Đóng vai nhân vật người em kể lại truyện cổ tích cây khế

Bài văn mẫu Vào vai đối tượng người em kể lại truyện Cây khế dưới đây nhằm giúp các em học trò đoàn luyện và tăng lên kỹ năng viết bài văn kể lại 1 câu chuyện đã học hay và lạ mắt nhất. Kế bên đấy, bài văn mẫu này còn giúp các em hiểu hơn về quan niệm sống “Ở hiền gặp lành”, “Ác giả ác báo”. Chúc các em sẽ có được những bài văn thật hay nhé! Ngoài ra, để làm phong phú thêm tri thức cho bản thân, các em có thể tham khảo thêm bài giảng Cây khế.

1. Lược đồ tóm lược gợi ý

2. Dàn bài cụ thể

a. Mở bài:

– Vào vai đối tượng để tự giới thiệu sơ lược về mình và câu chuyện định kể.

b. Thân bài: Kể lại diễn biến câu chuyện

* Xuất thân của các đối tượng:

– Hai vợ chồng người anh:

+ Kể từ có vợ người anh sinh ra chây lười, bao lăm việc đều trút cho vợ chồng em.

+ Sợ 2 người em tranh công liền bàn vợ cho 2 vợ chồng em ở riêng.

+ Chia cho em 1 gian nhà lụp xụp và cây khế. Còn bao lăm ruộng cho làm rẽ và ngồi hưởng phấn kích với vợ.

+ Cho là người em đần dại, ko di chuyển với em.

– Hai vợ chồng người em:

+ Thức khuya, dậy sớm, quyết tâm làm lụng.

+ Bị chia của nả bất công nhưng mà ko ta thán.

+ Quanh 5 chu đáo cây khế để có thể đem bán lấy tiền.

* Hoàn cảnh diễn ra câu chuyện.

* Diễn biến chính:

– Hai vợ chồng người anh:

+ Chỉ ăn và chờ chim tới. Chim tới thì vội tru tréo lên.

+ Hai vợ chồng bàn may túi phệ gấp 3 lần, thành như 1 cái tay đẫy to. Hoa mắt vì của quý, vào trong tận sâu hang cố nhặt đầy tay đẫy. Tay nải đầy, còn lấy them vàng dồn cả tay áo, ống quần lê mãi mới ra được khỏi hang.

– Hai vợ chồng người em:

+ May đúng túi 3 gang, chỉ nhặt ít vàng, kim cương ở ngoài rồi bay về.

+ Chuẩn bị san sẻ lại câu chuyện và đưa lại cây khế cho người anh.

c. Kết bài:

– Chấm dứt câu chuyện và nêu bài học được rút ra từ câu chuyện.

3. Bài văn mẫu

Đề bài: Em hãy nhập vai đối tượng người em kể lại truyện Cây khế bằng 1 bài văn ngắn.

GỢI Ý LÀM BÀI

3.1. Bài văn mẫu số 1

Sau lúc bác mẹ mất, tôi và anh trai sống cùng nhau. Chúng tôi chuyên cần làm lụng nên cũng đủ ăn. Từ ngày có vợ, anh của tôi đâm ra chây lười. Vợ chồng tôi phải làm lụng nặng nhọc mới có của ăn của để.

1 hôm, anh trai gọi tôi tới trao đổi chuyện chia gia tài. Vì là phận em, tôi xin được nghe theo lời anh. Tôi thu được 1 túp lều bé, ở trước cửa có 1 cây khế. Dù gian truân, nhưng mà tôi và vợ vẫn sống hạnh phúc, êm ả. Hằng ngày, tôi và vợ vẫn thay nhau chăm nom cây khế. Tới mùa, những chùm quả 9 khi lỉu trên cây. Tôi và vợ bàn nhau hái khế ra chợ bán. Sáng hôm đấy, tôi ra vườn cây để hái khế thì nghe thấy trên ngọn cây có tiếng rung mạnh như có người. Tôi gọi vợ ra xem, thì nhận ra 1 con chim to đang ăn khế 9. Tôi lấy làm lạ lắm, chưa bao giờ thấy 1 con chim nào phệ tương tự. Tôi liền bảo vợ cứ đợi cho chim ăn xong mới ra hái. Suốt 1 tháng trời, hằng ngày chim cứ tới ăn vào khi sáng sớm.

