Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến kiếp vô thường

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến kiếp vô thường

Trong cuộc sống, chúng ta thường hay nghe nói tới câu "Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến". Nhiều bạn hỏi mình về ý nghĩa của câu nói này quá, nên trong bài viết này, mình sẽ gửi tới quý vị độc giả giải thích cụ thể nhất cho câu nói này. Hy vọng rằng những gì mình viết ra dưới đây sẽ giúp cho quý độc giả phần nào ý nghĩa vô cùng tốt đẹp của câu nói trên, cũng như biết cách để áp dụng nó vào trong cuộc sống. Câu nói này, dưới sự tìm hiểu của mình thì lần đầu tiên xuất hiện trong bài thơ "Sống" của tác giả Tùng Trần. Câu nói nằm ở phía cuối bài thơ nhằm kết thúc cho toàn thể bài thơ và nhằm giúp cho toàn bộ bài thơ trở nên có ý nghĩa hơn hẳn.

Bạn có thể đọc toàn bộ bài thơ "Sống" của tác giả Tùng Trần bằng cách nhấp vào link sau đây

Trong cách sử dụng câu nói và đặt vị trí câu nói này của tác giả khi để ở phía cuối bài thơ với một âm điệu, cách hiệp vần hoàn toàn khác, khiến cho nó trở thành một câu thơ cực kỳ ấn tượng và ghi đậm dấu ấn trong đầu người đọc. Chính vì sự khác lạ này mà câu "Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến" đã thể hiện được cái khí chất "ngược đời", đi ngược lại với những giáo lý, những thứ mà đa số con người trong cuộc sống vẫn đang chạy theo như tiền tài, địa vị, của cải hay vật chất. Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến mang ý nghĩa chủ yếu là hướng con người tới việc giữ cho bản chất thật của mình không bị dao động, hoang mang trước những thay đổi liên tục của cuộc đời. Mục tiêu lớn nhất của câu nói xuất phát từ quan điểm sống đẹp, sống có ích (được thể hiện ở toàn bộ nội dung phía trên bài thơ).

Tác giả mong muốn hướng độc giả tới những điều tốt đẹp, để rồi kết lại bằng cách khuyên mỗi người, hãy sống và giữ cho cái tâm của bản thân mình luôn yên bình, không thay đổi và luôn luôn làm theo những lời răn mà tác giả đã đưa ra.

Bài viết sau sẽ giúp quý vị hiểu hơn về chữ Bình trong tên và thư pháp!
Người xưa nói rằng, trong đời người có 05 thứ quan trọng cần phải chú ý Một là, chọn bạn để chơi Hai là, chọn vợ để cưới Ba là, chọn thầy để học Bốn là, chọn nơi để ở Năm là, chọn lẽ để sống. Bài thơ "Sống" của tác giả Tùng Trần vô hình chung là việc đưa ra những lẽ sống mà con người ta cần phải hướng tới. Đó là sống không giận, không hờn không oán trách Đó là sống vươn mình với thử thách, chông gai, Đó là sống theo kịp với ánh nắng ban mai Đó là sống chan hòa với những người cùng chung sống...

Tất cả những điều ấy chính là việc đang xây dựng nên cho người đọc, thuyết phục người đọc tự xây dựng cho mình một lẽ sống, một nhân cách sống sao cho thật cao đẹp, thật rõ ràng. Để rồi khi kết lại với câu nói "Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến" thì đó chính là lúc mà tác giả đã giúp cho người ta thấy được cái quan trọng nhất trong toàn bài thơ, là giữ cho được cái lẽ sống của mình.

Trên đây là một số lời giải thích của tôi về câu nói. Tôi rất hy vọng rằng sẽ nhận được sự đóng góp thêm từ phía quý độc giả để bài viết của tôi thêm đầy đủ, chất lượng. Mọi ý kiến đóng góp, quý độc giả vui lòng liên hệ với tôi hoặc để lại comment phía dưới bài viết. Thư pháp Thanh Phong thủ bút.

Gợi ý đọc thêm bài viết: Tầm quan trọng của câu nói "Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến"

Chia sẻ những bài thơ hay về cuộc sống vô thường hấp dẫn

Những bài thơ hay về cuộc sống vô thường luôn được yêu thích và săn đón trong bài viết này. Cuộc đời nói là dài nhưng lại vô cùng ngắn ngủi nếu chúng ta không biết trân trọng và tạo niềm vui cho bản thân mình. Có những chuyện không vui xảy ra mà bất cứ ai trong chúng ta cũng không thể nào tránh khỏi được. Hãy cùng nhau theo dõi và cảm nhận ngay bây giờ nhé!

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến kiếp vô thường

Những bài thơ hay về cuộc sống vô thường hấp dẫn nhất

Những bài thơ hay về cuộc sống vô thường luôn hấp dẫn và ý nghĩa khiến không ít bạn đọc phải suy ngẫm sâu sắc về cuộc đời. Mỗi chúng ta không ai có quyền lựa chọn nơi mình sinh ra, cha mẹ mình là ai nhưng chúng ta có thể chọn cho bản thân mình cách sống, cách đối mặt hiện thực. Hãy luôn vui vẻ và mạnh mẽ vượt qua tất cả nhé! Đừng bỏ lỡ nha!

# Sống không giận không hờn không oán trách
Sống mỉm cười với thử thách chông gai
Sống vươn lên cho kịp ánh ban mai
Sống chan hòa với những người chung sống…
Sống là động nhưng lòng luôn bất động
Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương
Sống hiên ngang danh lợi xem thường
Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.

# Ai cũng có những nỗi lòng chất chứa
Giữ trong tim nhưng chẳng nói nửa lời
Tận tâm hồn cũng lạc lỏng chơi vơi
Mượn niềm vui tiếng cười thay nước mắt
Nào ai hiểu những nỗi buồn se thắt
Những vết thương như dao cắt trong lòng
Ước mơ nào bất chợt trở về không
Ôm xót xa khi mộng lòng tan vỡ
Đâu phải ai lối đời hoa cũng nở
Người ngát hương kẻ tan vỡ phai màu
Nên bước đời cứ nghiêng ngã chênh chao
Chẳng phải mình thì làm sao hiểu hết
Đừng bao giờ trách ai khờ ngốc nghếch
Bởi trong lòng ai cũng có vết thương
Mỗi chúng ta đều có một con đường
Hướng bình minh lối đêm trường lặng lẽ
Đừng bao giờ chê trách người ai nhé
Không phải mình sẽ chẳng thấu niềm đau.

