Đất nước ngàn năm không mỏi cánh tay cung là gì

Phn I. Đọc hiu [3,0 đim]

Ôi thiên nhiên, cảm ơn người nhân hậu

Những so le, người kéo lại cho bằng

Ít nhất cũng là khi nằm xuống

Trong mảnh gỗ rừng, dưới một vành trăng...

Những bia mộ thẳng hàng im lặng quá

          Ai hay đâu mang hồn của bao người

          Với bời bời nỗi niềm tâm sự

          Đến bây giờ có lẽ cũng chưa nguôi...

          Trời rộng vô cùng, đất cũng rộng vô cùng

          Bởi khoảng trống mỗi con người bỏ lại

          Cái khoảng trống nhỏ nhoi bằng chính vóc họ thôi

          Mà cả dãy Hoàng Liên không sao che lấp…

          Tôi đi giữa nổi chìm bao số phận

          Lòng lắng nghe muôn tiếng nói xa gần

          Tôi không tin con người là ảo ảnh

          Và cuộc đời là một thoáng giữa sân ga.

                                                    [Trần Đăng Khoa]

Xác định thể thơ của văn bản.

1. Thể thơ tự do

2. những hình ảnh, từ ngữ thể hiện tinh thần yêu nước, bất khuất chống giặc ngoại xâm của con người Việt Nam trong đoạn trích: ngàn năm không mỏi cánh tay cung, giáo mác Trường Sơn, cọc nhọn Bạch Đằng, cờ lau tập trận, chiếc roi cày rần rật máu cha ông, huyền thoại tiên rồng, bọc trứng trăm con lên rừng xuống biển, lội suối trèo non, bạt ghềnh chắn sóng, lời di huấn, vị mặn mồ hôi

3. Biện pháp ẩn dụ: ngàn năm không mỏi cánh cung ẩn dụ cho những cuộc chiến tranh kéo dài hàng ngàn năm và tinh thần chiến đấu của nhân dân ta. Dù bất cứ thời đại nào, nhân dân ta cũng không nhụt lòng, hừng hực ý chí bảo vệ đất nước.

4. Tác giả thể hiện sự mong mỏi vào sự vững mạnh, độc lập chủ quyền lãnh thổ của đất nước. Vóc hình đất nước là do máu và nước mắt đổi lấy, chúng ta trông đợi vào sự vươn lên, hùng mạnh, tự lực, tự cường.

Là một học sinh, chúng ta cần tích cực học tập, rèn luyện thật tốt. Cần có tinh thần yêu nước, lập trường chính trị vững vàng để bảo vệ đất nước

Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi:

Có bao giờ sông chảy thẳng đâu em

Sông lượn khúc lượn dòng mà đến biển

Bờ bãi loi thoi xóm làng ẩn hiện

Đời sông như đời người trên sông

Em yêu anh có yêu được như sông

Sông chẳng theo ai, tự chảy nên dòng

Sông nhớ biển lao ghềnh vượt thác

Mang suối nguồn đi đến suốt mênh mông

Đã yêu sông anh chẳng ngại sâu nông

Em có theo anh lên núi về đồng

Hạt muối mặn lên ngàn, bè tre xuôi về bến

Em có cùng lũ lụt với mưa dông

Đời sông trôi như đời người trên sông

Anh tin bến, tin bờ, tin sức mình đến bể

Tin ánh sáng trên cột buồm, ngọn lửa

Tin mái chèo cày trên sóng cần lao

Anh tin em khi đứng mũi chịu sào

Anh chẳng sợ mọi đá ngầm sóng cả

Anh yêu sông, yêu tự nguồn đến bể

Gió về rồi, nào ta kéo buồm lên

[Vũ Quần Phương – Tình yêu – dòng sông – NXB Văn học, 1988]

Phn I. Đọc hiu [3,0 đim]

Ôi thiên nhiên, cảm ơn người nhân hậu

Những so le, người kéo lại cho bằng

Ít nhất cũng là khi nằm xuống

Trong mảnh gỗ rừng, dưới một vành trăng...

Những bia mộ thẳng hàng im lặng quá

          Ai hay đâu mang hồn của bao người

          Với bời bời nỗi niềm tâm sự

          Đến bây giờ có lẽ cũng chưa nguôi...

          Trời rộng vô cùng, đất cũng rộng vô cùng

          Bởi khoảng trống mỗi con người bỏ lại

          Cái khoảng trống nhỏ nhoi bằng chính vóc họ thôi

          Mà cả dãy Hoàng Liên không sao che lấp…

          Tôi đi giữa nổi chìm bao số phận

          Lòng lắng nghe muôn tiếng nói xa gần

          Tôi không tin con người là ảo ảnh

          Và cuộc đời là một thoáng giữa sân ga.

                                                    [Trần Đăng Khoa]

Xác định thể thơ của văn bản.

I. ĐỌC HIỂU

Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi:  

đất nước ngàn năm không mỏi cánh tay cung 

giáo mác Trường Sơn 

cọc nhọn Bạch Đằng 

đến trẻ chăn trâu cũng cờ lau tập trận 

chiếc roi cày rần rật máu cha ông 

đất nước sinh ra huyền thoại tiền rồng 

bọc trứng trăm con lên rừng xuống biển 

mẹ lội suối trèo non 

cha bạt ghềnh chắn sóng 

mong mai sau nên vóc nên hình 

đất nước mỗi ngày lên đón ánh mặt trời 

thấy dung mạo tiền nhân nhắc lời di huấn 

nghe vị mặn mồ hôi thấm đầu sông cuối bãi 

vạt cỏ bên đường cũng học để mà xanh 

[Cương thổ, Nguyễn Đức Dũng] 

[NB] Đoạn thơ trên được viết bằng thể thơ gì? 

7 quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung

7 quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung -

Tuyển tập các đề Đọc hiểu quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung hay nhất. Các câu hỏi và trả lời đọc hiểu được sưu tầm từ các đề thi có đáp án đầy đủ, mời các bạn tham khảo.

quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung

tới trẻ chăn trâu cũng cờ lau tập trận

chiếc roi cày rần rật máu ông cha

quốc gia sinh ra huyền thoại tiền rồng

bọc trứng trăm con lên rừng xuống biển

mong tương lai nên vóc nên hình

quốc gia mỗi ngày lên đón ánh mặt trời

thấy dung mạo tiền nhân nhắc lời di huấn

vạt cỏ bên đường cũng học để nhưng xanh

                        [Cương thổ, Nguyễn Đức Dũng]

Câu 1: Đoạn thơ trên được viết bằng thể thơ gì?

Câu 2: Chọn những hình ảnh, từ ngữ nói lên ý thức yêu nước, quật cường chống giặc ngoại xâm của con người Việt Nam

Câu 3: Xác định giải pháp tu từ và hiệu quả nghệ thuật trong câu thơ “quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung”

Câu 4: Trình diễn cách hiểu của em về khát vọng được trình bày trong câu thơ: “mong tương lai nên vóc nên hình”

Hình ảnh trình bày ý thức yêu nước, quật cường chống giặc ngoại xâm của con người Việt Nam là: giáo mác Trường Sơn, cọc nhọn Bạch Đằng, trẻ chăn trâu cũng cờ lau tập trận, chiếc roi cày. 

– Giải pháp tu từ: nhân hóa.

+ Sử dụng hình ảnh nhân hóa tạo điều kiện cho câu thơ thêm phần sinh động, người đọc dễ tưởng tượng.

+ Ko chỉ vậy, lúc sử dụng giải pháp nhân hóa tác giả còn nhấn mạnh tới lịch sử đấu tranh chống giặc ngoại xâm, bảo vệ quốc gia vô cùng hào hùng của dân tộc ta. 

Câu 4:

Có thể hiểu câu “quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung” trình bày khát vọng: quốc gia sẽ ngày càng vững mạnh, vươn tầm ra toàn cầu để xứng đáng với xuất xứ con Rồng cháu Tiên, để xứng đáng với sự hi sinh lớn lao của tổ tiên.

Tìm hiểu thêm về bài thơ Cương thổ

1. Bài thơ Cương thổ

quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung
giáo mác Trường Sơn
cọc nhọn Bạch Đằng
tới trẻ chăn trâu cũng cờ lau tập trận
chiếc roi cày rần rật máu ông cha

quốc gia sinh ra huyền thoại tiên rồng
bọc trứng trăm con lên rừng xuống biển
mẹ lội suối trèo non
cha bạt ghềnh chắn sóng
mong tương lai nên vóc nên hình

quốc gia quặn đau con sóng vỗ ru ghềnh
hồn biển động lời vỏ sò vỏ ốc
ta xăm ngực thuồng luồng mò trai lượm ngọc
thân vùi đảo xa mờ
ma đói lạnh trùng khơi

quốc gia mỗi ngày lên đón ánh mặt trời
thấy dung mạo tiền nhân nhắc lời di huấn
nghe vị mặn mồ hôi thấm đầu sông cuối  bãi
vạt cỏ bên đường cũng học để nhưng xanh

quốc gia đổi bao xương máu mới yên bình
ta yêu nước là yêu những điều thân thiện nhất
yêu giọt mưa mái tranh
yêu reo cười lửa bếp
mẹ từng chiều nhen ấm áp cơm rau

vẫn biết rằng chưa sang cả đẹp giàu
nhưng ta quý những gì ta có được
ta giữ từng câu hát ru
từng tượng đồng bia đá
từng vạt áo nâu già mẹ hì hụi ngoài sân

có quốc gia nào như quốc gia ta
lưng gánh mưa nguồn ngực phơi giông bão
mỗi góc ruộng bờ cây là mỗi niềm xương máu
mỗi tên người tên đất cứ rưng rưng
   