Vợ tôi xót ruột. 1 hôm thấy chim đang ăn khế, liền chạy ra nói:

– Ông chim ơi, ông ăn như thế thì nhà cháu còn khế đâu nhưng bán! Cả nhà cháu chỉ nhờ vào cây khế thôi!

Chim nói:

– Ăn 1 quả trả 1 cục vàng, may túi 3 gang mang đi nhưng đựng!

Nghĩ đây chắc hẳn là chim thần, tôi bảo vợ tuân theo lời chim nói. Sáng đêm ngày sau, chim thần bay tới. Tôi xách túi ra, chim nằm rạp xuống đất cho tôi trèo lên. Tôi ngồi trên lưng chim nhưng lòng có chút lo âu. Chim bay qua bao lăm là miền, hết đồng ruộng tới rừng xanh, hết rừng xanh tới đại dương. Ra đến giữa biển, chim rẽ vào 1 cái đảo, rồi đáp xuống cửa 1 cái hang.

Chim ra hiệu cho tôi bước vào. Ngay từ cửa đã có rất nhiều thứ đá trong như thủy tinh và hổ phách đủ thứ màu. Tôi thấy hang sâu và rộng nên ko dám vào, chỉ dám nhặt ít vàng, kim cương ở ngoài rồi ra ngoài. Tôi bảo chim thần bay về. Chim lại cất cánh đưa tôi về nhà. Từ đấy, cuộc sống của gia đình tôi trở thành sung túc hơn trước. Chúng tôi còn tương trợ được rất nhiều người dân nghèo nàn.

1 hôm, anh trai của tôi tới chơi. Tôi đoán biết anh nghe được chuyện nên tới hỏi thăm. Nghe anh hỏi chuyện, tôi liền kể cho anh nghe. Anh liền thương thảo để đổi của nả của mình lấy túp lều và cây khế. Thầy anh năn nỉ mãi, tôi cũng ưng thuận.

Tính từ lúc đấy, anh trai và chị dâu của tôi dọn tới ở trong túp lều. Tôi nghe người trong làng kể lại. Hằng ngày, họ chỉ ngồi ăn rồi chờ chim tới. 1 buổi sáng nọ, lúc thấy luồng gió mạnh nổi lên, và ngọn cây khế rung rinh. Họ biết là chim thần tới liền nói:

– Chim thần ơi, cả nhà tôi trông vào cây khế, hiện giờ chim ăn thì tôi lấy gì nhưng sống?

Chim thần cũng nói y như với tôi:

– Ăn 1 quả trả 1 cục vàng, may túi 3 gang mang đi nhưng đựng!

Anh trai và chị dâu của tôi cứ bàn qua tính lại. Rồi họ quyết định may cái túi phệ gấp 3 lần, như 1 cái tay đẫy to. Sáng hôm sau, chim thần tới đưa anh tôi ra hòn đảo. Nhìn thấy vàng bạc, kim cương, anh trai tôi cố nhặt cho đầy túi. Không chỉ vậy, anh ta còn cho cả vào túi quần, túi ào. T rên đường về, vì quá nặng lại gặp gió to, chim đâm bổ xuống biển. Anh trai tôi bị sóng cuốn trôi, bao lăm của nả mất hết. Còn chim thần chỉ bị ướt lông, ướt cánh nên lại vùng lên trời bay đi. May có người dân đánh cá ngang qua mới cứu được. Anh trai tôi trở về, kể rõ sự tình cho tôi nghe và tỏ ra rất ân hận.

3.2. Bài văn mẫu số 2

Cha mẹ mất sớm, tôi và anh trai sống cùng nhau. Hai anh em chuyên cần làm lụng cũng đủ ăn. Nhưng tính từ lúc có vợ, anh tôi đâm ra chây lười. Vợ chồng tôi phải làm lụng nặng nhọc mới có của ăn, của để.

1 hôm, anh trai gọi tôi tới để trao đổi chuyện chia gia tài. Là phận em, tôi nghe theo sự sắp xếp của anh. Tôi thu được 1 căn nhà bé, ở trước cửa có 1 cây khế. Quanh 5, vợ chồng tôi vẫn chu đáo bởi thế khế xanh mơn mởn. Tới mùa, những chùm quả 9 khi lỉu trên cây. 1 hôm, tôi ra hái khế đi bán thì thấy trên cây có tiếng rung mạnh như có người. Tôi liền bảo với vợ ra xem, hoá ra có 1 con chim to đang ăn khế 9. Hai vợ chồng đợi cho chim ăn xong mới ra hái. Nhưng suốt 1 tháng trời, hằng ngày chim cứ tới ăn vào khi sáng sớm.

