Hướng Dẫn mang thai Của Tiên Tôn thỏ trắng

[Tác giả Trì Linh -- Thể loại: Xuyên Không , Đam Mỹ , Trọng Sinh , Linh Dị ]

Truyện Hướng Dẫn Dưỡng Thai Của Tiên Tôn Bạch Thỏ của tác giả Trì Linh kể về Bạch Đồ xuyên vào trong một quyển sách, ai ngờ lại xuyên thành con...

mồi ngon của nam chính hắc hoá, cuối cùng lột da rút gân – người đứng đầu chính đạo Chiêu Hoa tiên quân. Con thỏ tiên nhỏ run lẩy bẩy mà ôm chặc đùi của nam chính, mọi cách lấy lòng, đưa bàn tay vàng về phía y, ai ngờ nam chính hắc hoá càng lúc càng nhanh. Bạch Đồ chỉ còn có thể theo chính đạo tiêu diệt y, cùng y đông quy vu tận. Lại không nghĩ rằng vừa mở mắt, xuyên về đoạn đầu sách. Đời này, Bạch Đồ thay đổi sách lược, vẫn là nên đem con sói nam chính về làm đồ đệ, từ nhỏ mà dạy dỗ.Lang Yêu Vân Dã trưởng thành, tui vi khắc khổ, tôn sư trọng đạo, chỉ là trong lòng tích tụ một cái tâm ma, hỏi thế nào cũng không nói. Sau đó, Vân Dã nhập ma, đem chính sư tôn của mình đè dưới thân.Từ đó về sau——- Vân Dã: Sư tôn ôm QAQ Bạch Đồ: …Vân Dã: ??? Sư tôn đừng đi a. Sư tôn!!!Vân Dã buồn bực, tự hỏi vì sao sư tôn bỗng nhiên trốn tránh hắn, hơn nữa, làm sao mà bụng sư tôn càng lúc càng lớn???Tới sau đó, Vân Dã ở phòng sư tôn nhặt được một tiểu bạch thỏ, đang co ro run lẩy bẩy, còn đang mang thai nữa a~Bạn cũng có thể đọc thêm Sau Khi Xuyên Thư Bị Bạo Quân Đánh Dấu của cùng tác giả.

Mời các bạn tiếp tục đọc!

Đánh giá: 9.2/10 từ 28 lượt

Editor: Tư Hạ [5/12/2020 -?]Bạch Đồ chỉ là bức xúc vì theo đuổi một bộ truyện suốt nửa năm trời, không ngờ kết cục lại không ra gì, mới buông lời chửi nhẹ một chút không ngờ lại xuyên qua đây.Hắn trở thành Tiên Quân Chiêu Hoa người đứng đầu chính đạo, không chỉ thiên tư, phong thái mà lĩnh ngộ cũng là hàng bậc nhất.Chỉ là trong truyện vị này bị nam chủ hắc hóa tra tấn ngược đãi, sau đó bị lột da rút gân, làm thành bao gối lông thỏ TT--TTThỏ tiên nhỏ run lẩy bẩy ôm chặt bắp đùi nam chủ, dùng mọi cách lén lút đưa cho hắn bàn tay vàng, ai ngờ nam chủ hắc hóa càng lúc càng nhanh. Bạch Đồ chỉ có thể đi theo chính đạo tiêu diệt nam chủ, đồng quy vu tận với hắn [chết chung].Lại không ngờ vừa mở mắt, đã trở lại thời điểm mới vừa xuyên qua.Đời này, Bạch Đồ thay đổi sách lược, nhặt nam chủ lúc còn là sói con về làm đồ đệ.Sói yêu Vân Dã trưởng thành khắc khổ tu luyện, tôn sư trọng đạo, chỉ là trong lòng tích tụ một cái tâm ma, hỏi thế nào cũng không nói.Sau đó, tâm ma Vân Dã nhập thể [tâm ma điều khiển cơ thể], đẩy ngã sư tôn nhà mình.Từ đó về sau ----------Vân Dã: Sư tôn ôm QAQBạch Đồ:...Vân Dã:?? Sư tôn đừng đi a, sư tôn!Vân Dã buồn bực trong lòng, vì sao sư tôn đột nhiên tránh né hắn, hơn nữa... Sao bụng sư tôn càng lúc càng lớn???Sau này nữa, Vân Dã nhặt được một thỏ trắng nhỏ run lẩy bẩy trong phòng sư tôn, còn đang mang thai.Bên ngoài lạnh bên trong mềm mại dễ thẹn thùng sư phụ thỏ tiên thụ x cố chấp bá đại yêu làm nũng đồ đệ sói yêu công.CP Sói thỏ - sư đồ - niên hạ - sinh tử - bánh ngọt nhỏ.

Nội dung: Sinh tử - tiên hiệp - tu chân - điềm văn - xuyên thư.

Nhân vật chính : Bạch Đồ [Tiên Quân Chiêu Hoa], Vân Dã

Một câu giới thiệu vắn tắt: Sư tôn y mang bầu chạy.