# Nếu có thể hãy để lòng thanh thản
Đem giận hờn thả theo ánh mây trôi
Đừng tiếc thương những thứ đã qua rồi
Phía trước mặt mới là đường đi tới
Nếu có thể bỏ qua bao lầm lỗi
Của những người từng hất hủi với ta
Vì đã từng nếm hương vị xót xa
Thì nỗi đau chắc là càng thấu hiểu
Nếu có thể hãy tự mình xoa dịu
Vết thương lòng..đừng gánh chịu bi ai
Chớ u sầu duyên vụt khỏi tầm tay
Được sống đời cần phải thêm chữ nợ
Nếu có thể đừng bao giờ than thở
Khi bước đường nhiều trắc trở truân chuyên
Bởi cuộc đời gió giông bão triền miên
Mãi muộn phiền thì bao giờ mới dứt
Nếu có thể hãy sống bằng sức lực
Dẫu đời mình có cơ cực ra sao
Vẫn còn hơn nhung gấm lụa sang giàu
Vì lợi danh đổi trao bằng nhân cách.

# Ung dung sống giữa trời cao đất rộng
Vui bên đời với giấc mộng yêu thương
Ta vô tư với cuộc sống vô thường
Sống thanh thản nơi quê hương xứ xở
Cuộc sống khó khăn, còn nhiều trắc trở
Nhưng tình người luôn có ở mọi nơi
Xung quanh ta còn nhiều lắm lệ rơi
Bớt sân si cho cuộc đời vui vẻ
Cứ sống hết mình, yêu nhau em nhé
Sống có tình lòng sẽ nhẹ nhàng hơn
Khi vô tư, sống không giận không hờn
Ta sẽ không thấy cô đơn buồn chán
Hãy nhìn về phía tương lai tươi sáng
Để vượt qua mọi rào cản chông gai
Cứ yêu người đừng bỏ sót một ai
Chớ nên phân biệt, hình hài đẳng cấp
Cứ tịnh tâm giữa dòng đời tấp nập
Không so đo người cao thấp hèn sang
Chẳng cần bon chen sống gấp vội vàng
Sống nhân đức giữ tình làng nghĩa xóm
Vui với hàng cây bình minh nắng sớm
Thích hoàng hôn chiều tím chớm vào thu
Yêu quê hương dịu ngọt những lời ru
Vui với đời cho dù còn cay đắng.

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến kiếp vô thường

# Mở tấm lòng mà rộng lượng bao dung
Dù lạ xa hay chung cùng huyết thống
Người với ta dẫu sao đều đang sống
Trên cõi đời vốn đầy rẫy gai chông
Đừng tưởng rằng trời đất rộng mênh mông
Sống lọc lừa thì không ai biết đến
Nếu có thể hãy đem lòng thương mến
Tưới lên đời để vơi hết ưu tư
Cõi duơng trần cũng chỉ tựa giống như
Một quán trọ cho con người tạm trú
Khi món nợ trót vay mình trả đủ
Sẽ quay về nơi chốn cũ hư không
Sống trên đời ai mà chẳng ước mong
Được bình yên như dòng sông tĩnh lặng
Bước chân trần đi trên đường bằng phẳng
Không nhạt nhoà giọt lệ đắng bờ môi
Lắm bạc tiền rồi cũng thế mà thôi
Nào vĩnh niên sống đời mà ích kỉ
Gạt bỏ đi sang hèn trong suy nghĩ
Bởi cuối cùng cũng chỉ nắm tàn tro
Đừng bao giờ đem hai chữ nhận cho
Để mang ra mà so đo người nhé
Sống trên đời đâu gì bằng vui vẻ
Khi ngọt bùi cùng san sẻ cho nhau.

# Trong nhân thế chỉ đôi lần ta khóc
Khi chào đời khó nhọc mẹ khai sinh
Lúc song thân tạ thế khuất ánh nhìn
Rồi sẽ sống vì mình mà nở nụ
Cười chua chát dù tim nhàu héo rũ
Cho vui lòng bạn hữu với anh em
Cười mỉm chi trước kỳ thị pha dèm
Ngẩng cao đầu mặc ai xem chướng mắt
Cười khoan dung với những người không thật
Sống hai lòng ngoài mặt giả nghĩa nhân
Cười thứ tha cho những kẻ bất phân
Trộn gia vị mấy lần thêm mắm muối
Cười cay đắng cho chợ đời nữa buổi
Nhiều sắc màu đá cuội lẫn vàng thau
Cười hả hê cho cuộc sống lao đao
Đem thật giả nặn nhàu sai đen trắng
Cười chê chán lòng hờn ghen oán hận
Trước nhu mì sau vạch sẵn mưu mô
Giấu giận hờn sau làn nước mắt khô
Ta vẫn cứ trầm trồ cười nghiêng ngã.

# Đời người lúc thịnh, lúc suy
Lúc khỏe, lúc yếu, lúc đi, lúc dừng
Bên nhau chua ngọt đã từng
Gừng cay, muối mặn, xin đừng quên nhau.
Ở đời nhân nghĩa làm đầu
Thủy chung sau trước, tình sâu, nghĩa bền.
Ai ơi nhớ lấy đừng quên …!

# Cuộc sống muôn màu, muôn cám dỗ
Bên mình phải giữ trọn tình thân
Không nên trả nghĩa bằng mồm mép
Chớ để rồi thành bất hiếu nhân!

# Đi trong cõi mộng ta đừng mộng
Đứng giữa đất trời chẳng hướng trông
Ngồi đây soi bóng mình qua lại
Nằm ngủ mơ màng nhớ tánh không.

# Hãy yêu thương, cuộc sống ngày hôm nay
Sống vui tươi, cho hết năm tháng ngày
Vui vẫn sống, và buồn vẫn phải sống
Đời hạnh phúc, khi ta biết dựng xây.

# Cuộc sống có 3 điều hạnh phúc:
Là có việc gì đó để làm
Có ai đó để yêu thương
Và có điều gì đó để hy vọng.

# Trăm năm trong cõi người ta
Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau.
Yêu thương xin nở nụ cười
Vị tha là để Lòng người thanh cao
Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.
Hơn thua so với chính mình
Hôm nay mình phải hơn mình hôm qua.
Cuộc sống có 3 điều hạnh phúc:
Là có việc gì đó để làm
Có ai đó để yêu thương
Và có điều gì đó để hy vọng.
Trăm năm trong cõi người ta
Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau.
Vui câu nhân nghĩa tròn sau trước
Lấy chữ chân tình gửi tặng nhau.
Cuộc đời sóng gió nuôi ta lớn
Bao lần thất bại dạy ta khôn.
Có gì đẹp trên đời hơn thế
Người yêu người sống để yêu nhau.
Muốn thành công phải trải qua thất bại
Trên đường đời có dại mới có khôn.