Vợ tôi liền nói:

– Ông chim ơi, ông ăn như thế thì nhà cháu còn khế đâu nhưng bán!

Chim nói:

– Ăn 1 quả trả 1 cục vàng, may túi 3 gang mang đi nhưng đựng!

Vợ chồng tôi nghe vậy thì tuân theo lời chim. Sáng đêm ngày sau, chim bay tới thật. Khi tôi xách túi ra, chim còn nằm rạp xuống đất cho tôi trèo lên. Chim bay qua bao lăm là miền, hết đồng ruộng tới rừng xanh, hết rừng xanh tới đại dương. Ra đến giữa biển, chim rẽ vào 1 cái đảo toàn đá trắng, đá xanh, đá đỏ, đã ngũ sắc. Chim bay lòng vòng đảo, rồi hạ xuống 1 cái hang.

Tôi nghe theo lời chim ra hiệu, bước vào hang. Ngay từ cửa đã có rất nhiều thứ đá trong như thủy tinh và hổ phách đủ thứ màu. Tôi thấy hang sâu nên ko dám vào, chỉ dám nhặt ít vàng, kim cương ở ngoài rồi ra ngoài. Tôi bảo chim bay về. Chim lại cất cánh đưa tôi về nhà. Từ đấy, cuộc sống của gia đình tôi trở thành sung túc hơn trước.

1 hôm, anh tôi đến chơi. Nghe anh hỏi chuyện, tôi liền kể cho anh nghe. Anh liền thương thảo để đổi của nả lấy túp lều và cây khế. Là phận em nên tôi cũng đồng ý. Mãi sau này, tôi mới nghe dân làng kể lại chuyện về vợ chồng anh trai của tôi.

Họ dọn tới ở trong túp lều. Nhưng hằng ngày chỉ ngồi ăn rồi chờ chim tới. 1 buổi sáng nọ, họ thấy luồng gió mạnh nổi lên, và ngọn cây khế rung rinh. Họ vội tru tréo lên:

– Cả nhà tôi trông vào cây khế, hiện giờ chim ăn thì tôi lấy gì nhưng sống?

Chim thần cũng nói:

– Ăn 1 quả trả 1 cục vàng, may túi 3 gang mang đi nhưng đựng!

Họ bàn nhau may cái túi phệ gấp 3 lần, như 1 cái tay đẫy to. Sáng hôm sau, chim thần tới đưa anh tôi ra hòn đảo. Vì lòng tham, anh tôi lấy đầy tay đẫy. Trên đường về, vì quá nặng lại gặp gió to, chim đâm bổ xuống biển. Anh tôi bị ngọn sóng cuốn đi với tay đẫy vàng và châu báu đầy người, còn chim thì lại vùng lên bay về núi rừng. Có người đánh cá ngang qua, cứu được anh tôi. Khi trở về, anh tôi hết sức hối lỗi.

—–Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp—–

Soạn bài Cây khế tóm lược – Kết nối kiến thức Ngữ văn 6

318

Kể lại truyện Cây khế bằng lời văn của em

228

Phát biểu cảm tưởng về truyện Cây khế

138

[rule_2_plain] [rule_3_plain]

#Đóng #vai #nhân #vật #người #kể #lại #truyện #Cây #khế

Tôi sinh ra trong một gia đình nông dân. Vì chăm chỉ làm lụng nên bố mẹ tội cũng có bát ăn bát để, hi vọng sau này cho anh em tôi làm vốn sinh nhai. Nhưng rồi cha mẹ tôi mất đột ngột. Anh trai tôi đã không làm như lời cha mẹ dặn trước lúc lâm chung là chia đều tài sản cho hai anh em mà chiếm hết gia tài, chỉ để lại cho tôi một túp lều nhỏ và cây khế còi cọc ở góc vườn.