Không có bé thỏ xám tai trắng chỉ có bé thỏ trắng. Hơn nửa chẳng đường rồi *tung bông* Hình như vì đêm trước nhãi con hút đủ linh khí, nên một giây cũng không muốn ở trọng bụng Bạch Đồ nữa, không an phận nhích tới nhích lui trong bụng Bạch Đồ. Không bao lâu, trán Bạch Đồ đã đổ một tầng mồ hôi. "Sư tôn đây là...là sắp sinh sao?" Vân Dã ngây người, vội vàng đỡ y nằm xuống:"Sư tôn kiên trì chút nữa, con mời y tiên tới." "Không cần." Bạch Đồ kéo tay Vân Dã, trong mắt thấp thoáng tầng hơi nước, khó chịu tới giọng nói như hụt hơi:"Đừng đi..." Thanh âm Bạch Đồ mềm mại ấm ấm, mang theo yếu đuối không khó phát hiện, đáng thương tới làm lòng người mềm xuống. Ngón tay kéo Vân Dã run rẩy, một nửa là vì đau, một nửa là vì sợ. Dù đoạn thời gian này có chuẩn bị tâm lý thế nào, khi sắp lâm trận vẫn khó tránh khỏi sợ hãi. Vân Dã nắm lấy bàn tay y, hôn nhẹ lên:"Được, con không đi." Bạch Đồ ứng tiếng, nhắm mắt lại biến trở về con thỏ nhỏ. Tiên Yêu động vật thành tin khi sinh lấy nguyên hình sẽ thoải mái hơn, Vân Dã lấy ra ổ cỏ nhỏ đã sớm chuẩn bị đặt con thỏ nhỏ vào. Trong ổ đã lót một tầng bông mềm mại thật dày, thỏ nhỏ chui vào trong tầng bông, cuộn tròn cơ thể, lông tơ tuyết trắng và tầng bông như hòa thành một thể. Lỗ tai thỏ nhỏ căng thẳng dựng lên, đôi mắt thỏ mang theo hơi nước, nửa khép nửa mở, cơ thể khẩn trương run run. Vân Dã mới với tay vào trong ổn nhỏ đã lập tức bị chân trước của y ôm lấy. Vân Dã cũng không tốt hơn Bạch Đồ chỗ nào. Hắn ngồi quỳ bên giường, quay đầu khong nhìn cảnh tượng trong ổ cỏ. Cảm nhận được cơ thể dưới tay vẫn luôn run rẩy, lại đau lòng vừa khẩn trương, lo lắng tới đổ mồ hôi lạnh. Vân Dã hối hận. Hắn hận không thể trở lại cái đêm tâm ma nhập thể, kéo bản thân đã tẩu hỏa nhập ma trong động Linh Hư ra đánh một trận. Dù hắn vĩnh viễn không thể ở bên cạnh sư tôn, hắn cũng không muốn trơ mắt nhìn y chịu đau khổ thế này. Không biết qua bao lâu, Bạch Đồ ngừng run rẩy. Y buông tay Vân Dã ra, xụi lơ trên tầng bông, hôi lâu không có động tĩnh. Lòng Vân Dã nóng như lửa đốt, lặng lẽ nhìn ổ nhỏ. Lần nhìn này là ngây ngẩn cả người. Dưới cơ thể Bạch Đồ, cất giấu một nắm lông ngắn vừa tròn vừa mềm. Nắm lông ngắn còn chưa mở mắt, phần lớn cơ thể đều giấu dưới bụng của Bạch Đồ, chỉ lộ ra chút phần đầu, lỗ tai thật dài ngoan ngoãn rũ xuống hai bên. Là con thỏ nhỏ. Nhưng lông con thỏ nhỏ không phải lông trắng như Bạch Đồ, toàn thân nó là lông tơ màu xám bạc, vừa nhỏ vừa mềm, chỉ có trên lỗ tai hơi trắng, như một cục bông gòn mềm mại. Tim Vân Dã như bị vật nặng đánh vào, nặng nề nhảy lên. Đó là... hài tử của hắn, là hài tử của hắn và sư tôn.

Hạnh phúc trước nay chưa từng  có bao phủ trên người Vân Dã, hắn hít sâu một hơi, dùng sức lực toàn thân mới miễn cưỡng giữ thanh âm bình ổn:"Sư tôn, bây giờ người