# Có tài chớ cậy chi tài
Chữ tài liền với chữ tai một vần.
Đường đi khó, nhưng không khó
Mà khó bởi lòng người ngại núi e sông.
Ngước lên cao để thấy mình còn thấp
Nhìn xuống thấp để thấy mình chưa cao.
Đường tương lai gặp nhiều gian khó
Đừng nản lòng hãy gắng vượt qua.

# Cuộc đời dang dở dở dang
Con sông uốn khúc ngỡ ngàng cong queo
Lục bình hoa tím trăng cheo
Hững hờ con nước xuôi theo từng mùa
Cuộc đời cũng thật khéo đùa
Tình yêu chớm nở cũng vừa lại tan
Như hoa kia nở rồi tàn
Như trăng tròn khuyết trăng tan vào trời
Sự đời cũng chỉ vậy thôi
Ngày mai ai biết sẽ rồi ra sao
Từ nay mặc kệ trời cao
Để tâm buông thả tan vào hư vô
Từ nay hết đợi hết chờ
Hết mơ hết mộng tình thơ ngọt ngào
Với tay rót chén rượu đào
Nâng lên hạ xuống ta vào cõi tiên.
Những câu thơ hay về cuộc sống

# Cuộc đời như thước phim dài
Người đời họ diễn, thiên tài nhập vai
Biết rằng diễn xuất rất hài
Nhìn thôi đã hiểu, chẳng nài nói ra
Lòng người hai mặt thôi mà
Cuộc đời là thế, chẳng thà để xem
Trước mặt không ngớt lời khen
Sau lưng nói xấu, nhỏ nhen từng lời
Buồn thay cái thói ở đời
Miệng đời là thế, những lời rèm pha
Tiểu nhân ganh ghét thôi mà
Thôi thì cứ diễn, ta thì cứ xem.
RĂN TA, RĂN NHỮNG DẠI KHỜ THẾ NHÂN
Bao nhiêu thế sự ở đời
Buồn vui – sướng khổ – khóc cười – hơn thua
Ngẫm suy sống được vẹn vừa
Lương tâm chẳng thể bán mua bằng tiền
Nhưng đời vật chất đảo điên
Bao nhiêu cám dỗ gắn liền thân ta
Người nào kiên định vượt qua !?
Không thì sa ngã quỷ ma kéo về
Có người chìm đắm si mê
Vô tư tận hưởng hả hê chẳng màng
Biết đâu xa lắm niết bàn
Chân như lạc mất hướng đàng ngục lôi
Giật mình một kiếp người trôi
Thì ai cũng phải phủi rồi trần gian
Con người nghiệp nợ đa đoan
Sao khi nhắm mắt vẫn còn tiếng thơm
Tình nồng nghĩa đượm ta ươm
Ngày sau nhặt nhạnh tinh tươm đóa tình
Bao nhiêu vật chất phù sinh
Chỉ là một khối vô minh xa mờ
Mượn câu lục bát đề thơ
Răn ta , răn những dại khờ thế nhân
Sống vui trên nẻo đường trần
Giữ tâm trong sáng vạn lần khó thay.

Chùm thơ hay về triết lý cuộc sống sâu sắc

Những bài thơ hay về triết lý cuộc sống sâu sắc và ý nghĩa sẽ cho bạn những chiêm nghiệm quý giá về cuộc sống. Đọc những bài thơ này chúng ta như tiếp thêm cho bản thân sức mạnh để cố gắng nhiều hơn nữa. Hãy cùng nhau cảm nhận và đừng quên chia sẻ nhé!

# Sống dại mà chi sống chật đời!
Sống xem Âu Mỹ hổ chăng ai?
Sống làm nô lệ cho người khiến,
Sống chịu ngu si để bạn cười!
Sống tưởng công danh không tưởng nước,
Sống lo phú quí chẳng lo đời.
Sống mà như thế đừng nên sống,
Sống dại sinh chi đứng chật đời.
CHẾT
Chết mà vì nước, chết vì dân,
Chết đấng nam nhi trả nợ trần.
Chết buổi Đông Chu, hồn thất quốc,
Chết như Tây Hán lúc tam phân.
Chết như Hưng Đạo, hồn thành thánh,
Chết tựa Trưng Vương, phách hóa thần.
Chết cụ Tây Hồ danh chẳng chết,
Chết mà vì nước, chết vì dân.

# Sống ao ước muốn mong mọi thứ
Chết một đồng một chữ không theo
Thế gian cái sướng, cái nghèo
Cái danh, cái lợi là điều mộng mơ
Sống được những phút giây thoải mái
Kiếp con người được lãi thế thôi
Bao nhiêu những phút vui cười
Ấy là phần thưởng mà trời ban cho
Sống với những buồn lo ngày tháng
Sống nhọc nhằn với sáng hôm mai
Nhịn ăn, nhịn mặc, nhịn chơi
Thật là cuộc sống phí hoài biết bao
Cái chết kia, ai nào đã thoát
Số mệnh, trời định đoạt, ai hay
Được vui, hãy biết hôm nay
Vì đời những cái rủi, may bất thường
Phúc với họa, đôi đường ai biết
Tạo điều vui, tiêu diệt ngàn sầu
Chẳng nên mong quá sang giàu
Tháng ngày mải miết đâm đầu đổ đuôi
Cho mệt xác để rồi cũng chết
Lãi trên đời là biết sống vui
Nghèo mà lòng dạ thảnh thơi
Còn hơn giàu có suốt đời lo toan
Chỉ tại bởi lòng tham ra cả
Thành cuộc đời vất vả quanh năm
Óc đầu suy nghĩ chăm chăm
Đôi tay chỉ muốn quắp năm, vơ mười
Sao không nghĩ kiếp người là mấy
Gương thế gian trông thấy rõ ràng
Sống thời tích trữ bạc, vàng
Sống thời tay trắng không mang được gì
Còn được sống, tiêu đi là lãi
Chết thiệt thòi, vừa dại, vừa ngu
Bản thân chỉ biết có thu
Chi ra lại sợ không bù được ngay
Thành cuộc sống tháng ngày đầy đọa
Miệng có thèm cũng chẳng dám ăn
Lòng còn đo đắn băn khoăn
Những cân nhắc chán lại dằn xuống thôi
Sao chả biết con người là quý
Sống coi tiền như vị thần linh
Để tiền sai khiến được mình
Thật là hèn hạ đáng khinh, đáng cười
Trong vạn vật con người là quý
Của làm ra còn mất như chơi
Chỉ duy có một con người
Tan ra là hết muôn đời còn đâu?