quốc gia ơi từng chặng  tủi mừng
như đứa trẻ lớn lên mòn mỏi cha mẹ
con nhà nghèo lòng thảo thơm từ nhỏ
nghe tiếng gà nhảy ổ cũng nâng niu

quốc gia ơi cay khói bếp chiều
đường đánh giặc nhớ mẹ già muốn khóc
cứ ưng về làm cúi núi rơm thơm
tóc mẹ bạc còn tro than lấm láp
   
quốc gia ơi qua mỗi chặng đường
qua mỗi chặng lớn khôn
nhớ viên bi tuổi thơ sân trường lăn bảy màu ký ức
thương nhành ổi bên nhà đu đưa bím tóc
thương cánh diều rủ  rê trốn học
thương câu Kiều thầy giảng buổi bình văn

quốc gia còn đau giọt lệ quá quan
gạt lưu luyến thường tình hoá sao khuê Nguyễn Trãi
quốc gia còn buồn tiếng thở dài cha từng mùa cấy hái
cơn nồm nam tàu chuối biết se lòng

quốc gia nuôi ta thành những người hùng
ta giữ đất bốn nghìn năm ko nghỉ
quốc gia dạy ta trở thành thi sĩ
ta giữ nước bằng nhân hậu bao dung

ta giữ quốc gia bằng hào khí ông cha
từng thế hệ trao truyền ngọn lửa hồng tim máu
quốc gia mến yêu ơi
bốn nghìn năm trang sử ko nguôi giờ giông bão
những đàn con lại tiếp bước lên đường

                                                   Quảng Nam 19/8/2011
                                                      Nguyễn Đức Dũng

2. Cảm nhận về Tình yêu quốc gia trong bài thơ Cương thổ

Tiêu đề bài thơ với hai chữ ngắn gọn “Cương thổ” nhưng chứa đựng đầy đủ quốc gia Việt Nam bao gồm: biên giới, lãnh thổ, lãnh hải, vùng trời, vùng biển thiêng liêng của tổ quốc như một lời khẳng định, tuyên ngôn của vị người hùng dân tộc Lý Thường Kiệt: “Núi sông nước Nam vua Nam ở/ Sờ sờ định phận tại sách trời…”. 

quốc gia Việt Nam với lịch sử bốn nghìn năm dựng nước và giữ nước, bao thế hệ người hùng, bao người con ưu tú của dân tộc, lớp lớp đã ra đi đánh giặc và trong đó ko ít người đã ngã xuống cho sự bình yên, trường tồn của dân tộc, máu xương của ông, cha biết bao nhiêu thế hệ đã chảy để đổi lại độc lập, hòa bình cho tổ quốc thân yêu. Và khổ thơ đầu tác giả viết: Quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung/ giáo mác Trường Sơn/ cọc nhọn Bạch Đằng/ tới trẻ chăn trâu cũng cờ lau tập trận/ chiếc roi cày rần rật máu ông cha. Có phải chăng sự dồn nén lên tới cao trào tác giả mới thốt lên hai tiếng“rần rật”, đây là chất hào khí của dân tộc, của ý thức sẵn sàng xả thân vì Tổ quốc lúc bị lâm nguy.

Cũng chính trên quốc gia đấy đã sinh ra cội nguồn tổ tiên của dân tộc với câu chuyện truyền thuyết đi vào lòng mỗi người con Việt Nam “trăm trứng, trăm con”, được tả thực qua thơ anh: Quốc gia sinh ra huyền thoại tiên rồng/ bọc trứng trăm con lên rừng xuống biển/ mẹ lội suối trèo non/ cha bạt ghềnh chắn sóng/ mong tương lai lên vóc lên hình.

Thi sĩ đã cảm nhận thâm thúy tình yêu quốc gia cũng chính từ yêu những điều giản dị. Và hình ảnh quốc gia lồng trong hình bóng của người mẹ nhân hậu, chịu thương, chịu thương chịu khó, suốt đời hy sinh cho chồng, cho con được trình bày mộc mạc, chất phác nhưng sâu lắng qua thơ anh: quốc gia ơi cay khói bếp chiều/ đường đánh giặc nhớ mẹ già muốn khóc. Tới câu thơ này ta lại gặp hình ảnh tương tự người chiến binh trong thơ của Hữu Loan: “lấy chồng người chiến binh/ mấy người đi trở lại/ nhớ lúc anh ko về/ thương người vợ bé nhỏ chiều quê”. Người con được sinh ra trong cảnh nước mất, nhà tan, thời tao loạn, phải cầm súng lên đường bỏ lại sau lưng bóng mẹ già ko có người phụng dưỡng, niềm thương và nỗi nhớ động lòng thao thức và tác giả thốt lên: cứ ưng về làm cúi núi rơm thơm/ tóc mẹ bạc còn tro tàn lấm láp.

Ký ức tuổi thơ luôn lãng mạn, thân yêu và đầy ắp trằn trọc, toan lo trong tác giả được tái tạo qua từng con chữ, câu thơ: nhớ viên bi tuổi thơ… lăn bảy vòng ký ức/ thương nhành ổi bên nhà đu đưa bín tóc. Tác giả cho ta thưởng thức một hình ảnh đẹp hồn nhiên với cụm từ bốn chữ trong câu “đu đưa bín tóc”, để rồi có những phút giây say đắm: “…thương cánh diều…câu kiều thầy giảng…”.

Có điều ko phủ thu được, quốc gia đã sản sinh ra những người hùng và những người người hùng là những Thi sĩ tự nguyện trên trận tuyến: quốc gia nuôi ta thành những người hùng/ ta giữ đất bốn nghìn năm ko nghỉ/ quốc gia dạy ta thành thi sĩ …, nó mang mác như câu thơ của thi sĩ Sóng Hồng viết: “mỗi vần thơ bom đạn phá cường quyền”. Tác giả khẳng định sắt đá truyền thống đánh giặc giữ nước của ông cha ta từ bao đời nay. Và truyền thống đấy tiếp tục được các thế hệ đi sau viết tiếp trang sử vẻ vang của dân tộc ta: ta giữ quốc gia bằng hào khí ông cha/ từng thế hệ trao truyền ngọn lửa hồng tim máu…

Hai câu thơ kết của tác giả: bốn nghìn năm trang sử ko nguôi giờ giông bão/ những đàn con lại tiếp bước lên đường… lại khơi gợi ta nhớ tới “quốc gia” của Nguyễn Đình Thi: “quốc gia lớn lên lúc dân mình biết trồng tre nhưng đánh giặc…”.

Tác giả viết bài thơ này với tấm lòng của người con hướng về Tổ quốc thân yêu, với ý thức, trách nhiệm thiêng liêng cao cả. Có nhẽ ko cần nói thêm gì, bài thơ đã đi vào lòng người và khẳng định được vị trí trong tiềm thức người dân Quảng Nam và cả nước. Bài thơ như một lời nhắn gửi, nhắc nhở những người con hôm nay được sống trong bình yên, hòa bình ko được phép xao lãng nhiệm vụ và trách nhiệm của mình đối với Tổ quốc thân yêu.

Một số bài văn mẫu nghị luận về tình yêu quê hương quốc gia

Mẫu số 1

Quê hương chính là nơi chúng ta cất tiếng khóc chào đời, là cái nôi trước hết đón nhận tiếng khóc trước hết của chúng ta. Những bước đi lẫm chẫm vào đời, những ký ức tuổi thơ ko bao giờ quên được. Và là nơi là tới cuối cùng của cuộc đời chúng ta vẫn mong trở về nhất. Tình yêu quê hương được biểu thị từ những tình cảm bình dị nhất là tình yêu gia đình láng giềng, là nỗi niềm ngóng chờ được trở về mỗi lúc mình xa quê. Yêu quê hương chính là yêu những gì nơi mình sinh ra, yêu xóm thôn, yêu trục đường làng sỏi đá, lồi lõm. Mỗi lần xa quê tình yêu đấy lại âm ỉ cháy trong tim, có lúc da diết có lúc sục sôi, có lúc lại thổn thức. Là sự hào hứng mỗi lần được trở về với đất mẹ sau mỗi lần xa quê. Tình cảm này là tình cảm ko gì có thể thay thế được, nó luôn ở mãi trong tim của mỗi con người.

Lúc quốc gia ngày càng tăng trưởng quá trình nông thôn mới cũng được tăng cường hơn. Tình yêu quê hương được biểu thị bằng hành động. Có rất nhiều người thành đạt xa quê đã có những đóng góp về tiền nong và sức lực để xây dựng một quê hương ngày càng vững mạnh và tăng trưởng hơn. Đây đều là những biểu thị của tình yêu quê hương quốc gia với mong muốn quê hương mình ngày càng tăng trưởng hơn. Yêu quê hương còn là trách nhiệm xây dựng quê hương ngày càng tăng trưởng hơn.

Ngày nay yêu quê hương ko phải cứ phải cầm súng đánh giặc nữa, nhưng yêu quê hương chính là góp phần dựng xây quê hương tăng trưởng ngày càng giàu mạnh hơn. Chúng ta là những thế hệ trẻ hãy góp phần công sức của mình để xây dựng quê hương ngày càng giàu mạnh hơn nữa.

Mẫu số 2

Trong sâu thẳm trái tim mỗi người, chắc hẳn đều có một nơi dành cho quê hương quốc gia như một thi sĩ đã từng thốt lên:

“Ôi Tổ quốc ta yêu như máu thịtNhư mẹ cha ta, như vợ như chồngÔi Tổ quốc nếu cần ta chết

Cho mỗi ngôi nhà, ngọn núi, con sông”

Thật khó để khái niệm một cách rõ ràng về tình yêu quê hương quốc gia. Nó chính là tình yêu, sự trân trọng, nâng niu, yêu quý và sẵn sàng hi sinh cho quê hương- nơi chôn rau cắt rốn của mỗi người, cho tổ quốc- lãnh thổ thiêng liêng mang hai tiếng Việt Nam. Đây là một tình cảm nhân văn, cao đẹp, luôn túc trực ở mỗi người dù già hay trẻ, dù gái hay trai.