cảm thấy thế nào?" Bạch Đồ giật giật, y giương đôi mắt đỏ tươi trong suốt, nức nở:"Mệt mỏi quá a..." Thực ra Bạch Đồ cũng không cảm thấy rất đau. Chút đau đớn này căn bản không đáng giá nhắc tới khi so với tu hành và bị thương lúc ngăn địch, huống chi Vân Dã vẫn luôn ở bên cạnh y, chầm chậm rót linh lực cho y, giúp y bớt đau đớn. Nhưng sinh con tiêu phí không ít tinh lực của y, thậm chí hiện tại y mệt mỏi tới ngay cả mắt cũng không mở ra được. Viên cầu nhỏ màu xám dưới thân y cũng mệt mỏi không ít, ngoan ngoãn nằm dưới người Bạch Đồ, cũng không nhúc nhích. Chỉ có khi hít thở da lông hơi phập phồng nhẹ nhàng truyền tới người Bạch Đồ. Bạch Đồ cúi đầu nhìn nhãi con suýt nữa muốn nửa cái mạng của y, lè lưỡi nhẹ nhàng liếm đầu con. Tuy nhãi con ở trong bụng hành hạ y mấy tháng, nhưng khi thật sự thấy nó ra đời, Bạch Đồ vẫn cảm thấy kỳ diệu. Kỳ diệu tới mức làm y cảm thấy không chân thật. Nhãi con cảm giác được động tác của cha mình, hơi di chuyển, thân mật cọ cọ đầu lên người Bạch Đồ:"Ngao...." Bạch Đồ:"..." Thỏ con nhà ai kêu như vậy??? Bạch Đồ không tin tà, lại liếm liếm lưng nhãi con, trong miệng thử thăm dò kêu khí âm đặc hữu của thỏ:"Ô ô..." Không biết có phải nhãi con hiểu lầm hàm nghĩa tiếng kêu này không, lập tức tỉnh táo, nhắm mắt kêu theo:"Ngao ô ngao ô...." "...Ô!" "Ngao ngao!" "..." Bạch Đồ chán nản nằm xuống lại, không phân cao thấp với nhi tử nhà mình nữa. Y cũng đã có thể sinh con cho sói, dù sinh ra nhãi con chỉ biết học theo sói tru, cũng không có gì kỳ quá.... đúng không? Bạch Đồ và nhãi con chơi một hồi mới nhớ tới Vân Dã còn ngồi quỳ bên giường. Y ngẩng đầu, vừa vặn thấy Vân Dã đang cẩn thận nhìn y, trong mắt là khẩn trương không khó phát hiện. Bạch Đồ tiếp xúc với ánh mắt hắn, lập tức cảm thấy mệt mỏi cả người được quét sạch. Y hơi dịch thân thể chút, lộ hơn phân nửa nhãi con dưới bụng:"Là một nam hài" Vân Dã khẽ ứng tiếng:"Vâng." Bạch Đồ chớp mắt, gợi ý:"Con không muốn ôm sao?" Vân Dã đột nhiên luống cuống tay chân:"Con... con có thể chứ?" Bạch Đồ bò dậy ngậm nhãi con về phía trước, đặt nó lên tay Vân Dã. Đột nhiên mất đi độ ấm quen thuộc, nhãi con bất an đạp chân, sợ hãi kêu "ngao ngao ô ô". [Không biêt xưng nhóc con thế nào, cổ đại thì có ta với hắn với y với gã, nó thì nghe kì kì nên tui để nhóc con, nhãi con, bé,... luôn nhen, chứ không là hắn hắn không biết đường mà lận >-

Bạn đang đọc truyện Hướng Dẫn Dưỡng Thai Của Tiên Tôn Bạch Thỏ của tác giả Trì Linh. Thỏ tiên nhỏ run lẩy bẩy ôm chặt bắp đùi nam chủ, dùng mọi cách lén lút đưa cho hắn bàn tay vàng, ai ngờ nam chủ hắc hóa càng lúc càng nhanh. Bạch Đồ chỉ có thể đi theo chính đạo tiêu diệt nam chủ, đồng quy vu tận với hắn [chết chung].

Lại không ngờ vừa mở mắt, đã trở lại thời điểm mới vừa xuyên qua.

Đời này, Bạch Đồ thay đổi sách lược, nhặt nam chủ lúc còn là sói con về làm đồ đệ.

Sói yêu Vân Dã trưởng thành khắc khổ tu luyện, tôn sư trọng đạo, chỉ là trong lòng tích tụ một cái tâm ma, hỏi thế nào cũng không nói.

Sau đó, tâm ma Vân Dã nhập thể [tâm ma điều khiển cơ thể], đẩy ngã sư tôn nhà mình.

Từ đó về sau ———-

Vân Dã: Sư tôn ôm QAQ

Bạch Đồ:…

Vân Dã:?? Sư tôn đừng đi a, sư tôn!

Vân Dã buồn bực trong lòng, vì sao sư tôn đột nhiên tránh né hắn, hơn nữa… Sao bụng sư tôn càng lúc càng lớn???

Sau này nữa, Vân Dã nhặt được một thỏ trắng nhỏ run lẩy bẩy trong phòng sư tôn, còn đang mang thai.

Bạn cũng có thể đọc thêm nhiều truyện đam mỹ khác như: Người Thắng Cuộc hoặc Tráng Phu Lang Nhà Tú Tài.

Video liên quan

Chủ Đề