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến kiếp vô thường

# Dòng đời lúc nổi lúc chìm
Lúc phiêu dạt, lúc có mình không ta
Lúc đời ngoạn mục thăng hoa
Lúc cay, lúc đắng, lúc xa, lúc gần
Lúc thắng, lúc bại, khổ thân!
Lại có lúc sang đúng chiều chiều sai
Ngày mai lại đúng
Có lúc nằm mơ mong thoát kiếp dại khờ
Lại có lúc không biết sống đến mai
Mà dành củ khoai đến mốt
Khi vinh, khi nhục nên phải biết sống căn cơ
Như âm dương nghịch cảnh đợi chờ
Cho nên muốn trọn kiếp người
Phải tu thân tích đức, phải nuôi chí bền
Khổ công rèn luyện mới nên
Dòng đời hết đục trong liền mênh mông.
Trôi vào bất tận biển Đông
Dòng đời sáng mãi trong ngần vinh quang!

# Bạn ơi! biết cười luôn, biết yêu nhiều
Được người đời kính trọng
Được con trẻ yêu mến
Được phê bình là ” tạm được”
Chịu đựng được cái đau bị bạn bè phản bội
Biết thưởng thức cái đẹp
Biết tìm ra cái tốt nhất nơi người khác;
Biết cống hiến hết mình
Để lại cho đời một cái gì tốt hơn
Ví như nuôi con cái nên người
Hoặc vun xới một mảnh vườn tốt tươi
Hoặc xã hội được cái thiện;
Đã chơi say mê và cười thoải mái
Và ca hát vang lừng
Biết đã giúp một cuộc đời được dễ thở hơn
Vì mình đã làm đã sống…
Bạn ơi, như vậy là đã thành công!

# Nếu là chim, tôi sẽ là loài bồ câu trắng
Nếu là hoa, tôi sẽ là một đóa hướng dương
Nếu là mây, tôi sẽ là một vầng mây ấm
Là người, tôi sẽ chết cho quê hương
Là chim, tôi sẽ cất cao đôi cánh mềm
Từ nam ra ngoài bắc báo tin nối liền
Là hoa, tôi nở tình yêu ban sớm
Cùng muôn trái tim ngất ngây hoà bình
Là mây, theo làn gió tung bay khắp trời
Nghìn xưa oai hùng đó tôi xin tiếp lời
Là người, xin một lần khi nằm xuống
Nhìn anh em đứng lên phất cao ngọn cờ

# Hai mươi năm nay, cơm ta ăn ta không đi cày,
Đường hầm và cầu ta không đắp không xây,
Hai mươi năm nay ta nhắm mắt ta đi theo thầy,
Chữ nghĩa dùi mài, đói kẻ khác, ta mâm đầy!
Khoan! Khoan dô khoan! Khoan dô khoan! Khoan dôôô… Khoan!
Non sông ai đắp, ai giữ gìn mới có ngày nay?
Nay ta hai mươi ta vác cuốc ta xin đi cày
Lam lũ bùn lầy với đất nước với dân này!
Tìm đường sống! Tìm đường sống! Tìm đường sống…!
Trời vừa sáng, tuổi hai mươi, đất vẫn tươi! Máu anh hùng…!
Tìm đường sống…! Tìm đường sống…

# DỄ là nói chẳng nghĩ suy
KHÓ là cẩn trọng những gì nói ra.
DỄ làm đau đớn người ta
KHÓ sao hàn gắn bao là vết thương!
DỄ là biết được Vô thường
KHÓ, lòng cứ vẫn tơ vương cuộc trần,
DỄ là độ lượng bản thân
KHÓ sao dung thứ tha nhân lỗi lầm!
DỄ là vong phụ ân thâm
KHÓ, câu tình nghĩa ngàn năm dạ hoài
DỄ là phạm những điều sai
KHÓ, tâm học hỏi những ai hơn mình,
DỄ cho kẻ khác niềm tin
KHÓ là luôn giữ chính mình thẳng ngay.
DỄ là nói những điều hay
KHÓ thay Sống tựa trình bày ngữ ngôn.
DỄ là suy tính thiệt, hơn…
KHÓ lùi một bước nhịn nhường lẫn nhau.
DỄ là sống vội, sống mau
KHÓ dừng chân lại thở sâu, biết là….
DỄ là hứa hẹn, ba hoa…
KHÓ lời tín nghĩa thiệt thà một khi.
DỄ là gieo rắc thị phi
KHÓ là nội quán, tự tri lại mình
DỄ là chiến thắng, quang vinh
KHÓ lòng khiêm hạ, thấy mình nhỏ nhoi.
DỄ xin địa chỉ mọi người
KHÓ mà tìm được chỗ ngồi trong tim.
DỂ biết nói, khó biết im
KHÓ cùng ánh sáng, dễ tìm bóng đêm.
DỄ vụng chân ngã xuống thềm
KHÓ vùng đứng dậy vượt lên chính mình
DỄ biết trời đất rộng thênh
KHÓ là biết được “ngôi đền tự tâm”
DỄ vui sáu nẻo thăng, trầm
KHÓ lần ngán ngẩm âm thầm hồi hương.
DỂ khi mất cảm thấy buồn
KHÓ, trong hữu Phúc biết thương, giữ gìn.
DỄ là vun quén quanh mình
KHÓ, tình trải rộng ánh nhìn vị tha.
DỄ cho ngày tháng đi qua
KHÓ là tỉnh thức trong ta vài giờ…
DỄ Sinh, dễ Tử mơ hồ
KHÓ khi đối diện nấm mồ Tuệ tri!
DỄ là viết những lời thi
KHÓ rằng mơ ước đời ni vẹn toàn.
Thôi, chừ tìm cái bồ đoàn
Dễ là ngồi xuống, Khó hàng phục tâm.
Dầu sao cũng quyết một lần
Bằng không khó, dễ… lần khân nối dài…

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến kiếp vô thường

# Bởi đời là cõi tạm
Nên sống thật với nhau
Nếu kiếp người trôi mau
Thì oán thù dừng lại.
Bởi không gì tồn tại
Nên giận hờn bỏ qua
Nếu lòng mình vị tha
Thì nỗi sầu tan biến
Bởi không gì lưu luyến
Nên đừng buộc ràng thêm
Nếu có ngày và đêm
Thì mê rồi phải ngộ.
Bởi mộng đời dễ vỡ
Nên quý trọng hôm nay
Nếu thế sự vần xoay
Thì ngồi yên tĩnh lặng.
Bởi lòng người sâu thẳm
Nên đừng cạn nghĩa ân
Nếu mang nặng nghiệp trần
Thì buông rời vọng tưởng.
Bởi tham cầu danh tướng
Nên quán niệm vô thường
Nếu ai còn tha phương
Thì nhớ về nguồn cội.
Bởi ai còn nông nỗi
Nên nhớ lấy lời xưa
Nếu ai đi trong mưa
Thì thấm đời gian khó.
Bởi yêu trong giông gió
Nên hiểu tình long đong
Nếu “Sắc tức thị Không”
Thì… vô cầu, vô niệm.