Đã bao giờ bạn tự hỏi, cuộc sống hòa bình và đáng sống này người nào đem lại cho bạn? Đó là những giọt mồ hôi của ông cha từ buổi khai phá, là biết bao nhiêu giọt máu của nhiều thế hệ đổ xuống để bảo vệ lãnh thổ lãnh thổ. Nên ta yêu hơn cả từng con người, từng mảnh đất, từng nhành cây ngọn cỏ trên khắp quốc gia. Bởi đâu đâu cũng in dấu “một dáng hình một ước ao ông cha”.

Nơi ta đã gắn bó từ ngày trẻ thơ tới lúc trưởng thành và mãi mãi về sau, nơi mến thương và hạnh phúc luôn đong đầy thì vì sao ta lại ko yêu, ko quý, ko trân trọng và nâng niu cho được? Tình yêu quê hương quốc gia ko phải thứ tình cảm to lớn hay xa xôi gì. Nó bắt nguồn từ tình yêu những điều nhỏ nhỏ, bình dị nhất. Tình yêu nhà, yêu mỗi con sông quê hương, yêu những con người chất phác thiệt thà, yêu gia đình trở thành tình yêu quốc gia.

Lúc lãnh thổ quốc gia đứng trước sự lâm nguy, những thế hệ thanh niên tận tình đã sẵn sàng lên đường bảo vệ tổ quốc, những cô thanh niên xung phong sẵn sàng vào mặt trận. Đó là hình ảnh của chú nhỏ Lượm, mẹ Tơm, mẹ Suốt, bà Bầm. Trong thời bình thì tình yêu quê hương quốc gia lại ở sự phấn đấu nỗ lực để hiến dâng cho sự tăng trưởng của quốc gia.

Tình yêu đấy ko còn là những khái niệm trừu tượng nhưng còn trình bày bằng những hành động thiết thực. Đó là nỗi nhớ quê da diết mỗi lúc xa nhà, luôn ngóng chờ về quê hương và kì vọng tới ngày được trở về. Lúc quốc gia tăng trưởng, họ cùng góp một tẹo sức lực nhỏ để đầu tư cho sự tăng trưởng của quốc gia. Lòng yêu nước yêu quê hương của họ thật đáng quý biết bao.

Tình yêu quê hương gắn liền với tình yêu tổ quốc. Đó là thứ tình cảm vừa giản dị, thật tâm song lại thiêng liêng cao đẹp biết bao. Mỗi giai cấp, mỗi thế hệ, mỗi con người lại có những biểu thị không giống nhau để yêu nơi ta đã cất tiếng khóc chào đời, nới rộng mở cánh tay nghênh tiếp ta.

Các thi sĩ yêu quê bằng những vần thơ ngọt ngào, tha thiết ngợi ca cảnh sắc quê hương quốc gia. Anh kĩ sư yêu quốc gia bằng những đêm thức trắng vẽ nên những bản công trình, đưa quốc gia dần hội nhập cùng toàn cầu. Các bạn học trò yêu quê hương mình bằng cách nỗ lực, siêng năng ko ngừng học tập để đưa quốc gia “sánh vai với các cường quốc trên toàn cầu”.

Kế bên những hành động đẹp, những tấm gương sáng tương tự thì vẫn còn ko ít người ngày càng xa lánh và rời bỏ quê hương. Thậm chí họ còn tìm cách chống phá nhà nước, đưa ra các luận điệu sai trái về chính quyền ta. Thỉnh thoảng, họ sống quá thực dụng chủ nghĩa và vụ lợi. Sẵn sàng lừa dối những người xung quanh mình, tàn phá tự nhiên và tàn phá môi trường. Nhiều kẻ bất nhân còn giày đạp lên quyền sống, bán rẻ lương tâm để hãm hại người khác một cách man rợ. Những hành động tương tự đáng bị lên án và trừng trị.

Trong bối cảnh hiện đại, yêu quê hương quốc gia còn gắn với việc bảo tồn và tăng trưởng những trị giá văn hóa cựu truyền. Yêu tiếng mẹ đẻ, giữ gìn sự trong sáng của tiếng việt và lưu giữ bản sắc văn hóa dân tộc. Hãy là người yêu nước bằng một trái tim nóng và cái đầu lạnh.

Mẫu số 3

Người nào người nào trong đời sống này cũng đều có một quê hương. Quê hương chính là nơi sinh ra và lớn lên, hay là nơi nhưng ta đã được gắn bó sâu nặng, nơi đó gắn với những kỷ niệm của tuổi thơ như rất đỗi thật tâm và mộc mạc biết bao nhiêu. Và cho dù đi tới một nơi phồn hoa đẹp tươi hơn thì ta cũng ko nguôi nhớ về quê hương xưa cũ của ta.

Chắc hẳn người nào người nào cũng đã tự hỏi rằng tình yêu quê hương là gì? Và ta có thể thấy được tình yêu quê hương đó chính là tình gắn gắn bó, nhưng đồng thời cũng là rất yêu quý, vun vén, và đó cũng chính là sự dựng xây quê hương ngày càng giàu mạnh. Có thể đó là sự đóng góp một phần sức lực của mình cho công cuộc dựng xây quê hương. Tình yêu quê hương ko phải là tình cảm trừu tượng, nó được biểu thị rất cụ thể và rõ nét. Đó có thể cũng chính là dạng tình cảm đã được cụ thể hóa bằng hành động.

Quê hương được biết tới chính là cái nôi trước hết đón nhận tiếng khóc chào đời, đó cũng chính là những bước đi lẫm chẫm, nó dường như cũng đã gắn với kí ức tuổi thơ ko thể nào quê. Đó cũng chính là nơi nhưng cuối cùng người nào cũng muốn trở về và gắn bó bởi thứ tình cảm như rất đỗi sâu đậm.

Ta có thể thấy được chính tình yêu quê hương luôn gắn liền với yêu gia đình, xóm thôn, xoành xoạch như đã ngóng chờ về quê hương dù ở nơi xa xôi. Ta dường như cũng sẽ thấy được mỗi con người sau lúc lớn lên, trưởng thành, và hộ như cũng đã vươn mình tới những vùng đất mới nhưng tấm lòng luôn hướng về nơi mình đã sinh ra và lớn lên.

Những biểu thị của tình yêu quê hương ta có thể nói được là thực sự rất nhiều, ngay trong chính hàng động của mỗi người. Nó còn chính là nỗi nhớ túc trực mỗi lần xa quê, là hào hứng, như cũng thật mong đợi biết bao. Đặc thù hơn đó là lúc sắp được lên chuyến xe mang tên trở về, và đồng thời cũng là lòng thổn thức, lưu luyến lúc phải rời xa quê. Đó ko thể nào khác được đó chính là những tình cảm xuất phát từ tim.

Ta cũng như đã thấy được chính tình yêu quê hương còn là yêu những gì thuộc về mảnh đất nhưng mình sinh ra đấy, nó như là tình yêu với xóm thôn hay đó cũng chính là tình yêu những trục đường sỏi đá, yêu nắng, đôi lúc đó cũng chính là tình yêu với gió dù thời tiết khắc nghiệt. Hơn hết, ta có thể nhận thấy được đó cũng chính là yêu những con người thuộc về mảnh đất đó, thương dáng mẹ tảo tần nắng mưa, thương dáng cha nhọc nhằn sớm hôm đang toan lo cuộc sống mưu sinh.

Quê hương dường như cũng đã gắn với những con người, những gương mặt nhưng đi đâu cũng nhớ về quê hương của mình. Có thể thấy được rằng lúc quốc gia ngày càng tăng trưởng, quá trình xây dựng nông thôn mới hiện nay dường như cũng đã được tăng cường. Thực tiễn cũng đã cho thấy được chính tình yêu quê hương đã được hiển hiện thành hành động. Có nhiều người thành đạt, và trong họ cũng xa quê trở về quyên góp tiền nong và sức lực để cùng xây dựng trạm xá, hay là những công việc làm đường, trồng cây để tạo điều kiện cho quê hương thoát nghèo. Tất cả điều đó dường như đều là những biểu thị thiết thực nhất của tình yêu quê hương, xóm thôn. Chúng ta có thể thấy được chính tình yêu quê hương còn phải có trách nhiệm với quê hương. Và đó cũng còn chính là trách nhiệm bảo vệ, dựng xây. Trách nhiệm đấy được biết là một trách nhiệm ko của riêng người nào nhưng của tất cả mọi người.

Tuy nhiên, nếu như hiện nay vẫn có những người quên đi cội nguồn, quên đi quê hương. Họ dường như cũng đã đi xa lập nghiệp và chính họ dường như cũng đã quên mất tiếng quê. Có nhiều người lúc trở về quê hương mang theo thứ tiếng nói được xem là “lạ” để nói chuyện với người dân quê. Qủa thực rằng chính những điều này thật đáng buồn. Đúng như người ta bảo “Chém cha ko bằng pha tiếng”. Có nhẽ vậy nhưng chính bản thân họ đã đánh mất đi tình yêu đáng trân trọng và thiêng liêng đấy.

Thật vậy! Hình như mỗi người đều có một quê hương để nhớ, để tìm về tìm về nơi yên bình cho chính chúng ta. Ở mỗi một thế hệ thì tình yêu quê hương như cũng được trình bày khác. Còn các bạn trẻ thì hãy học tập tốt, nghe lời cha mẹ giúp sức những người xung quanh cũng là một điều trình bày lòng yêu nước.

