dụ chỗ này (đường thẳng tại thời điểm hiện tại) vào thời điểm hiện tại quý vị làm điều gì đó hay nói gì đó khá gay gắt, nó đi ra thế giới xung quanh và nó gây ảnh hưởng đến thế giới, nó quay lại ngay lập tức và ảnh hưởng đến chính quý vị. Nhưng sẽ có những hành động ảnh hưởng về sau này.

Cây nến này phải cháy cho đến lằn ngang này thì mới nhận quả báo. Ở Việt Nam có câu: đời cha ăn mặn, đời con khát nước. Cho nên bất cứ điều gì mình làm, mình nghĩ, mình nói bây giờ sẽ có ảnh hưởng tức thì và sẽ có ảnh hưởng về sau. Giả dụ quý vị làm một điều gì đó rất mạnh và quý vị nhận hậu quả ở đây. Kể cả con trai của quý vị cũng sẽ phải nhận chịu quả báo đó, bởi con trai chính là tiếp nối của quý vị. Con trai quý vị chính là một quả báo rất rõ ràng, rất dễ thấy đứa con trai chính là sự tiếp nối của chính mình, hay con gái của mình chính là sự tiếp nối rõ ràng nhất của mình. Và đó chính là mình. Con trai là quý vị, con gái cũng chính là quý vị. Đệ tử của tôi chính là tôi. Bạn bè mình chính là mình. Bởi vì mình đã đi vào trong những người ấy mỗi ngày. Vì vậy thầy có thể thấy sự tiếp nối của mình, không chỉ trong hình hài này, trong tâm thức này mà thầy còn thấy sự tiếp nối của mình ở trong đệ tử, bạn bè và trong vũ trụ….

Cho nên, tại thời điểm này khi quý vị không còn nhìn thấy thầy trong hình hài này nữa, mà quý vị nói “Thầy không còn nữa” thì điều đó không đúng. Thầy vẫn còn đó nhưng quý vị phải dùng con mắt vô tướng để nhận ra thầy. Cũng giống như khi đám mây đã trở thành mưa. đám mây không hề mất đi và quý vị có thể nhìn thấy đám mây ở trong hình thức mới: đó là mưa.

Thiền sư Thích Nhất Hạnh không có cái gì chết đi

Vì vậy khi quý vị không nhìn thấy thầy trong hình tướng này nữa, quý vị có thể nhận ra sự có mặt của thầy, sự tiếp nối của thầy qua các hình thức khác mà cái dễ thấy nhất chính là các đệ tử của thầy. Vì vậy câu trả lời chính là:

Nếu ta biết ta đang đi về đâu ngay bây giờ, thì sẽ không khó gì để biết là mình sẽ đi về đâu sau khi chết. Ta đang chết và đang được tái sinh ngay bây giờ và ngay ở đây trong chính thời khắc này. Ta không cần phải đi tới điểm này (điểm cháy cuối cùng của ngọn nến) mới chết. Ta đang chết trong mỗi giây mỗi phút, và ta cũng được tái sinh trong mỗi giây mỗi phút. Không chỉ bên trong mình, mà ở bên ngoài mình nữa.”

Xem toàn bộ video bài giảng của Thiền sư trên youtube của Làng Mai. Đối với các bạn muốn tìm hiểu về chánh niệm có thể tìm mua và đọc các sách do Thiền sư viết TẠI ĐÂY!