Những bài thơ về kiếp người hay nhất

Kiếp người thật mong manh, sống nay chết mai chẳng ai biết trước. Do vậy, đang sống trong cuộc đời, mỗi người hãy cháy hết mình cho ngày hôm nay nhé ! Sau đây là tổng hợp những bài thơ về kiếp người hay nhất.

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến kiếp vô thường

Kiếp Người Hư Ảo

Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt

Kiếp người như gió thoảng qua mau
Chưa thỏa lợi danh đã bạc đầu
Trẻ đẹp tài trí đều vô nghĩa
Thời gian tàn phá hết còn đâu !

Còn đâu giấc mộng đẹp giàu sang
Ái dục tham sân lắm bẻ bàng
Lãng phí chuỗi ngày vì danh lợi
Hết duyên dứt nghiệp sẽ tiêu tan

Tiêu tan tất cả mộng ngày xanh
Cầm chắc trong tay vẫn tan tành
Mang xuống tuyền đài bao nguyện ước
Sao không tỉnh thức mãi đua tranh ?

Đua tranh thành bại để làm chi ?
Ganh ghét hơn thua để được gì ?
Sẽ có một ngày buông tất cả
Vô thường chợt đến phải ra đi !

Ra đi bỏ hết lại trần gian
Vợ đẹp con thơ lẫn bạc vàng
Tất cả phải chăng là hư ảo
Chỉ còn tội phước phải vương mang

Những Kiếp Người

Tác giả: Nguyễn Văn Thái

Một đời cũng một đời thôi
Dãi dầu sương gió rối bời tóc mây
Phận buồn – nhiều rủi ít may
Hai tay vo miệng đủ ngày cô đơn

Khoắt khuya rượu ngấm lệ tuôn
Đêm trường mưa táp sấm dồn chớp giăng
Sờn vai bạc đến mong manh
Xác xơ lả cánh, tròng trành đầu non

Đâu đây đầu xóm cuối thôn
Rập rình thuốc trắng sói mòn tuổi thơ …
Vần xoay con tạo bơ phờ
Phận bèo ướt mộng, vật vờ miền hoang

Dàu thân trĩu gánh đa đoan
Con chưa dứt nựng đã toan chiều chồng
Nắng mưa uốn tấm thân còng
Tẩm hương tô sắc hoa trồng – Con sen

Lấm lem sương sớm tối đèn
Gầu đong ngụp lặn cát đen đếm ngày
Mồ hôi bóng nhẫy thân gầy
Hết ngày là phủi trắng tay … lưng trần
…..
Trông người … chùng tiếng tơ đàn
Vo tròn một kiếp, bẽ bàng phù sinh.

Kiếp Người

Tác giả: Nguyễn Văn Thái

Thời gian mài bạc tóc huyền
Miếng cơm, manh áo vùi quên dòng đời
Nghèo hèn băng lạnh nụ cười
Vật vờ bèo quắt cánh trôi lạc loài

Mưu sinh nặng giấc u hoài
Trầm luân ngụp lặn mấy ai tỏ tường
U minh bơi cõi vô thường
Nhân tình thế thái, nào lường được chi?

Cặp kè hiểm họa bước đi
Thiên nhiên huyền bí, lại khi con người
Mong manh “trái bóng” bầu trời
Càn khôn vô lượng biết khơi được gì?

Nắng mưa … dông tố … lụy quỳ
Cái bùa “số phận” xua đi nỗi lòng
Ông trời bắt tội lội sông …
Xuôi tay chưa biết mình không hiểu mình

Thôi thì chẳng thể giải trình
Nỗi niềm nương Phật cho tình khuây nguôi

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến kiếp vô thường

Một Kiếp Người

Tác giả: Nguyễn Văn Thái

Người về ngủ giấc non cao
Phớt lờ nhân thế với bao vui buồn

Tấm thân cơ cực trơ mòn
Tay không … nắm chặt vẫn tròn tay không

Vô tri vô giác nâu sồng
Một đời cõi tạm gánh gồng thân côi

Giấc ngàn là hết lôi thôi
Không như “ngày đẻ” nổi trôi bốn lần (*)

Trần gian có giọt lệ thần
Ừ thì hãy rỏ cho nhuần kiếp sinh

Trắng đen mình tự khổ mình
Kiếp người muôn vẻ tội tình nhân gian.

Qua Mau Kiếp Người

Tác giả: Trinhcamle

Mẹ ơi đừng dằn vặt con
Con đâu còn thuở lên non gánh ngàn
Đâu còn tung bước dọc ngang
Đôi chân trước mẹ bẽ bàng chớm run

Mẹ đừng trách đứa phận buồn
Mồ côi chẳng biết ngọn nguồn mồ côi
Chẳng ai dìu dắt vào đời
Góc nào cũng thấy chơi vơi một mình

Lòng con biển động chênh vênh
Chứ con nào thiếu cái tình trong tim
Nguồn xa con mãi đi tìm
Con buồn khi mẹ im lìm đắng cay

Mẹ giờ tính tháng tính ngày
Chuối hương chín quá gió lay lúc nào
Con giờ trắng tóc lòng đau
Quay lui nhìn lại qua mau kiếp người

Suy Ngẫm

( Nguyễn Thị Thắm)

Làm người phải sống thẳng ngay
Đừng như con bướm đậu bay vô tình.
Sống sao thật với lòng mình
Đã hứa hẹn phải đinh ninh giữ lời.

Đừng đùa bỡn nhé bạn ơi
Lòng tin đâu phải trò chơi hão huyền
Nó như sợi chỉ nhân duyên
Kết tình bè bạn khắp miền gần xa.