Đăng bởi: Trường THPT Trần Hưng Đạo

Phân mục: Lớp 12, Ngữ Văn 12

[rule_{ruleNumber}]

#đất #nước #nghìn #năm #ko #mỏi #cánh #tay #cung

[rule_3_plain]

#đất #nước #nghìn #năm #ko #mỏi #cánh #tay #cung

Tuyển tập các đề Đọc hiểu quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung hay nhất. Các câu hỏi và trả lời đọc hiểu được sưu tầm từ các đề thi có đáp án đầy đủ, mời các bạn tham khảo. Xem nhanh nội dung1 Đọc hiểu quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung 2 Tìm hiểu thêm về bài thơ Cương thổ3 Một số bài văn mẫu nghị luận về tình yêu quê hương quốc gia Đọc hiểu quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung  Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi: quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung giáo mác Trường Sơn cọc nhọn Bạch Đằng

tới trẻ chăn trâu cũng cờ lau tập trận

[adsbygoogle = window.adsbygoogle || []].push[{}];

chiếc roi cày rần rật máu ông cha quốc gia sinh ra huyền thoại tiền rồng bọc trứng trăm con lên rừng xuống biển mẹ lội suối trèo non cha bạt ghềnh chắn sóng mong tương lai nên vóc nên hình quốc gia mỗi ngày lên đón ánh mặt trời thấy dung mạo tiền nhân nhắc lời di huấn vạt cỏ bên đường cũng học để nhưng xanh                         [Cương thổ, Nguyễn Đức Dũng] Câu 1: Đoạn thơ trên được viết bằng thể thơ gì? Câu 2: Chọn những hình ảnh, từ ngữ nói lên ý thức yêu nước, quật cường chống giặc ngoại xâm của con người Việt Nam Câu 3: Xác định giải pháp tu từ và hiệu quả nghệ thuật trong câu thơ “quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung” Câu 4: Trình diễn cách hiểu của em về khát vọng được trình bày trong câu thơ: “mong tương lai nên vóc nên hình” II. Trả lời Câu 1: Thể thơ: Tự do  Câu 2: Hình ảnh trình bày ý thức yêu nước, quật cường chống giặc ngoại xâm của con người Việt Nam là: giáo mác Trường Sơn, cọc nhọn Bạch Đằng, trẻ chăn trâu cũng cờ lau tập trận, chiếc roi cày.  Câu 3: – Giải pháp tu từ: nhân hóa. – Tác dụng: + Sử dụng hình ảnh nhân hóa tạo điều kiện cho câu thơ thêm phần sinh động, người đọc dễ tưởng tượng. + Ko chỉ vậy, lúc sử dụng giải pháp nhân hóa tác giả còn nhấn mạnh tới lịch sử đấu tranh chống giặc ngoại xâm, bảo vệ quốc gia vô cùng hào hùng của dân tộc ta.  Câu 4: Có thể hiểu câu “quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung” trình bày khát vọng: quốc gia sẽ ngày càng vững mạnh, vươn tầm ra toàn cầu để xứng đáng với xuất xứ con Rồng cháu Tiên, để xứng đáng với sự hi sinh lớn lao của tổ tiên.

Tìm hiểu thêm về bài thơ Cương thổ

1. Bài thơ Cương thổ quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cunggiáo mác Trường Sơncọc nhọn Bạch Đằngđến trẻ chăn trâu cũng cờ lau tập trậnchiếc roi cày rần rật máu ông cha quốc gia sinh ra huyền thoại tiên rồngbọc trứng trăm con lên rừng xuống biểnmẹ lội suối trèo noncha bạt ghềnh chắn sóngmong tương lai nên vóc nên hình quốc gia quặn đau con sóng vỗ ru ghềnhhồn biển động lời vỏ sò vỏ ốcta xăm ngực thuồng luồng mò trai lượm ngọcthân vùi đảo xa mờma đói lạnh trùng khơi quốc gia mỗi ngày lên đón ánh mặt trờithấy dung mạo tiền nhân nhắc lời di huấnnghe vị mặn mồ hôi thấm đầu sông cuối  bãivạt cỏ bên đường cũng học để nhưng xanh quốc gia đổi bao xương máu mới yên bìnhta yêu nước là yêu những điều thân thiện nhấtyêu giọt mưa mái tranhyêu reo cười lửa bếpmẹ từng chiều nhen ấm áp cơm rau vẫn biết rằng chưa sang cả đẹp giàunhưng ta quý những gì ta có đượcta giữ từng câu hát rutừng tượng đồng bia đátừng vạt áo nâu già mẹ hì hụi ngoài sân có quốc gia nào như quốc gia talưng gánh mưa nguồn ngực phơi giông bãomỗi góc ruộng bờ cây là mỗi niềm xương máumỗi tên người tên đất cứ rưng rưng   quốc gia ơi từng chặng  tủi mừngnhư đứa trẻ lớn lên mòn mỏi cha mẹcon nhà nghèo lòng thảo thơm từ bénghe tiếng gà nhảy ổ cũng nâng niu quốc gia ơi cay khói bếp chiềuđường đánh giặc nhớ mẹ già muốn khóccứ ưng về làm cúi núi rơm thơmtóc mẹ bạc còn tro than lấm láp   quốc gia ơi qua mỗi chặng đườngqua mỗi chặng lớn khônnhớ viên bi tuổi thơ sân trường lăn bảy màu ký ứcthương nhành ổi bên nhà đu đưa bím tócthương cánh diều rủ  rê trốn họcthương câu Kiều thầy giảng buổi bình văn quốc gia còn đau giọt lệ quá quangạt lưu luyến thường tình hoá sao khuê Nguyễn Trãiđất nước còn buồn tiếng thở dài cha từng mùa cấy háicơn nồm nam tàu chuối biết se lòng quốc gia nuôi ta thành những anh hùngta giữ đất bốn nghìn năm ko nghỉđất nước dạy ta trở thành thi sĩta giữ nước bằng nhân hậu bao dung ta giữ quốc gia bằng hào khí cha ôngtừng thế hệ trao truyền ngọn lửa hồng tim máuđất nước mến yêu ơibốn nghìn năm trang sử ko nguôi giờ giông bãonhững đàn con lại tiếp bước lên đường

                                                   Quảng Nam 19/8/2011                                                      Nguyễn Đức Dũng