Tôi chấp nhận mà không hề kêu ca, than phiền gì. Hằng ngày, tôi phải mò cua bắt ốc, cày thuê, cuốc mướn để sống. Cây khế trở thành tài sản quý giá nhất và là người bạn thân thiết của tôi. Tôi chăm sóc nó chu đáo, tận tình như người bạn. Vì vậy mà cây khế lớn rất nhanh và chẳng bao lâu đã ra hoa kết quả. Đến mùa khế chín, những chùm khế chín vàng óng, thơm lừng báo hiệu một mùa khế bội thu. Không thể nào nói hết được niềm hạnh phúc của mọi người trong gia đình tôi. Tôi đã đan những chiếc sọt để ngày mai đem khế ra chợ đổi lấy gạo. Sáng hôm đó, khi vừa thức dậy, tôi đã nhìn thấy trên cây khế có một con chim to với bộ lông sặc sỡ đang ăn những quả khế chín. Lòng tôi đau như cắt. Tôi chạy đến dưới gốc cây và nói: “Chim ơi! Ngươi ăn khế của ta thì gia đình ta biết lấy gì để sống?”. Chim bỗng ngừng ăn và cất tiếng trả lời: “Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi và đựng”. Nói rồi chim bay đi. Tôi không tin lắm vào chuyện lạ lùng đó nhưng vẫn bảo vợ may cho mình một chiếc túi ba gang. Sáng hôm sau, chim đến từ sớm và đưa tôi ra một hòn đảo nhỏ giữa biển. Tôi không thể tin vào những gì hiện ra trước mắt. Cả hòn đảo toàn vàng bạc châu báu chất đống. Cả hòn đảo ánh lên màu vàng làm tôi bị lóa mắt. Không hề có một bóng người. Tôi cảm thấy lo sợ, cứ đứng yên một chỗ. Nhưng rồi chim vỗ cánh và giục giã: “Anh hãy lấy vàng bạc, châu báu vào túi, rồi tôi đưa về.” Lúc đó tôi mới dám nhặt vàng cho vào đầy túi ba gang rồi lên lưng chim để trở về đất liền.

Từ đó, gia đình tôi không còn phải ăn đói mặc rách nữa. Tôi dựng một căn nhà khang trang ngay trong khu vườn, nhưng vẫn giữ lại túp lều và cây khế.

Tôi dùng số của cải đó chia cho những người dân nghèo khổ trong làng. Cũng không hiểu sao từ bữa đó, chim không còn đến ăn khế nữa. Cây khế bây giờ đã to lớn, toả bóng mát xuống cả một góc vườn. Mùa khế nào tôi cũng chờ chim thần đến để bày tỏ lòng biết ơn.

Tiếng lành đồn xa, câu chuyện lan đến tai người anh trai tôi. Một sáng, anh đến nhà tôi rất sớm. Đây là lần đầu tiên anh tới thăm tôi kể từ ngày bố mẹ mất. Anh đòi tôi đổi toàn bộ gia sản của anh lấy túp lều và cây khế. Tôi rất buồn khi phải chia tay với căn nhà và cây khế. Nhưng trước lời cầu khẩn của anh, tôi đành bằng lòng. Cả gia đình anh chuyển về túp lều cũ của tôi. Ngày nào anh cũng ra dưới gốc khế chờ chim thần đến. Mùa khế chín, chim cũng trở về ăn khế. Vừa thấy chim, anh tôi đã khóc lóc, kêu gào thảm thiết và đòi chim phải trả vàng. Chim cũng hứa sáng mai sẽ đưa anh tôi ra đảo vàng và dặn may túi ba gang. Tối hôm đó, anh tôi thức cả đêm để may túi mười gang ngày mai đi lấy vàng. Sáng hôm sau, vừa ra tới đảo vàng, anh tôi đã hoa mắt bởi vàng bạc châu báu của hòn đảo. Anh tôi vội nhét vàng vào đầy túi mười gang, vào túi quần, túi áo và mồm cũng ngậm vàng nữa. Trên đường trở về nhà, chim nặng quá, kêu anh tôi vứt bớt vàng xuống biển cho đỡ nặng. Vốn tính tham lam, anh không những không vứt bớt xuống mà còn bắt chim bay nhanh hơn. Nặng quá, chim càng lúc càng mệt. Đôi cánh trở nên quá sức, yếu dần. Cuối cùng, không còn gắng được nữa, chim chao đảo rồi hất luôn người anh xuống biển cùng với số vàng.

Tôi trở lại sống ở nhà cũ, cùng túp lều và cây khế. Nhưng chim thần không bao giờ còn quay trở lại nữa…Anh trai tôi đã không thể quay trở về chỉ vì lòng tham vô đáy. Một nỗi buồn man mác dâng lên trong lòng tôi.

Related

Video liên quan

Bài Viết Liên Quan

Chủ Đề