Dối người người sẽ dối ta
Thế nên hãy sống thật thà thì hơn
Đừng như con cá thờn bơn
Suốt đời phải chịu tủi hờn đắng cay.

Giản Đơn

(An Nhiên)

Nếu có thể đừng than chi số phận
Gạt nỗi buồn vướng bận gió cuốn đi
Đời ngắn lắm yêu thương còn chưa đủ
Sao bận lòng cho những phút sân si

Nếu có thể hãy thả lòng mình nhé
Sống vị tha mạnh mẽ giữa cuộc đời
Bởi vẫn biết cho đi là còn mãi
Tự bằng lòng tâm sẽ được thảnh thơi

Nếu có thể thả hồn nương theo gió
Biết bỏ buông mình sẽ có thật nhiều
Những niềm vui hạnh phúc dù bé nhỏ
Cuộc đời này thanh thản biết bao nhiêu

Nếu có thể giữ cho mình những phút
Khẽ khàng trôi không chút ầm ào
Giữa chợ đời lặng ru bình yên ngủ
Thả muộn phiền theo cánh gió lao xao …

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến kiếp vô thường

Làm Người

Tác giả: Huyền Băng

Có khó gì đâu một nụ cười,
Một lời tử tế thấy đời tươi.
Chung vui bạn hữu tình thân ái
Quên sớm, chiều, trưa nhọc kiếp người.

Rắc rối gì đâu một kiếp người
Đơn giản, an nhàn chẳng thấy vui
Đường đi thẳng tắp thời không muốn
Quanh quẹo ngoằn nghèo thật hổ ngươi

Hãy gắng mà tôi một kiếp người
Kiếp người ngắn lắm chỉ mấy mươi
Tháng trôi năm tận như là cửi

Kiếp Người Ta

Tác giả: NP54

Thương thay thân phận kiếp người ta
“Lênh đênh, chìm nổi”, ai cũng qua
Ngỡ rằng thấu hiểu , giàu thương cảm
Nào ngờ. . . cay nghiệt, máu đại ca

Thương thay thân phận kiếp người ta
“Hóc môn” thừa thiếu từ đâu ra
Mặn chay, tăng giảm, ai dễ biết
Vui buồn, phúc họa có cách xa

Thương thay thân phận kiếp người ta
Bệnh nhân hay tội phạm khó tha
“Nhân nào, quả ấy”, sao nghiệt ngã
Giày đi, xéo lại, kiếp người ta

Thương thay thân phận kiếp người ta
Nặng tai, lại nhiễm thói kêu ca
Chập chờn – thế sự, ôi buồn quá!
Cứ ngỡ mồm kia mở chẳng ra

Thương thay thân phận kiếp người ta
“Ba lờ” (L L L) tế nhị, viết sơ qua
Ngại ngùng, thầy thuốc. . . bày cách chữa
Bẽn lẽn, bệnh nhân. . . ước may ra

Chùm thơ đạo và đời hay, triết lí

Tập thơ đạo và đời sau đây lànhững bài học triết lý sâu sắc về cuộc sống nhân sinh, khai sáng tâm hồn chúng sinh, giúp con người hướng thiện và giác ngộ chân lý cuộc đời. Phật pháp là tôn giáo giúp con người tu dưỡng đạo đức, truyền bá những điều tốt đẹp và giải cứu chúng sinh thoát khỏi những khổ ải nhân gian.

Kiếp Phù Sinh

Ngửa mặt nhìn đời cái thế gian
Đua tranh đấu đá đến ngày tàn
Hận thù đố kỵ gieo phiền não
Ganh ghét mưu mô chuốc trái ngang
Kẻ khóc than thân vì thua thiệt
Người cười mát dạ hả tâm can
Trắng đen mê ảo trong u tối
Trọn kiếp phù sinh khổ buộc ràng !

Nửa mảnh đường tình nửa mảnh đời
Làm sao hiểu hết nỗi chơi vơi
Kiếp sống trả vay từ đâu tới
Gia đình thân quyến lo khắp nơi

Tâm trí nghĩ suy chẳng thảnh thơi
Có chồng gối lạnh trách chi trời
Người yêu thì khó xa tầm với
Bè bạn leo teo vài đứa chơi

Nhân tình thế thái cảnh bày phơi
Có tiền xúm xích ai cũng mời
Lời ngọt đầu môi cũ thành mới
Than nghèo chúng bỏ mặt tả tơi

Ở đời cứ thế mà lả lơi
Dăm ba năm nữa thân rã rời
Trắng đen đã rõ ham chi bới
Lúc già chờ hưởng chẳng còn hơi

Mai rày an phận kiếp tằm dơi
Lập am gõ mõ chắc cũng lời
Tây phương Chư Thánh gọi í ới
Phù sinh phủi sạch hết lệ rơi !

Chạm tay vào giữa thinh không
Một vài cơn gió thổi bồng tóc mây
Ngỡ người xưa vẫn còn đây
Gót hài dấu cũ phủ đầy rêu xanh

Nâng cành lan trắng mỏnh manh
Gói hồn đơn lạnh riêng giành cho ai
Nắng chiều bóng ngã chia hai
Bên trời mờ nhạt hình hài cố nhân

Tiếng lòng còn tiếng ái ân
Đêm lòn gối chiếc mấy lần đơn côi
Vào ra mà tiếc không thôi
Buồn vương tình bạc bồi hồi phút giây

Thu về lá rụng trơ cây
Hoàng hôn vàng vọt lối này hoang vu
Đường tình mật ngọt êm ru
Thoáng qua tựa giấc mộng du kiếp người

Bờ môi héo hắt nụ cười
Miên man kỷ niệm đã mười năm trôi
Mang theo dư ảnh bồi hồi
Úa màu mắt biếc qua rồi ngày thơ

Trăn trở bao lần nợ với duyên
Yêu đương toan tính chỉ hảo huyền
Người trao cay đắng trong tình ái
Ta nhận đau thương gói trọn nguyên
Nước mắt thôi rơi tim trở lạnh
Nụ cười tắt hẳn hồn buồn xuyên
Gác tay qua trán thôi suy nghĩ
Để mặc ông trời tự nhủ khuyên !