2. Cảm nhận về Tình yêu quốc gia trong bài thơ Cương thổ Tiêu đề bài thơ với hai chữ ngắn gọn “Cương thổ” nhưng chứa đựng đầy đủ quốc gia Việt Nam bao gồm: biên giới, lãnh thổ, lãnh hải, vùng trời, vùng biển thiêng liêng của tổ quốc như một lời khẳng định, tuyên ngôn của vị người hùng dân tộc Lý Thường Kiệt: “Núi sông nước Nam vua Nam ở/ Sờ sờ định phận tại sách trời…”.  quốc gia Việt Nam với lịch sử bốn nghìn năm dựng nước và giữ nước, bao thế hệ người hùng, bao người con ưu tú của dân tộc, lớp lớp đã ra đi đánh giặc và trong đó ko ít người đã ngã xuống cho sự bình yên, trường tồn của dân tộc, máu xương của ông, cha biết bao nhiêu thế hệ đã chảy để đổi lại độc lập, hòa bình cho tổ quốc thân yêu. Và khổ thơ đầu tác giả viết: Quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung/ giáo mác Trường Sơn/ cọc nhọn Bạch Đằng/ tới trẻ chăn trâu cũng cờ lau tập trận/ chiếc roi cày rần rật máu ông cha. Có phải chăng sự dồn nén lên tới cao trào tác giả mới thốt lên hai tiếng“rần rật”, đây là chất hào khí của dân tộc, của ý thức sẵn sàng xả thân vì Tổ quốc lúc bị lâm nguy. Cũng chính trên quốc gia đấy đã sinh ra cội nguồn tổ tiên của dân tộc với câu chuyện truyền thuyết đi vào lòng mỗi người con Việt Nam “trăm trứng, trăm con”, được tả thực qua thơ anh: Quốc gia sinh ra huyền thoại tiên rồng/ bọc trứng trăm con lên rừng xuống biển/ mẹ lội suối trèo non/ cha bạt ghềnh chắn sóng/ mong tương lai lên vóc lên hình. Thi sĩ đã cảm nhận thâm thúy tình yêu quốc gia cũng chính từ yêu những điều giản dị. Và hình ảnh quốc gia lồng trong hình bóng của người mẹ nhân hậu, chịu thương, chịu thương chịu khó, suốt đời hy sinh cho chồng, cho con được trình bày mộc mạc, chất phác nhưng sâu lắng qua thơ anh: quốc gia ơi cay khói bếp chiều/ đường đánh giặc nhớ mẹ già muốn khóc. Tới câu thơ này ta lại gặp hình ảnh tương tự người chiến binh trong thơ của Hữu Loan: “lấy chồng người chiến binh/ mấy người đi trở lại/ nhớ lúc anh ko về/ thương người vợ bé nhỏ chiều quê”. Người con được sinh ra trong cảnh nước mất, nhà tan, thời tao loạn, phải cầm súng lên đường bỏ lại sau lưng bóng mẹ già ko có người phụng dưỡng, niềm thương và nỗi nhớ động lòng thao thức và tác giả thốt lên: cứ ưng về làm cúi núi rơm thơm/ tóc mẹ bạc còn tro tàn lấm láp. Ký ức tuổi thơ luôn lãng mạn, thân yêu và đầy ắp trằn trọc, toan lo trong tác giả được tái tạo qua từng con chữ, câu thơ: nhớ viên bi tuổi thơ… lăn bảy vòng ký ức/ thương nhành ổi bên nhà đu đưa bín tóc. Tác giả cho ta thưởng thức một hình ảnh đẹp hồn nhiên với cụm từ bốn chữ trong câu “đu đưa bín tóc”, để rồi có những phút giây say đắm: “…thương cánh diều…câu kiều thầy giảng…”. Có điều ko phủ thu được, quốc gia đã sản sinh ra những người hùng và những người người hùng là những Thi sĩ tự nguyện trên trận tuyến: quốc gia nuôi ta thành những người hùng/ ta giữ đất bốn nghìn năm ko nghỉ/ quốc gia dạy ta thành thi sĩ …, nó mang mác như câu thơ của thi sĩ Sóng Hồng viết: “mỗi vần thơ bom đạn phá cường quyền”. Tác giả khẳng định sắt đá truyền thống đánh giặc giữ nước của ông cha ta từ bao đời nay. Và truyền thống đấy tiếp tục được các thế hệ đi sau viết tiếp trang sử vẻ vang của dân tộc ta: ta giữ quốc gia bằng hào khí ông cha/ từng thế hệ trao truyền ngọn lửa hồng tim máu… Hai câu thơ kết của tác giả: bốn nghìn năm trang sử ko nguôi giờ giông bão/ những đàn con lại tiếp bước lên đường… lại khơi gợi ta nhớ tới “quốc gia” của Nguyễn Đình Thi: “quốc gia lớn lên lúc dân mình biết trồng tre nhưng đánh giặc…”. Tác giả viết bài thơ này với tấm lòng của người con hướng về Tổ quốc thân yêu, với ý thức, trách nhiệm thiêng liêng cao cả. Có nhẽ ko cần nói thêm gì, bài thơ đã đi vào lòng người và khẳng định được vị trí trong tiềm thức người dân Quảng Nam và cả nước. Bài thơ như một lời nhắn gửi, nhắc nhở những người con hôm nay được sống trong bình yên, hòa bình ko được phép xao lãng nhiệm vụ và trách nhiệm của mình đối với Tổ quốc thân yêu. Một số bài văn mẫu nghị luận về tình yêu quê hương quốc gia Mẫu số 1 Quê hương chính là nơi chúng ta cất tiếng khóc chào đời, là cái nôi trước hết đón nhận tiếng khóc trước hết của chúng ta. Những bước đi lẫm chẫm vào đời, những ký ức tuổi thơ ko bao giờ quên được. Và là nơi là tới cuối cùng của cuộc đời chúng ta vẫn mong trở về nhất. Tình yêu quê hương được biểu thị từ những tình cảm bình dị nhất là tình yêu gia đình láng giềng, là nỗi niềm ngóng chờ được trở về mỗi lúc mình xa quê. Yêu quê hương chính là yêu những gì nơi mình sinh ra, yêu xóm thôn, yêu trục đường làng sỏi đá, lồi lõm. Mỗi lần xa quê tình yêu đấy lại âm ỉ cháy trong tim, có lúc da diết có lúc sục sôi, có lúc lại thổn thức. Là sự hào hứng mỗi lần được trở về với đất mẹ sau mỗi lần xa quê. Tình cảm này là tình cảm ko gì có thể thay thế được, nó luôn ở mãi trong tim của mỗi con người. Lúc quốc gia ngày càng tăng trưởng quá trình nông thôn mới cũng được tăng cường hơn. Tình yêu quê hương được biểu thị bằng hành động. Có rất nhiều người thành đạt xa quê đã có những đóng góp về tiền nong và sức lực để xây dựng một quê hương ngày càng vững mạnh và tăng trưởng hơn. Đây đều là những biểu thị của tình yêu quê hương quốc gia với mong muốn quê hương mình ngày càng tăng trưởng hơn. Yêu quê hương còn là trách nhiệm xây dựng quê hương ngày càng tăng trưởng hơn. Ngày nay yêu quê hương ko phải cứ phải cầm súng đánh giặc nữa, nhưng yêu quê hương chính là góp phần dựng xây quê hương tăng trưởng ngày càng giàu mạnh hơn. Chúng ta là những thế hệ trẻ hãy góp phần công sức của mình để xây dựng quê hương ngày càng giàu mạnh hơn nữa. Mẫu số 2 Trong sâu thẳm trái tim mỗi người, chắc hẳn đều có một nơi dành cho quê hương quốc gia như một thi sĩ đã từng thốt lên: “Ôi Tổ quốc ta yêu như máu thịtNhư mẹ cha ta, như vợ như chồngÔi Tổ quốc nếu cần ta chếtCho mỗi ngôi nhà, ngọn núi, con sông” Thật khó để khái niệm một cách rõ ràng về tình yêu quê hương quốc gia. Nó chính là tình yêu, sự trân trọng, nâng niu, yêu quý và sẵn sàng hi sinh cho quê hương- nơi chôn rau cắt rốn của mỗi người, cho tổ quốc- lãnh thổ thiêng liêng mang hai tiếng Việt Nam. Đây là một tình cảm nhân văn, cao đẹp, luôn túc trực ở mỗi người dù già hay trẻ, dù gái hay trai. Đã bao giờ bạn tự hỏi, cuộc sống hòa bình và đáng sống này người nào đem lại cho bạn? Đó là những giọt mồ hôi của ông cha từ buổi khai phá, là biết bao nhiêu giọt máu của nhiều thế hệ đổ xuống để bảo vệ lãnh thổ lãnh thổ. Nên ta yêu hơn cả từng con người, từng mảnh đất, từng nhành cây ngọn cỏ trên khắp quốc gia. Bởi đâu đâu cũng in dấu “một dáng hình một ước ao ông cha”. Nơi ta đã gắn bó từ ngày trẻ thơ tới lúc trưởng thành và mãi mãi về sau, nơi mến thương và hạnh phúc luôn đong đầy thì vì sao ta lại ko yêu, ko quý, ko trân trọng và nâng niu cho được? Tình yêu quê hương quốc gia ko phải thứ tình cảm to lớn hay xa xôi gì. Nó bắt nguồn từ tình yêu những điều nhỏ nhỏ, bình dị nhất. Tình yêu nhà, yêu mỗi con sông quê hương, yêu những con người chất phác thiệt thà, yêu gia đình trở thành tình yêu quốc gia. Lúc lãnh thổ quốc gia đứng trước sự lâm nguy, những thế hệ thanh niên tận tình đã sẵn sàng lên đường bảo vệ tổ quốc, những cô thanh niên xung phong sẵn sàng vào mặt trận. Đó là hình ảnh của chú nhỏ Lượm, mẹ Tơm, mẹ Suốt, bà Bầm. Trong thời bình thì tình yêu quê hương quốc gia lại ở sự phấn đấu nỗ lực để hiến dâng cho sự tăng trưởng của quốc gia. Tình yêu đấy ko còn là những khái niệm trừu tượng nhưng còn trình bày bằng những hành động thiết thực. Đó là nỗi nhớ quê da diết mỗi lúc xa nhà, luôn ngóng chờ về quê hương và kì vọng tới ngày được trở về. Lúc quốc gia tăng trưởng, họ cùng góp một tẹo sức lực nhỏ để đầu tư cho sự tăng trưởng của quốc gia. Lòng yêu nước yêu quê hương của họ thật đáng quý biết bao. Tình yêu quê hương gắn liền với tình yêu tổ quốc. Đó là thứ tình cảm vừa giản dị, thật tâm song lại thiêng liêng cao đẹp biết bao. Mỗi giai cấp, mỗi thế hệ, mỗi con người lại có những biểu thị không giống nhau để yêu nơi ta đã cất tiếng khóc chào đời, nới rộng mở cánh tay nghênh tiếp ta. Các thi sĩ yêu quê bằng những vần thơ ngọt ngào, tha thiết ngợi ca cảnh sắc quê hương quốc gia. Anh kĩ sư yêu quốc gia bằng những đêm thức trắng vẽ nên những bản công trình, đưa quốc gia dần hội nhập cùng toàn cầu. Các bạn học trò yêu quê hương mình bằng cách nỗ lực, siêng năng ko ngừng học tập để đưa quốc gia “sánh vai với các cường quốc trên toàn cầu”. Kế bên những hành động đẹp, những tấm gương sáng tương tự thì vẫn còn ko ít người ngày càng xa lánh và rời bỏ quê hương. Thậm chí họ còn tìm cách chống phá nhà nước, đưa ra các luận điệu sai trái về chính quyền ta. Thỉnh thoảng, họ sống quá thực dụng chủ nghĩa và vụ lợi. Sẵn sàng lừa dối những người xung quanh mình, tàn phá tự nhiên và tàn phá môi trường. Nhiều kẻ bất nhân còn giày đạp lên quyền sống, bán rẻ lương tâm để hãm hại người khác một cách man rợ. Những hành động tương tự đáng bị lên án và trừng trị. Trong bối cảnh hiện đại, yêu quê hương quốc gia còn gắn với việc bảo tồn và tăng trưởng những trị giá văn hóa cựu truyền. Yêu tiếng mẹ đẻ, giữ gìn sự trong sáng của tiếng việt và lưu giữ bản sắc văn hóa dân tộc. Hãy là người yêu nước bằng một trái tim nóng và cái đầu lạnh. Mẫu số 3 Người nào người nào trong đời sống này cũng đều có một quê hương. Quê hương chính là nơi sinh ra và lớn lên, hay là nơi nhưng ta đã được gắn bó sâu nặng, nơi đó gắn với những kỷ niệm của tuổi thơ như rất đỗi thật tâm và mộc mạc biết bao nhiêu. Và cho dù đi tới một nơi phồn hoa đẹp tươi hơn thì ta cũng ko nguôi nhớ về quê hương xưa cũ của ta. Chắc hẳn người nào người nào cũng đã tự hỏi rằng tình yêu quê hương là gì? Và ta có thể thấy được tình yêu quê hương đó chính là tình gắn gắn bó, nhưng đồng thời cũng là rất yêu quý, vun vén, và đó cũng chính là sự dựng xây quê hương ngày càng giàu mạnh. Có thể đó là sự đóng góp một phần sức lực của mình cho công cuộc dựng xây quê hương. Tình yêu quê hương ko phải là tình cảm trừu tượng, nó được biểu thị rất cụ thể và rõ nét. Đó có thể cũng chính là dạng tình cảm đã được cụ thể hóa bằng hành động. Quê hương được biết tới chính là cái nôi trước hết đón nhận tiếng khóc chào đời, đó cũng chính là những bước đi lẫm chẫm, nó dường như cũng đã gắn với kí ức tuổi thơ ko thể nào quê. Đó cũng chính là nơi nhưng cuối cùng người nào cũng muốn trở về và gắn bó bởi thứ tình cảm như rất đỗi sâu đậm. Ta có thể thấy được chính tình yêu quê hương luôn gắn liền với yêu gia đình, xóm thôn, xoành xoạch như đã ngóng chờ về quê hương dù ở nơi xa xôi. Ta dường như cũng sẽ thấy được mỗi con người sau lúc lớn lên, trưởng thành, và hộ như cũng đã vươn mình tới những vùng đất mới nhưng tấm lòng luôn hướng về nơi mình đã sinh ra và lớn lên. Những biểu thị của tình yêu quê hương ta có thể nói được là thực sự rất nhiều, ngay trong chính hàng động của mỗi người. Nó còn chính là nỗi nhớ túc trực mỗi lần xa quê, là hào hứng, như cũng thật mong đợi biết bao. Đặc thù hơn đó là lúc sắp được lên chuyến xe mang tên trở về, và đồng thời cũng là lòng thổn thức, lưu luyến lúc phải rời xa quê. Đó ko thể nào khác được đó chính là những tình cảm xuất phát từ tim. Ta cũng như đã thấy được chính tình yêu quê hương còn là yêu những gì thuộc về mảnh đất nhưng mình sinh ra đấy, nó như là tình yêu với xóm thôn hay đó cũng chính là tình yêu những trục đường sỏi đá, yêu nắng, đôi lúc đó cũng chính là tình yêu với gió dù thời tiết khắc nghiệt. Hơn hết, ta có thể nhận thấy được đó cũng chính là yêu những con người thuộc về mảnh đất đó, thương dáng mẹ tảo tần nắng mưa, thương dáng cha nhọc nhằn sớm hôm đang toan lo cuộc sống mưu sinh. Quê hương dường như cũng đã gắn với những con người, những gương mặt nhưng đi đâu cũng nhớ về quê hương của mình. Có thể thấy được rằng lúc quốc gia ngày càng tăng trưởng, quá trình xây dựng nông thôn mới hiện nay dường như cũng đã được tăng cường. Thực tiễn cũng đã cho thấy được chính tình yêu quê hương đã được hiển hiện thành hành động. Có nhiều người thành đạt, và trong họ cũng xa quê trở về quyên góp tiền nong và sức lực để cùng xây dựng trạm xá, hay là những công việc làm đường, trồng cây để tạo điều kiện cho quê hương thoát nghèo. Tất cả điều đó dường như đều là những biểu thị thiết thực nhất của tình yêu quê hương, xóm thôn. Chúng ta có thể thấy được chính tình yêu quê hương còn phải có trách nhiệm với quê hương. Và đó cũng còn chính là trách nhiệm bảo vệ, dựng xây. Trách nhiệm đấy được biết là một trách nhiệm ko của riêng người nào nhưng của tất cả mọi người. Tuy nhiên, nếu như hiện nay vẫn có những người quên đi cội nguồn, quên đi quê hương. Họ dường như cũng đã đi xa lập nghiệp và chính họ dường như cũng đã quên mất tiếng quê. Có nhiều người lúc trở về quê hương mang theo thứ tiếng nói được xem là “lạ” để nói chuyện với người dân quê. Qủa thực rằng chính những điều này thật đáng buồn. Đúng như người ta bảo “Chém cha ko bằng pha tiếng”. Có nhẽ vậy nhưng chính bản thân họ đã đánh mất đi tình yêu đáng trân trọng và thiêng liêng đấy. Thật vậy! Hình như mỗi người đều có một quê hương để nhớ, để tìm về tìm về nơi yên bình cho chính chúng ta. Ở mỗi một thế hệ thì tình yêu quê hương như cũng được trình bày khác. Còn các bạn trẻ thì hãy học tập tốt, nghe lời cha mẹ giúp sức những người xung quanh cũng là một điều trình bày lòng yêu nước. Đăng bởi: Trường THPT Trần Hưng Đạo