Ai cho tôi xin chút tình yêu
Giữa chốn trần gian khổ luỵ nhiều
Tuổi tác càng cao người đàm tiếu
Vào ra thơ thẩn bóng cô liêu

Trời buồn nghe gió thổi phiêu phiêu
Ngoài xa thấp thoáng vài cánh diều
Nổi niềm chất chứa riêng mình hiểu
Cuộc đời hạnh phúc được bao nhiêu

Bao người ngấp ghé thấy cũng xiêu
Định bụng trao thân như Thuý Kiều
Xem qua nhìn lại vẫn còn thiếu
Con người lòng dạ đủ thứ chiêu

Bụi tre con sáo cất tiếng kêu
Ngày tháng lặng trôi cảnh về chiều
Gia can chưa có đâm bất hiếu
Kiếp này ở giá thế là tiêu !

Đã mấy canh rồi đã mấy canh
Đêm thu vằn vặt ánh trăng thanh
Đơn côi giá lạnh sao im lắng
Bóng lẻ thân tàn đời mỏng manh
Réo rắc cung thương ai khảy khúc
Nỉ non âm điệu sầu về nhanh
Đèn khuya héo hắt tim gần lụn
Khép lại hồn theo mây gió lành !

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến kiếp vô thường

Hoa Bồ Đề

Tác giả: Doãn Kim Oanh

Bàn chân nhỏ dưa tôi vào cõi Phật ,
Chùa HỒI LONG vốn tự ngày xưa
Nhà sư trẻ giàu lòng nhân ái,
Xây chùa chiền nhà dưỡng lão chúng sinh.

Thầy chỉ cho tôi hoa Bồ Đề năm sắc
Biết dỗi hờn khi thầy bận không chăm,
Chưa bao giờ thầy dời chùa lâu cả,
Sợ khách lễ chùa thấy vắng lại buồn thương.

Vô Tư

Tác giả: Ngạo Thiên

Đời người sống được nhiêu năm
Thật tâm mà sống, chẳng phiền đến ai.
Đời người như chuỗi phim dài
Đâu cần phải diễn, đâu cần nhập vai.

Đời người lắm chuyện bi hài
Người vui kẻ khóc, chuyện hài thế gian.
Vui buồn rồi cũng chóng tàn
Buồn nhiều vui ít, vô vàng khổ đau.

Thật lòng ta sống cùng nhau
Kẻ cho người nhận, trao nhau tấm lòng.
Dù đời dòng chảy ngược dòng
Khổ đau vẫn sống, mĩm cười vô tư.

Miệng Đời

Tác giả: Ngạo Thiên

Miệng đời nào nuôi ta lớn
Thói đời bạc bẽo, răn dạy ta khôn.
Người đời thích nói sướng mồm
Miệng tạo thêm nghiệp, chẳng phiền để tâm.

Thôi thì ta cứ giả câm
Không nghe không thấy, lỗi lầm thứ tha.
Cuộc đời dể hiểu thôi mà
Nhìn hình đoán chữ, mới là hanh thông.

Tự tâm cởi mở tấm lòng
An nhiên tự tại, cảm thông cho đời.
Ai ơi xin nhắn đôi lời
Đừng vội phán xét, cuộc đời người ta.

Lời xấu từ miệng thốt ra
Nghiệp từ cửa miệng, do ta tạo thành.
Hoa thơm hương ngát vây quanh
Lựa lời mà nói, cho xanh cõi lòng.

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến kiếp vô thường

Nhân Quả

Gieo tham lam, hái khổ đau,
Gieo lòng sân hận, hái sầu bi ai.
Trồng cây gai, chạm phải gai,
Hương thơm trồng huệ, trồng nhàu, trồng sen.
Gieo nhân lành, hái quả ngon,
Gieo thánh thiện, được quả tròn từ bi.
Gieo u mê, hái quả si,
Luật trời không thể biến suy lẽ đời.
Gieo nhân thánh, được lên trời,
Giác ngộ trí tuệ, rạng ngời tòa sen.

Vô Thường

Khi là đứa trẻ sinh ra,
Cuối đời tất yếu, tuổi già hoại tan.
Hoa kia nở để rồi tàn,
Thành, tru, hoại, diệt, hợp tan vô thường,
Kiếp người chẳng phải vấn vương,
Tu được phước huệ rộng đường về thiên.

Bản Ngã Dục Vọng

Chúng sinh đắm đuối si mê,
Sống trong ảo vọng háo danh muộn phiền.
Ganh đua giành dật đồng tiền,
Tham lam sắc dục đảo điên mê mờ.
Biển khô mà không thấy bờ,
Trôi lăn muôn kiếp trông vô ngàn đời.
Vô minh, vọng tưởng xa vời,
Cái thân giả tạo một thời khổ đau.
Tham sân si muôn kiếp sầu,
Bến bờ giác ngộ hay mau quay về.
Xa lìa biển khổ, sông mê,
Con đường hạnh phúc tìm về thiên tai.

Phật !

Tác giả: Phan Thúc Định

Con ngước nhìn khuôn mặt Phật
Thượng sầu hạ hỉ bao dung
Có phải nhân sinh nhiều đau khổ!
Mà người từ bỏ ngôi vua?

Người ngồi dưới gốc Bồ Đề giác ngộ
Tìm đường phổ độ chúng sinh
Chân lý nhân tâm người tìm thấy
Thế gian hãy tỉnh táo cứu mình!

Dẫu con còn nông cạn u mê
Con vẫn nhận ra Phật chẳng ở đâu xa ngái
Phật trong tâm con, trên ruộng đồng bờ bãi…
Trong tình yêu chân chính của con người!

Khi bỏ buông được mất ở đời
Khi tha thứ cho người từng lầm lỗi
Khi biết cho đi mà không cần đòi hỏi…
Là lúc ánh sáng Phật dẫn đường!

Phật là tình yêu máu thịt quê hương
Biết dâng hiến thanh xuân cho Tổ quốc
Biết đớn đau trước cộng đồng thân thuộc
Chia áo nhường cơm san sẻ nhọc nhằn!

Khi có Phật ta rạo rực mùa xuân
Chữ Hiếu chữ Trung vẹn tròn sau trước
Chữ Nghĩa chữ Tình trào dâng con nước
Hạnh phúc đong đầy trước mỗi bình minh!

Thơ chế vui về cuộc sống khá dí dỏm

Từ vui mừng, hạnh phúc, thú vị, bất ngờ, hoan hỉ… cho đến những luồng cảm xúc tiêu cực như mệt mỏi, đau khổ, chán nản… Dù là cung bậc cảm xúc nào đi nữa, chúng cũng đều giúp cho cuộc sống của mình trở nên màu sắc và phong phú hơn. Đồng thời, những cung bậc cảm xúc này cũng là tiền đề để nhiều nhà văn, nhà thơ sáng tác nên các bài thơ vui về cuộc sống,các bài thơ chế hay sau đây.

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến kiếp vô thường

Bài số 1

Mình ta uống cạn ly này
Nâng lên hạ xuống vơi đầy tình ta
Nhìn sâu trong đáy nhạt nhòa
Đắng cay cay đắng mình ta với đời

Chơi vơi sóng sánh men cay
Quyện vào khói thuốc nhẹ bay vào hồn
Môi hôn miệng chén nồng say
Vàng tay khói thuốc ngất ngây nhớ người

Nụ cười ánh mắt bờ môi
Hình bóng em mãi rạng ngời đáy ly
Làm gì uống hết được đây
Đầy vơi ly rượu vẫn đây bóng hình

Ngước nhìn khói thuốc lung linh
Nụ cười em mãi đẹp xinh rạng ngời
Chơi vơi nỗi nhớ cuồng quay
Say em say mãi anh say một đời.

Bài số 2

Ta buồn mượn rượu để say
Giọt chua giọt đắng giọt cay giọt nồng
Ta say trong cõi hư không
Giọt sầu cay đắng lãng bồng bi ai

Này đây giọt ngọt trang đài
Mỹ nhân tửu đế ép nài chua cay
Lắc lư chén rượu trong tay
Sầu bi rũ bỏ men say chát nồng

Nâng ly đáy mắt phiêu bồng
Hồn ta rơi khoảng trời không mịt mù
Phiêu diêu bay bổng lãng du
Để ta quên hết lời ru tình sầu

Xác thì chẳng biết đi đâu
Lờ mờ đôi mắt một màu nhạt phai
Rượu vào một hóa thành hai
Lại thêm tình khúc bi ai tửu sầu !

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến kiếp vô thường

Bài số 3

Cuộc đời người thật lắm trông gai
Nay đây mai đó bi và hài
Đời ta như vở kịch dài
Một mình ta đóng cả hài lẫn bi
Em nói rằng bên tôi trọn kiếp
Biết tôi nghèo em có phụ tôi không
Yêu em đương lúc mặn nồng
Nay em dứt áo lấy chồng đại gia

Bài số 4

Chiều chiều bìm bịp kêu chiều.
Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi!
Ban ngày làm việc tả tơi,
Ban đêm hầu vợ phận tôi đêm trường!
Nằm chung thì bảo…..chật giường,
Nằm riêng lại bảo…..tơ vương con nào!
Lãng mạn thì bảo…..tào lao,
Đứng đắn lại bảo…..người sao hững hờ!!!
Khù khờ thì bảo…..giai tơ,
Khôn lanh thì bảo…..hái mơ bao lần!!!!
Cả đời cứ mãi phân vân
Tơ lòng con gái biết mần sao đây!!!

Bài số 5

Làm sao kiếm được nhiều tiền ?
Làm sao kiếm được tên miền thật ngon ?
Làm sao giấc ngủ cho tròn ?
Làm sao khi chết vẫn còn lưu danh ?
Làm sao để tiền bóng banh ?
Làm sao để nó nhanh nhanh sinh lời ?
Làm sao sống giữa cuộc đời ?
Làm sao sống được chơi bời xa hoa ?
Làm sao cứ mãi trêu hoa ?
Làm sao biết được người ta yêu mình?
Làm sao biết cách tỏ tình ?
Làm sao biết được rằng mình đang yêu ?
Thích thì chiều …….anh liều….. em té

Bài số 6

Gà mà không gáy là con gà chiên.
Gà mà hay gáy là con gà điên.
Đi lang thang trong sân , bắt con gà , bỏ vô nồi.
Mua 2 lon Tiger , nhắm chân gà , nhắm chân gà.
Gà mà không gáy là con gà gay.
Gà mà không gáy là con gà toi.
Đi lang thang trong sân, bắt con gà, ướp tiêu hành,
Ăn xong lăn quay ra, chết tui rùi, cúm gia cầm.

Bài số 7

Chiều ta ngồi giữa thinh KHÔNG
Ngẫm suy MỘT kiếp long đong vô thường
Đã từng một nắng, HAI sương
Bước qua biết mấy dặm đường phong BA

BỐN mùa nếm đủ trầm kha
Tháng NĂM hoa mộng giờ xa mất rồi
SÁU mươi năm… một cuộc đời
Ba chìm BẢY nổi, thế thời phù du

Mình qua mười TÁM mùa thu
Tình yêu đã CHÍN tròn như mặt trời
Đôi tay MƯỜI ngón xinh ngời
Ấp ôm một khúc tình đời yêu thương.

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến kiếp vô thường

Bài số 8

Hôm nay sân đổ mưa rào
Gái đẹp quảng cáo quả đào đẹp xinh
Toàn sân cầu thủ dậm chân
Chỉ đứng một chỗ mà đần mắt ra

Thế này cầu thủ ….. chết ta….?
cờ trên cờ dưới tiên cha nhà mày …..!
Bây giờ ứ phải lúc này
Mong mày nằm ngủ ông mày….. Còn chơi

Bây giờ ko phải lúc xơi
Sao mày lại gọi lại mời ông Sao
Nhìn đào ….ày lắc ông gào
Làm ông lại nhớ con Ngao….. Quá trời .

Bài số 9

Đừng thấy tao nhịn- mà ngồi lên đầu tao
Đừng thấy tao bơ- mà nghĩ tao ngu ngơ
Đừng nghĩ tao bất ngờ- hãy biết tao đoán được
Muốn đóng kịch với nhau à
OK, Tao sẵn sang chuyển chèo thành cải lương đấy
Những bài thơ chế tình yêu vui lãng mạn và hài hước nhất

Bài số 10

Lúc ăn chơi sao không gọi bạn?
Lúc hoạn nạn cứ gọi bạn ơi…!!
Lúc ăn chơi ở đâu cũng thấy bạn
Lúc hoạn nạn gọi bạn chẳng thấy đâu.

Những bài thơ hay về cuộc sống vô thường luôn cho chúng ta những bài học quý giá đồng thời qua đó ta thêm yêu và trân trọng cuộc sống của mình nhiều hơn nữa. Với ý nghĩa sâu sắc, những bài thơ này được chia sẻ rầm rộ trong thời gian gần đây. Đồng hành cùng elead.com.vn để theo dõi những bài viết độc đáo nhất nha các bạn! Thân Ái!

Thơ Hay - Tags: bài thơ hay về cuộc sống vô thường