Phân mục: Lớp 12, Ngữ Văn 12

#đất #nước #nghìn #năm #ko #mỏi #cánh #tay #cung

[rule_2_plain]

#đất #nước #nghìn #năm #ko #mỏi #cánh #tay #cung

[rule_2_plain]

#đất #nước #nghìn #năm #ko #mỏi #cánh #tay #cung

[rule_3_plain]

#đất #nước #nghìn #năm #ko #mỏi #cánh #tay #cung

Tuyển tập các đề Đọc hiểu quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung hay nhất. Các câu hỏi và trả lời đọc hiểu được sưu tầm từ các đề thi có đáp án đầy đủ, mời các bạn tham khảo. Xem nhanh nội dung1 Đọc hiểu quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung 2 Tìm hiểu thêm về bài thơ Cương thổ3 Một số bài văn mẫu nghị luận về tình yêu quê hương quốc gia Đọc hiểu quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung  Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi: quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung giáo mác Trường Sơn cọc nhọn Bạch Đằng

tới trẻ chăn trâu cũng cờ lau tập trận

[adsbygoogle = window.adsbygoogle || []].push[{}];

chiếc roi cày rần rật máu ông cha quốc gia sinh ra huyền thoại tiền rồng bọc trứng trăm con lên rừng xuống biển mẹ lội suối trèo non cha bạt ghềnh chắn sóng mong tương lai nên vóc nên hình quốc gia mỗi ngày lên đón ánh mặt trời thấy dung mạo tiền nhân nhắc lời di huấn vạt cỏ bên đường cũng học để nhưng xanh                         [Cương thổ, Nguyễn Đức Dũng] Câu 1: Đoạn thơ trên được viết bằng thể thơ gì? Câu 2: Chọn những hình ảnh, từ ngữ nói lên ý thức yêu nước, quật cường chống giặc ngoại xâm của con người Việt Nam Câu 3: Xác định giải pháp tu từ và hiệu quả nghệ thuật trong câu thơ “quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung” Câu 4: Trình diễn cách hiểu của em về khát vọng được trình bày trong câu thơ: “mong tương lai nên vóc nên hình” II. Trả lời Câu 1: Thể thơ: Tự do  Câu 2: Hình ảnh trình bày ý thức yêu nước, quật cường chống giặc ngoại xâm của con người Việt Nam là: giáo mác Trường Sơn, cọc nhọn Bạch Đằng, trẻ chăn trâu cũng cờ lau tập trận, chiếc roi cày.  Câu 3: – Giải pháp tu từ: nhân hóa. – Tác dụng: + Sử dụng hình ảnh nhân hóa tạo điều kiện cho câu thơ thêm phần sinh động, người đọc dễ tưởng tượng. + Ko chỉ vậy, lúc sử dụng giải pháp nhân hóa tác giả còn nhấn mạnh tới lịch sử đấu tranh chống giặc ngoại xâm, bảo vệ quốc gia vô cùng hào hùng của dân tộc ta.  Câu 4: Có thể hiểu câu “quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung” trình bày khát vọng: quốc gia sẽ ngày càng vững mạnh, vươn tầm ra toàn cầu để xứng đáng với xuất xứ con Rồng cháu Tiên, để xứng đáng với sự hi sinh lớn lao của tổ tiên.

Tìm hiểu thêm về bài thơ Cương thổ

1. Bài thơ Cương thổ quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cunggiáo mác Trường Sơncọc nhọn Bạch Đằngđến trẻ chăn trâu cũng cờ lau tập trậnchiếc roi cày rần rật máu ông cha quốc gia sinh ra huyền thoại tiên rồngbọc trứng trăm con lên rừng xuống biểnmẹ lội suối trèo noncha bạt ghềnh chắn sóngmong tương lai nên vóc nên hình quốc gia quặn đau con sóng vỗ ru ghềnhhồn biển động lời vỏ sò vỏ ốcta xăm ngực thuồng luồng mò trai lượm ngọcthân vùi đảo xa mờma đói lạnh trùng khơi quốc gia mỗi ngày lên đón ánh mặt trờithấy dung mạo tiền nhân nhắc lời di huấnnghe vị mặn mồ hôi thấm đầu sông cuối  bãivạt cỏ bên đường cũng học để nhưng xanh quốc gia đổi bao xương máu mới yên bìnhta yêu nước là yêu những điều thân thiện nhấtyêu giọt mưa mái tranhyêu reo cười lửa bếpmẹ từng chiều nhen ấm áp cơm rau vẫn biết rằng chưa sang cả đẹp giàunhưng ta quý những gì ta có đượcta giữ từng câu hát rutừng tượng đồng bia đátừng vạt áo nâu già mẹ hì hụi ngoài sân có quốc gia nào như quốc gia talưng gánh mưa nguồn ngực phơi giông bãomỗi góc ruộng bờ cây là mỗi niềm xương máumỗi tên người tên đất cứ rưng rưng   quốc gia ơi từng chặng  tủi mừngnhư đứa trẻ lớn lên mòn mỏi cha mẹcon nhà nghèo lòng thảo thơm từ bénghe tiếng gà nhảy ổ cũng nâng niu quốc gia ơi cay khói bếp chiềuđường đánh giặc nhớ mẹ già muốn khóccứ ưng về làm cúi núi rơm thơmtóc mẹ bạc còn tro than lấm láp   quốc gia ơi qua mỗi chặng đườngqua mỗi chặng lớn khônnhớ viên bi tuổi thơ sân trường lăn bảy màu ký ứcthương nhành ổi bên nhà đu đưa bím tócthương cánh diều rủ  rê trốn họcthương câu Kiều thầy giảng buổi bình văn quốc gia còn đau giọt lệ quá quangạt lưu luyến thường tình hoá sao khuê Nguyễn Trãiđất nước còn buồn tiếng thở dài cha từng mùa cấy háicơn nồm nam tàu chuối biết se lòng quốc gia nuôi ta thành những anh hùngta giữ đất bốn nghìn năm ko nghỉđất nước dạy ta trở thành thi sĩta giữ nước bằng nhân hậu bao dung ta giữ quốc gia bằng hào khí cha ôngtừng thế hệ trao truyền ngọn lửa hồng tim máuđất nước mến yêu ơibốn nghìn năm trang sử ko nguôi giờ giông bãonhững đàn con lại tiếp bước lên đường

                                                   Quảng Nam 19/8/2011                                                      Nguyễn Đức Dũng

2. Cảm nhận về Tình yêu quốc gia trong bài thơ Cương thổ Tiêu đề bài thơ với hai chữ ngắn gọn “Cương thổ” nhưng chứa đựng đầy đủ quốc gia Việt Nam bao gồm: biên giới, lãnh thổ, lãnh hải, vùng trời, vùng biển thiêng liêng của tổ quốc như một lời khẳng định, tuyên ngôn của vị người hùng dân tộc Lý Thường Kiệt: “Núi sông nước Nam vua Nam ở/ Sờ sờ định phận tại sách trời…”.  quốc gia Việt Nam với lịch sử bốn nghìn năm dựng nước và giữ nước, bao thế hệ người hùng, bao người con ưu tú của dân tộc, lớp lớp đã ra đi đánh giặc và trong đó ko ít người đã ngã xuống cho sự bình yên, trường tồn của dân tộc, máu xương của ông, cha biết bao nhiêu thế hệ đã chảy để đổi lại độc lập, hòa bình cho tổ quốc thân yêu. Và khổ thơ đầu tác giả viết: Quốc gia nghìn năm ko mỏi cánh tay cung/ giáo mác Trường Sơn/ cọc nhọn Bạch Đằng/ tới trẻ chăn trâu cũng cờ lau tập trận/ chiếc roi cày rần rật máu ông cha. Có phải chăng sự dồn nén lên tới cao trào tác giả mới thốt lên hai tiếng“rần rật”, đây là chất hào khí của dân tộc, của ý thức sẵn sàng xả thân vì Tổ quốc lúc bị lâm nguy. Cũng chính trên quốc gia đấy đã sinh ra cội nguồn tổ tiên của dân tộc với câu chuyện truyền thuyết đi vào lòng mỗi người con Việt Nam “trăm trứng, trăm con”, được tả thực qua thơ anh: Quốc gia sinh ra huyền thoại tiên rồng/ bọc trứng trăm con lên rừng xuống biển/ mẹ lội suối trèo non/ cha bạt ghềnh chắn sóng/ mong tương lai lên vóc lên hình. Thi sĩ đã cảm nhận thâm thúy tình yêu quốc gia cũng chính từ yêu những điều giản dị. Và hình ảnh quốc gia lồng trong hình bóng của người mẹ nhân hậu, chịu thương, chịu thương chịu khó, suốt đời hy sinh cho chồng, cho con được trình bày mộc mạc, chất phác nhưng sâu lắng qua thơ anh: quốc gia ơi cay khói bếp chiều/ đường đánh giặc nhớ mẹ già muốn khóc. Tới câu thơ này ta lại gặp hình ảnh tương tự người chiến binh trong thơ của Hữu Loan: “lấy chồng người chiến binh/ mấy người đi trở lại/ nhớ lúc anh ko về/ thương người vợ bé nhỏ chiều quê”. Người con được sinh ra trong cảnh nước mất, nhà tan, thời tao loạn, phải cầm súng lên đường bỏ lại sau lưng bóng mẹ già ko có người phụng dưỡng, niềm thương và nỗi nhớ động lòng thao thức và tác giả thốt lên: cứ ưng về làm cúi núi rơm thơm/ tóc mẹ bạc còn tro tàn lấm láp. Ký ức tuổi thơ luôn lãng mạn, thân yêu và đầy ắp trằn trọc, toan lo trong tác giả được tái tạo qua từng con chữ, câu thơ: nhớ viên bi tuổi thơ… lăn bảy vòng ký ức/ thương nhành ổi bên nhà đu đưa bín tóc. Tác giả cho ta thưởng thức một hình ảnh đẹp hồn nhiên với cụm từ bốn chữ trong câu “đu đưa bín tóc”, để rồi có những phút giây say đắm: “…thương cánh diều…câu kiều thầy giảng…”. Có điều ko phủ thu được, quốc gia đã sản sinh ra những người hùng và những người người hùng là những Thi sĩ tự nguyện trên trận tuyến: quốc gia nuôi ta thành những người hùng/ ta giữ đất bốn nghìn năm ko nghỉ/ quốc gia dạy ta thành thi sĩ …, nó mang mác như câu thơ của thi sĩ Sóng Hồng viết: “mỗi vần thơ bom đạn phá cường quyền”. Tác giả khẳng định sắt đá truyền thống đánh giặc giữ nước của ông cha ta từ bao đời nay. Và truyền thống đấy tiếp tục được các thế hệ đi sau viết tiếp trang sử vẻ vang của dân tộc ta: ta giữ quốc gia bằng hào khí ông cha/ từng thế hệ trao truyền ngọn lửa hồng tim máu… Hai câu thơ kết của tác giả: bốn nghìn năm trang sử ko nguôi giờ giông bão/ những đàn con lại tiếp bước lên đường… lại khơi gợi ta nhớ tới “quốc gia” của Nguyễn Đình Thi: “quốc gia lớn lên lúc dân mình biết trồng tre nhưng đánh giặc…”. Tác giả viết bài thơ này với tấm lòng của người con hướng về Tổ quốc thân yêu, với ý thức, trách nhiệm thiêng liêng cao cả. Có nhẽ ko cần nói thêm gì, bài thơ đã đi vào lòng người và khẳng định được vị trí trong tiềm thức người dân Quảng Nam và cả nước. Bài thơ như một lời nhắn gửi, nhắc nhở những người con hôm nay được sống trong bình yên, hòa bình ko được phép xao lãng nhiệm vụ và trách nhiệm của mình đối với Tổ quốc thân yêu. Một số bài văn mẫu nghị luận về tình yêu quê hương quốc gia Mẫu số 1 Quê hương chính là nơi chúng ta cất tiếng khóc chào đời, là cái nôi trước hết đón nhận tiếng khóc trước hết của chúng ta. Những bước đi lẫm chẫm vào đời, những ký ức tuổi thơ ko bao giờ quên được. Và là nơi là tới cuối cùng của cuộc đời chúng ta vẫn mong trở về nhất. Tình yêu quê hương được biểu thị từ những tình cảm bình dị nhất là tình yêu gia đình láng giềng, là nỗi niềm ngóng chờ được trở về mỗi lúc mình xa quê. Yêu quê hương chính là yêu những gì nơi mình sinh ra, yêu xóm thôn, yêu trục đường làng sỏi đá, lồi lõm. Mỗi lần xa quê tình yêu đấy lại âm ỉ cháy trong tim, có lúc da diết có lúc sục sôi, có lúc lại thổn thức. Là sự hào hứng mỗi lần được trở về với đất mẹ sau mỗi lần xa quê. Tình cảm này là tình cảm ko gì có thể thay thế được, nó luôn ở mãi trong tim của mỗi con người. Lúc quốc gia ngày càng tăng trưởng quá trình nông thôn mới cũng được tăng cường hơn. Tình yêu quê hương được biểu thị bằng hành động. Có rất nhiều người thành đạt xa quê đã có những đóng góp về tiền nong và sức lực để xây dựng một quê hương ngày càng vững mạnh và tăng trưởng hơn. Đây đều là những biểu thị của tình yêu quê hương quốc gia với mong muốn quê hương mình ngày càng tăng trưởng hơn. Yêu quê hương còn là trách nhiệm xây dựng quê hương ngày càng tăng trưởng hơn. Ngày nay yêu quê hương ko phải cứ phải cầm súng đánh giặc nữa, nhưng yêu quê hương chính là góp phần dựng xây quê hương tăng trưởng ngày càng giàu mạnh hơn. Chúng ta là những thế hệ trẻ hãy góp phần công sức của mình để xây dựng quê hương ngày càng giàu mạnh hơn nữa. Mẫu số 2 Trong sâu thẳm trái tim mỗi người, chắc hẳn đều có một nơi dành cho quê hương quốc gia như một thi sĩ đã từng thốt lên: “Ôi Tổ quốc ta yêu như máu thịtNhư mẹ cha ta, như vợ như chồngÔi Tổ quốc nếu cần ta chếtCho mỗi ngôi nhà, ngọn núi, con sông” Thật khó để khái niệm một cách rõ ràng về tình yêu quê hương quốc gia. Nó chính là tình yêu, sự trân trọng, nâng niu, yêu quý và sẵn sàng hi sinh cho quê hương- nơi chôn rau cắt rốn của mỗi người, cho tổ quốc- lãnh thổ thiêng liêng mang hai tiếng Việt Nam. Đây là một tình cảm nhân văn, cao đẹp, luôn túc trực ở mỗi người dù già hay trẻ, dù gái hay trai. Đã bao giờ bạn tự hỏi, cuộc sống hòa bình và đáng sống này người nào đem lại cho bạn? Đó là những giọt mồ hôi của ông cha từ buổi khai phá, là biết bao nhiêu giọt máu của nhiều thế hệ đổ xuống để bảo vệ lãnh thổ lãnh thổ. Nên ta yêu hơn cả từng con người, từng mảnh đất, từng nhành cây ngọn cỏ trên khắp quốc gia. Bởi đâu đâu cũng in dấu “một dáng hình một ước ao ông cha”. Nơi ta đã gắn bó từ ngày trẻ thơ tới lúc trưởng thành và mãi mãi về sau, nơi mến thương và hạnh phúc luôn đong đầy thì vì sao ta lại ko yêu, ko quý, ko trân trọng và nâng niu cho được? Tình yêu quê hương quốc gia ko phải thứ tình cảm to lớn hay xa xôi gì. Nó bắt nguồn từ tình yêu những điều nhỏ nhỏ, bình dị nhất. Tình yêu nhà, yêu mỗi con sông quê hương, yêu những con người chất phác thiệt thà, yêu gia đình trở thành tình yêu quốc gia. Lúc lãnh thổ quốc gia đứng trước sự lâm nguy, những thế hệ thanh niên tận tình đã sẵn sàng lên đường bảo vệ tổ quốc, những cô thanh niên xung phong sẵn sàng vào mặt trận. Đó là hình ảnh của chú nhỏ Lượm, mẹ Tơm, mẹ Suốt, bà Bầm. Trong thời bình thì tình yêu quê hương quốc gia lại ở sự phấn đấu nỗ lực để hiến dâng cho sự tăng trưởng của quốc gia. Tình yêu đấy ko còn là những khái niệm trừu tượng nhưng còn trình bày bằng những hành động thiết thực. Đó là nỗi nhớ quê da diết mỗi lúc xa nhà, luôn ngóng chờ về quê hương và kì vọng tới ngày được trở về. Lúc quốc gia tăng trưởng, họ cùng góp một tẹo sức lực nhỏ để đầu tư cho sự tăng trưởng của quốc gia. Lòng yêu nước yêu quê hương của họ thật đáng quý biết bao. Tình yêu quê hương gắn liền với tình yêu tổ quốc. Đó là thứ tình cảm vừa giản dị, thật tâm song lại thiêng liêng cao đẹp biết bao. Mỗi giai cấp, mỗi thế hệ, mỗi con người lại có những biểu thị không giống nhau để yêu nơi ta đã cất tiếng khóc chào đời, nới rộng mở cánh tay nghênh tiếp ta. Các thi sĩ yêu quê bằng những vần thơ ngọt ngào, tha thiết ngợi ca cảnh sắc quê hương quốc gia. Anh kĩ sư yêu quốc gia bằng những đêm thức trắng vẽ nên những bản công trình, đưa quốc gia dần hội nhập cùng toàn cầu. Các bạn học trò yêu quê hương mình bằng cách nỗ lực, siêng năng ko ngừng học tập để đưa quốc gia “sánh vai với các cường quốc trên toàn cầu”. Kế bên những hành động đẹp, những tấm gương sáng tương tự thì vẫn còn ko ít người ngày càng xa lánh và rời bỏ quê hương. Thậm chí họ còn tìm cách chống phá nhà nước, đưa ra các luận điệu sai trái về chính quyền ta. Thỉnh thoảng, họ sống quá thực dụng chủ nghĩa và vụ lợi. Sẵn sàng lừa dối những người xung quanh mình, tàn phá tự nhiên và tàn phá môi trường. Nhiều kẻ bất nhân còn giày đạp lên quyền sống, bán rẻ lương tâm để hãm hại người khác một cách man rợ. Những hành động tương tự đáng bị lên án và trừng trị. Trong bối cảnh hiện đại, yêu quê hương quốc gia còn gắn với việc bảo tồn và tăng trưởng những trị giá văn hóa cựu truyền. Yêu tiếng mẹ đẻ, giữ gìn sự trong sáng của tiếng việt và lưu giữ bản sắc văn hóa dân tộc. Hãy là người yêu nước bằng một trái tim nóng và cái đầu lạnh. Mẫu số 3 Người nào người nào trong đời sống này cũng đều có một quê hương. Quê hương chính là nơi sinh ra và lớn lên, hay là nơi nhưng ta đã được gắn bó sâu nặng, nơi đó gắn với những kỷ niệm của tuổi thơ như rất đỗi thật tâm và mộc mạc biết bao nhiêu. Và cho dù đi tới một nơi phồn hoa đẹp tươi hơn thì ta cũng ko nguôi nhớ về quê hương xưa cũ của ta. Chắc hẳn người nào người nào cũng đã tự hỏi rằng tình yêu quê hương là gì? Và ta có thể thấy được tình yêu quê hương đó chính là tình gắn gắn bó, nhưng đồng thời cũng là rất yêu quý, vun vén, và đó cũng chính là sự dựng xây quê hương ngày càng giàu mạnh. Có thể đó là sự đóng góp một phần sức lực của mình cho công cuộc dựng xây quê hương. Tình yêu quê hương ko phải là tình cảm trừu tượng, nó được biểu thị rất cụ thể và rõ nét. Đó có thể cũng chính là dạng tình cảm đã được cụ thể hóa bằng hành động. Quê hương được biết tới chính là cái nôi trước hết đón nhận tiếng khóc chào đời, đó cũng chính là những bước đi lẫm chẫm, nó dường như cũng đã gắn với kí ức tuổi thơ ko thể nào quê. Đó cũng chính là nơi nhưng cuối cùng người nào cũng muốn trở về và gắn bó bởi thứ tình cảm như rất đỗi sâu đậm. Ta có thể thấy được chính tình yêu quê hương luôn gắn liền với yêu gia đình, xóm thôn, xoành xoạch như đã ngóng chờ về quê hương dù ở nơi xa xôi. Ta dường như cũng sẽ thấy được mỗi con người sau lúc lớn lên, trưởng thành, và hộ như cũng đã vươn mình tới những vùng đất mới nhưng tấm lòng luôn hướng về nơi mình đã sinh ra và lớn lên. Những biểu thị của tình yêu quê hương ta có thể nói được là thực sự rất nhiều, ngay trong chính hàng động của mỗi người. Nó còn chính là nỗi nhớ túc trực mỗi lần xa quê, là hào hứng, như cũng thật mong đợi biết bao. Đặc thù hơn đó là lúc sắp được lên chuyến xe mang tên trở về, và đồng thời cũng là lòng thổn thức, lưu luyến lúc phải rời xa quê. Đó ko thể nào khác được đó chính là những tình cảm xuất phát từ tim. Ta cũng như đã thấy được chính tình yêu quê hương còn là yêu những gì thuộc về mảnh đất nhưng mình sinh ra đấy, nó như là tình yêu với xóm thôn hay đó cũng chính là tình yêu những trục đường sỏi đá, yêu nắng, đôi lúc đó cũng chính là tình yêu với gió dù thời tiết khắc nghiệt. Hơn hết, ta có thể nhận thấy được đó cũng chính là yêu những con người thuộc về mảnh đất đó, thương dáng mẹ tảo tần nắng mưa, thương dáng cha nhọc nhằn sớm hôm đang toan lo cuộc sống mưu sinh. Quê hương dường như cũng đã gắn với những con người, những gương mặt nhưng đi đâu cũng nhớ về quê hương của mình. Có thể thấy được rằng lúc quốc gia ngày càng tăng trưởng, quá trình xây dựng nông thôn mới hiện nay dường như cũng đã được tăng cường. Thực tiễn cũng đã cho thấy được chính tình yêu quê hương đã được hiển hiện thành hành động. Có nhiều người thành đạt, và trong họ cũng xa quê trở về quyên góp tiền nong và sức lực để cùng xây dựng trạm xá, hay là những công việc làm đường, trồng cây để tạo điều kiện cho quê hương thoát nghèo. Tất cả điều đó dường như đều là những biểu thị thiết thực nhất của tình yêu quê hương, xóm thôn. Chúng ta có thể thấy được chính tình yêu quê hương còn phải có trách nhiệm với quê hương. Và đó cũng còn chính là trách nhiệm bảo vệ, dựng xây. Trách nhiệm đấy được biết là một trách nhiệm ko của riêng người nào nhưng của tất cả mọi người. Tuy nhiên, nếu như hiện nay vẫn có những người quên đi cội nguồn, quên đi quê hương. Họ dường như cũng đã đi xa lập nghiệp và chính họ dường như cũng đã quên mất tiếng quê. Có nhiều người lúc trở về quê hương mang theo thứ tiếng nói được xem là “lạ” để nói chuyện với người dân quê. Qủa thực rằng chính những điều này thật đáng buồn. Đúng như người ta bảo “Chém cha ko bằng pha tiếng”. Có nhẽ vậy nhưng chính bản thân họ đã đánh mất đi tình yêu đáng trân trọng và thiêng liêng đấy. Thật vậy! Hình như mỗi người đều có một quê hương để nhớ, để tìm về tìm về nơi yên bình cho chính chúng ta. Ở mỗi một thế hệ thì tình yêu quê hương như cũng được trình bày khác. Còn các bạn trẻ thì hãy học tập tốt, nghe lời cha mẹ giúp sức những người xung quanh cũng là một điều trình bày lòng yêu nước. Đăng bởi: Trường THPT Trần Hưng Đạo

Phân mục: Lớp 12, Ngữ Văn 12

Video liên quan

Chủ Đề